Chương 208: Mâu thuẫn 1
Người trong nhà ông Điền cũng đang ăn cơm, nhà bọn họ ăn rất đơn giản, dùng bắp ngô nấu cháo, thêm chút rau dại thế là qua bữa. Mặc dù hương vị chả ra làm sao, nhưng ít nhất buổi tối thì nhà bọn họ có thể no bảy tám phần, so với nhà khác mỗi bữa chỉ có thể no năm phần thì tốt hơn nhiều rồi.
Sau khi mẹ Điền ăn cơm xong, bà ta than thở: “Không biết Tiểu Mai nhà chúng ta ở nhà bên kia có ăn no không nữa.”
Con dâu cả nhà họ Điền nhìn thoáng qua mẹ chồng mình, trong lòng nghĩ đến chuyện buổi chiều nghe được, cảm thấy nên nói với mẹ chồng một tiếng. Ở nhà, cô em chồng kia không nấu cơm cũng chẳng sao, dù sao đã có mẹ và chị dâu. Nhưng đến nhà khác không nấu cơm thì quá khó coi rồi.
Mới lấy chồng đã bị mẹ chồng chỉ vào mũi mắng, rất mất mặt.
“Mẹ à, chiều hôm nay, lúc con làm việc với người của Tô gia thôn bên kia. Nghe người bên kia nói, Tiểu Mai nhà chúng ta không nấu cơm trưa, bị mẹ chồng mắng. Người ở xa còn nghe được.”
“Cái gì, sao con không nói sớm?” Sắc mặt mẹ Điền ngạc nhiên. Sau đó bắt đầu đau lòng con gái nhà mình.
Những người khác cũng giật mình nhìn chị dâu cả. Đây không phải tin tốt. Tiểu Mai mới kết hôn với Ái Đảng được mấy ngày thôi…
Chị dâu cả Điền nói tiếp: “Thật đấy ạ, mấy thím ở đó nói, bảo là cô út nhà họ Tô trước đó hay nấu cơm, sau này lấy chồng mới ít nấu, còn nói em gái lười hơn người ta…”
“Nói láo, con gái của mẹ sao có thể lười được chứ. Đứa con gái kia của nhà họ Tô, mười mấy năm cũng không ra đồng làm việc, cả ngày hết ăn lại nằm, người lười phải là cô em chồng kia của nó mới đúng.”
Mẹ Điền khí thế ghê gớm. Con gái của mình mới gả đi được mấy ngày đã bị người khác nói như vậy, qua một thời gian nữa không biết ở nhà họ Tô sẽ thành cái dạng gì.
Ban đêm ngủ cũng không ngủ ngon. Hôm sau vừa rạng sáng đã đi đến nhà họ Tô.
Người nhà họ Tô đang nấu đồ ăn sáng, chuẩn bị cơm nước xong xuôi bắt đầu làm việc. Sáng sớm Điền Tiểu Mai dậy nấu xong đồ ăn. Hai chị dâu cũng vội vàng giặt áo quần, dọn dẹp nhà cửa.
Ba người cùng làm việc nhà.
Điền Tiểu Mai từ trong phòng bếp nhìn hai người chị dâu làm việc nhà như một chuyện đương nhiên, trong lòng đột nhiên cảm thấy, đó là việc mà một người vợ nên làm.
Nếu không sao hai người chị dâu này lại làm việc nghiêm túc như vậy chứ?
Nhưng trên thực tế, suy nghĩ của Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa chính là, dù sao sống trong nhà cũng nên làm việc, các cô không làm thì chính là các con cô làm, đương nhiên có thể làm chừng nào thì hay chừng ấy.
Lúc người nhà họ Tô chuẩn bị ăn sáng, mẹ Điền đuổi tới.
Nhìn thấy con gái nhà mình bưng chậu lớn đựng thức ăn vào nhà chính, lòng bà ta đau như cắt, mới lấy chồng đã phải hầu hạ cả nhà ăn uống. Đây là coi con gái bà ta là gì!
“Cao Tú Lan, bà xem con gái tôi là gì hả?” Mẹ Điền trực tiếp vào trong sân hét lớn.
Mặc dù Cao Tú Lan là bá chủ một phương trong toàn bộ đội sản xuất Hoàng Hà, nhưng bà ta có hai đứa con trai, còn có ông chồng, cho nên bình thường cũng không sợ ai.
Hơn nữa bình thường ít giao thiệp với Cao Tú Lan, nên không xảy ra xung đột nào. Do vậy cần gì phải sợ Cao Tú Lan chứ.
Người nhà họ Tô nhìn thấy mẹ Điền đến quậy, đều là vẻ mặt sững sờ nhìn bà ta. Vừa mới sáng sớm đã muốn làm gì vậy.
Điền Tiểu Mai kinh ngạc nhìn mẹ: “Mẹ, mẹ đến làm gì thế?”
Cao Tú Lan từ trong nhà đi ra, nhìn thấy mẹ Điền thì cười nói: “Đến làm gì hả, đương nhiên là đến ăn cơm rồi. Sáng sớm chưa gì đã vội vàng chạy tới ăn sáng.”
Mẹ Điền: “…”
Bà ta vỗ ngực mình, không để cho bản thân bị Cao Tú Lan làm tức chết, sau đó chỉ vào Cao Tú Lan rồi mắng: “Cao Tú Lan, sao bà có thể xấu xa như thế chứ, con gái của tôi chỉ mới bước qua cửa nhà họ Tô các người được mấy hôm, thế mà bà đã bắt con bé phải phục vụ cả nhà bà ăn uống, con gái nhà khác, nên bà không đau lòng phải không?”
Rất ít người dám làm như thế với Cao Tú Lan, sắc mặt bà ấy âm trầm từ trong nhà đi tới, chỉ vào mẹ Điền mắng: “Sao hả, vừa gả tới thì không cần làm việc nữa sao? Con dâu nhà ai mà không làm việc. Hay là chờ hai con dâu khác của tôi hầu hạ? Bà hỏi bọn nó thử xem vui hay không vui?”
Đinh Quế Hoa bày tỏ thái độ: “Đương nhiên không vui! Chỉ nghe hầu hạ mẹ chồng và em chồng, còn hầu hạ em dâu thì chưa nghe qua.”
Lâm Thục Hồng ăn nói vụng về, chỉ có thể gật đầu phụ họa. Không sai, chính là như vậy.