Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 240 - Chương 240 - Ăn Mừng

Chương 240 - Ăn mừng
Chương 240 - Ăn mừng

Chương 240: Ăn mừng

Nhìn Tô Thanh Hòa từng bước làm ra một món sườn heo chua ngọt, Kiều Đại không hút thuốc lá nổi nữa. “Tiểu Tô à, sao cháu lại nấu ăn giỏi như vậy?”

Tô Thanh Hòa vừa nghiên cứu nguyên nhân thất bại vừa nói: “Lúc ở nhà cháu thường hay nấu ăn, trước kia còn nấu cơm trong nhà ăn của đội nữa.” Đúng vậy, đã nấu một bữa, cô cũng không nói dối.

Kiều Đại thế mới biết, đồng chí Tiểu Tô đã có kinh nghiệm, người ta đã nấu cơm trong nhà ăn của đội, ông ta có biết đến nhà ăn ở công xã, trước kia nguyên liệu nấu ăn đều do xưởng cung cấp, nếu không cũng đâu thể ăn sạch của chính phủ.

Bởi vì làm không thành công, Tô Thanh Hòa lại tiếp tục làm: “Cháu làm thêm một chút rồi cho khách ăn, nếu không ai ăn thì cháu mua về cho mọi người trong nhà ăn.”

Thím Lý cười nói: “Sao lại không ai mua chứ, thím làm một cái bảng thông báo, bảo đảm sẽ hết nhanh.” Thịt ở quán cơm Quốc Doanh chưa bao giờ không bán được.

Lúc giữa trưa, thím Lý treo bảng có món mới cho khách biết. Sườn heo chua ngọt của Tô Thanh Hòa quả nhiên đã bán hết.

“Đầu bếp Kiều đang nghiên cứu món ăn mới sao?” Có người ăn đến nỗi miệng bóng nhẫy hỏi.

“Món này là do đầu bếp Tô của chúng tôi nấu.” Thím Lý đáp.

Ai da, quán cơm lại có một đầu bếp nữa, tay nghề cũng không tồi!

Trong phòng bếp, Tô Thanh Hòa đang ăn sườn heo chua ngọt để tìm ra nguyên nhân thất bại, đầu bếp Kiều ở bên cạnh mồ hôi như mưa vung xẻng thể hiện giá trị to lớn của bản thân.

Mãi cho đến buổi chiều sắp tan tầm, cuối cùng Tô Thanh Hòa cùng làm thành công sườn heo chua ngọt.

“Đinh… Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khảo sát sườn heo chua ngọt kỹ năng nấu nướng cấp B, khen thưởng một điểm kỹ năng, và hai phần nguyên liên nấu sườn heo chua ngọt.”

Được rồi, cuối cùng cũng thành công! Tô Thanh Hòa nhẹ nhàng thở ra. Rồi xem xét điểm kỹ năng nấu nướng của mình, đúng là cấp B: 9 điểm

Còn thiếu một điểm kỹ năng.

Buổi chiều tan làm về nhà, Tô Thanh Hòa đạp xe mang sườn heo chua ngọt và canh cá nấu chua về nhà.

Lúc người nhà họ Cố vừa về đến nhà đã ngửi thấy mùi xương sườn và canh cá nấu chua từ trong nhà. Hai mùi hương hòa quyện vào nhau, làm người ta luyến tiếc bên này, rồi luyến tiếc bên kia.

Vốn dĩ tâm trạng phó huyện trưởng Cố đang rất buồn bực, lúc này ngửi thấy mùi đồ ăn thì thả lỏng hơn một ít, hỏi: “Hôm nay trong nhà mua thêm món à? Năm nay mất mùa không cần mua thêm đâu, dân chúng đang khó khăn, chúng ta nên tiết kiệm. Nếu mùa màng không tốt, thì trong nhà còn phải chịu đói nữa đấy.”

Mẹ Cố xụ mặt nói: “Ông không thích ăn thì thôi, mấy món này là do Thanh Miêu Nhi mang về, bây giờ Thanh Miêu Nhi đã là đầu bếp chính thức! Thanh Miêu Nhi của chúng ta có bản lĩnh, không cần dựa vào các người cũng có tiền đồ!” Nói xong, trên mặt bà hiện lên thần sắc kiêu ngạo.

Mấy người nhà họ Cố đều giật mình nhìn Tô Thanh Hòa.

Mới đi làm có mấy ngày mà đã lên làm đầu bếp rồi sao?

Cố Trường Bình hỏi: “Thanh Hòa, em chuyển lên làm chính thức thật ư?” Còn làm đầu bếp? Làm đầu bếp thật kiêu hãnh!

Tô Thanh Hòa cười gật đầu: “Sáng sớm hôm nay em đến quán cơm, người ta thông báo em tới làm thủ tục, nói là tin tức từ tỉnh. Cũng không biết vì sao nữa.”

Phó huyện trưởng Cố vừa nghe lời này thì nhớ tới chuyện tổ điều tra lúc trước. Nhưng cũng mặc kệ chuyện này. Tóm lại không thể vì ăn một bữa thịt kho tàu của con dâu đã chuyển lên làm đầu bếp.

Không rõ chuyện này đương nhiên cũng không thể nói bừa, ông cười nói: “Cuối cùng trong nhà cũng có chuyện vui, nên ăn mừng một chút. Vừa nãy cha không biết rõ tình hình, cha sai, cha sẽ tự phạt ba ly.”

“Tự phạt cái gì chứ, ông đang nhân cơ hội uống rượu thì có.” Mẹ Cố hừ một tiếng, xoay người đi lấy bình rượu cho ông. Mấy ngày nay tâm trạng ông Cố không tốt, uống chút rượu thả lỏng người cũng được. Bình thường bà sẽ không đồng ý!

Người một nhà vô cùng vui vẻ cơm nước xong, chị dâu thứ và chị dâu cả cùng đi rửa bát đũa, lúc này hai người cũng không có gì khó chịu.

Một ngày vợ cậu ba ăn ba bữa trong quán cơm, còn hay mang đồ ăn ngon về nhà. Lại bắt vợ cậu ba làm việc, đúng là rất không công bằng.

Chị dâu thứ vừa rửa bát vừa vui sướng hài lòng nói chuyện với chị dâu cả: “Chị à, em cảm thấy vợ cậu ba ở nhà khá tốt, con bé rất tốt tính, tuy rằng không làm việc nhà, nhưng chẳng phải do mẹ không đồng ý sao? Hơn nữa còn mang đồ về nhà.”

Chị dâu cả gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Chị dâu thứ lại nói: “Nếu cậu ba xuất ngũ về nhà ở. Bây giờ vợ cậu ba là nhân viên ở quán cơm Quốc Doanh, để cậu ba đến quán cơm Quốc Doanh… Làm người phục vụ, làm vị trí lúc trước vợ cậu ấy làm, hai vợ chồng đều ăn ở quán cơm, còn có thể về nhà mỗi ngày, mẹ cũng rất vui, thật tốt. Chị thấy em nói đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment