Chương 256: Một lòng trung thành phục vụ Tổ quốc, tiếc rằng học vấn còn nhiều hạn chế
Nghĩ đến chuyện của lão Dát Tử nói, anh vô cùng sợ hãi. Ngàn vạn lần không thể bị đẩy đi được! Nghĩ rồi anh viết một câu lên bài làm: “Một lòng trung thành phục vụ Tổ quốc, tiếc rằng học vấn còn nhiều hạn chế.” Nhìn đi, anh cũng hết cách rồi.
Phía bên nhà họ Cố, Tô Thanh Hòa làm quần quật cả buổi sáng, cuối cùng đã dọn sạch sẽ từ phòng khách, phòng bếp đến nhà vệ sinh, và cả căn phòng mình ở.
Đây đã là lần thứ ba dọn dẹp rồi. Hệ thống đã nhận định hai lần dọn trước là không sạch sẽ. Nếu lần này vẫn vậy, cô sẽ bãi công. Ôi mẹ ơi, mệt muốn chết.
“Đinh... chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ “Ở.” dọn dẹp vệ sinh 1 lần. Thưởng 1 điểm kỹ năng và một cây chổi.”
“...”
Dọn cả một buổi trời chỉ thưởng cho mỗi cây chổi? Tô Thanh Hòa cảm thấy hệ thống thật sự rất keo kiệt, thế nhưng cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác, cô cũng không phải vì phần thưởng của nhiệm vụ này mà dọn dẹp, mà là để thăng cấp kỹ năng y khoa sau này.
Phải nhẫn nhịn...
“Ký chủ, chất liệu và chất lượng của cây chổi này rất phù hợp với khả năng và giới hạn của con người, đảm bảo tay chân của ký chủ lúc quét dọn sẽ được thoải mái, bất kỳ rác bụi nào cũng bị quét sạch.”
Trong đầu Tô Thanh Hòa lập tức lên tiếng: “Tôi thấy mình phù hợp với việc sở hữu một robot hút bụi lau nhà hơn đó.”
“Lao động là vinh quang, lười nhác rất đáng thẹn!”
Tô Thanh Hòa cũng không đôi co nữa, trực tiếp thoát ra đi lau mặt, chuẩn bị đi đến quán cơm.
Mẹ Cố bưng nước đường đỏ đã pha sẵn đến cho Tô Thanh Hòa uống: “Thanh Miêu Nhi mau uống nước đường đi, mệt lắm nhỉ. Mẹ thấy con dạo này gầy lắm, để mẹ nói cha mua sữa mạch nha về cho con uống.”
Tô Thanh Hòa bưng chén nước đường đỏ uống một hơi, nhìn thấy ánh mắt của mẹ chồng, suýt nữa cô đã bị sặc rồi… Vẻ mặt âu yếm của mẹ chồng là có ý gì?
Trước đây cô cảm thấy tình cảm của mẹ chồng có hơi nặng nề, bây giờ lại sắp nặng thêm rồi. Rốt cuộc cô đã làm chuyện gì có lỗi chứ?
Mẹ Cố trìu mến nói: “Thanh Miêu Nhi, con không cần phải dọn dẹp như thế này đâu, cực khổ lắm. Sau cứ để mẹ làm, làm đại khái là được rồi.”
Bà cảm thấy con dâu của mình làm việc kỹ càng tỉ mỉ, ngay cả khe hở ở góc tường cũng lau sạch. Sao đứa con dâu này lại chịu khó, hiền lành đến vậy?
Mẹ Cố cảm thấy không còn ngôn từ nào để diễn tả cô con dâu út này nữa rồi. Thật đáng mến, còn đáng mến hơn cả con trai út của bà nữa.
Tô Thanh Hòa uống xong nước đường đỏ, nghiêm túc nói: “Mẹ, con đã quen làm chuyện gì cũng phải làm cho nghiêm túc, làm cho tốt. Thưa mẹ con phải đi làm đây ạ.” Nếu cô còn chưa đi, e rằng sẽ bị ánh mắt của mẹ chồng nhìn đến tan chảy mất thôi.
“Đi đi, buổi tối nhớ đi học nhé... Ôi, mẹ không nỡ chút nào... cực lắm ấy…”
Mẹ Cố đau lòng.
Tô Thanh Hòa như mở cờ trong bụng, đang chuẩn bị xuôi theo mẹ nói hay là nghỉ một hôm thì lại nghe mẹ Cố nói: “Mẹ thật là ích kỷ, không thể ngăn cản ước mơ của con được. Con đi đi, mẹ ủng hộ con học tập thật tốt!”
Tô Thanh Hòa: “...”
…
Vội đến cho kịp ăn bữa trưa ở quán cơm quốc doanh, đến chiều lại dạy Kiều Đại nấu món đậu hũ Tứ Xuyên.
Sau đó Tô Thanh Hòa tiếp tục ôm sách đọc. Lần này là đọc thật sự, đằng nào tối nay cũng đi học rồi.
Đã khai giảng được mấy buổi rồi, như cô nhảy vào học giữa chừng, nếu còn không chuẩn bị gì, chắc chắn sẽ rất mất mặt.
Tuy cô lười biếng, nhưng ít nhiều cũng phải giữ thể diện. Kiều Đại và thím Lý thấy cô khổ cực như vậy, còn nghe nói kể từ hôm nay cô sẽ bắt đầu đi học lớp buổi tối nên họ đều không làm phiền cô nữa.
Đặc biệt là Kiều Đại, hiện tại cô tỏ thái độ sắp chuyển nghề, hơn nữa còn luôn hướng dẫn cách nấu các món ăn cho ông ấy nên bây giờ ông ấy hầu hạ Tô Thanh Hòa như một người thầy nhỏ, không để cô làm bất kỳ việc gì, còn cho cô ăn uống ngon lành nữa.
Thế là cả một buổi chiều Tô Thanh Hòa chẳng phải làm gì, chỉ có việc ôm sách đọc. Đến lúc tan làm, cô lại đạp xe đến lớp buổi tối.
Thời nay có nhiều lớp buổi tối, một vài đơn vị có nhiều công nhân nên phải học thêm để nâng cao trình độ kỹ thuật và năng lực làm việc.
Lớp mà Tô Thanh Hòa học là do huyện ủy tổ chức, trong lớp có các nhân viên đến từ mọi ban công chức trong huyện, nhưng mà họ đều đăng ký các môn có liên quan đến trình độ công việc của mình. Còn làm đầu bếp như Tô Thanh Hòa đến đây học lớp hộ lý thì... hoàn toàn không có.