Chương 263: Hiệu quả 2
Cây giống năm trước chưa từng lên tốt vậy đâu, thưa thớt còi cọc. Đâu có dày đặc như bây giờ, sức sống bừng bừng.
“Phó huyện trưởng Cố, tôi thấy phân bón mới có vẻ rất hiệu quả.”
Phó huyện trưởng Cố gật đầu lia lịa: “Đúng thế, hữu dụng, tôi phải quay về huyện một chuyến, loại phân bón này cần phải sản xuất số lượng lớn, cho các ruộng trong huyện đều có dùng. Không thể chậm trễ.”
Rửa tay chân lên bờ, phó huyện trưởng Cố chuẩn bị đi ngay, nhưng mà nhớ tới nhà thông gia ở bên này không qua thăm thì không tốt, nên nói: “Tôi qua nhà đồng chí Tô Thanh Hòa cảm ơn trước đã, phân bón này là công của con bé, nhất định phải cảm ơn đàng hoàng.”
…
Phó huyện trưởng Cố nhắc tới muốn đi cảm ơn Tô Thanh Hòa, bí thư Hách nhớ kỹ chuyện này, nghĩ đi về công xã bên này cũng nên lấy danh nghĩa công xã đến cảm ơn Tô Thanh Hòa một chuyến.
Công lớn như thế phải thưởng to.
Giờ lấy danh nghĩa đội sản xuất Hoàng Hà là thích hợp nhất, Quách Trường Thắng chạy nhanh về văn phòng của đội sản xuất tìm kiếm, cũng chỉ tìm ra được hai cái khăn mặt, ngay cả hai cốc tráng men cũng không tìm được…
Bí thư Hách nhìn đồ ông ta lôi ra, nhíu mày, thật là đủ keo kiệt mà.
Phó huyện trưởng Cố không cảm thấy như thế thì có làm sao, bản thân ông cũng là lấy cớ đi cảm ơn để đến thăm nhà thông gia. Về việc chính thức cảm ơn, đương nhiên là đã xin ý kiến cấp trên bên huyện rồi, chắc chắn sẽ chuẩn bị một phần thưởng cho con dâu ông. Công lao to lớn, ông thân là phó huyện trưởng cũng không thể ngó lơ được.
Nhưng chuyện này không thể nóng vội, dù sao còn phải đợi xem kết quả sau khi cả huyện sử dụng, thậm chí là dùng trong toàn tỉnh loại phân này đã. Bấy giờ mới có thể chính thức xin thưởng.
Đoàn người cầm hai cái khăn mặt cùng với tấm giấy khen tư tưởng đạo đức gương mẫu vừa viết tức thì đi đến nhà họ Tô.
Bên nhà họ Tô, Cao Tú Lan đang vui vẻ nói chuyện với con gái mình.
Nghe con gái bảo đi đọc sách, lại vừa thương vừa mừng: “Đợi lát nữa mẹ nấu thịt cho con ăn, cha con gửi thịt lợn về rồi. Chúng ta nấu cơm ăn, cha con gửi không ít gạo về.”
Cao Tú Lan vừa nói vừa cười tươi phấn khởi.
Tô Thanh Hòa nhìn thấy mẹ vui cũng vui lây. Cô bảo hệ thống cố định thứ năm hàng tuần cấp đồ cho gia đình. Thức ăn mặn tùy theo dịp gửi một cân, gạo năm cân.
Hai mẹ con thôi trò chuyện, chợt nghe có tiếng ồn ào bên ngoài.
Hai người đi nhanh ra xem, vừa mới ra cửa phòng, Tam Nha đã hí hửng chạy lại: “Bà ơi, cô ơi, có nhiều người đến lắm.”
Cao Tú Lan nhíu mày: “Làm gì thế không biết, đã bảo là không được quấy rầy Thanh Miêu Nhi rồi cơ mà, còn đến làm cái gì?”
Bà đi ra ngoài thì trông thấy phó huyện trưởng Cố đi vào trong sân, mặt cau có biến chuyển tức thời, cười ra rả đi qua: “Ôi chao, không phải ông thông gia đây ư, lâu lắm rồi không gặp ông. Trông ông ngày càng phúc hậu đấy —— ”
Phó huyện trưởng Cố nghe giọng điệu ngọt xớt mà nổi cả da gà, nhớ đây là bà thông gia của mình đành cười nói: “Hôm nay tôi là đại diện huyện đến cảm ơn đồng chí Tô Thanh Hòa. Thưa đồng chí Cao Tú Lan, bà nuôi dưỡng được một cô con gái rất xuất sắc, mang đến cho huyện ta cách giải quyết hiệu quả, là một đồng chí tiêu biểu của cả huyện ta.”
Nghe phó huyện trưởng Cố nói trịnh trọng, Cao Tú Lan biết thông gia đang làm bộ làm tịch, bèn thuận theo mà vờ vịt: “Phó huyện trưởng Cố, ông nói đúng quá, con gái tôi tốt bụng từ bé. Toàn tâm toàn ý vì mọi người, ăn không nỡ ăn, có việc gì sống chết giành làm cho bằng được…”
Tô Thanh Hòa mới từ trong phòng đi ra, nghe mẹ nói thế suýt nữa thì vấp bậc cửa ngã. May là túm được khung cửa, vẻ mặt không biết nói sao…
Quách Trường Thắng ở bên cạnh nghe cũng không khỏi vỗ trán.
Phó huyện trưởng Cố lại tin tưởng vô cùng, còn không phải sao, đứa nhỏ Thanh Hòa này ngoan ngoãn, đến nhà họ Cố nhà ông rồi vẫn rất chăm chỉ, cư xử chân thành. Tác động cả đến thằng cả, thằng hai, bọn nó cũng trở nên tích cực hơn, ngày càng làm việc nghiêm túc hơn.
Ông gật đầu lia lịa: “Cảm ơn bà, đồng chí Cao Tú Lan, chúng tôi rất lấy lòng cảm ơn bà.”
Bí thư Hách cười nói: “Chúng ta có phải nên trao thưởng rồi không.”
Quách Trường Thắng cũng không nghe nổi nữa, lo lắng chậm trễ thời gian, tranh thủ chen vào: “Đúng đúng đúng, tôi chuẩn bị kỹ càng khăn mặt với giấy khen rồi. Vừa hay nhân dịp phó huyện trưởng ở đây trao thưởng.”
Cao Tú Lan nhanh nhẹn xoay người kéo Tô Thanh Hòa lại đây: “Nhìn xem, con gái tôi làm việc tốt còn ngại ngùng nữa, con bé thật thà thế đấy.”