Cảm ơn kim phiếu của bạn DuongAnhThoi, Bingsu6, Minmin3456 đã gửi đến truyện ^^
Chương 279: Xuất sắc
“Đinh, hữu nghị nhắc nhở, ký chủ chữa trị xong cho một người bệnh sẽ có thưởng tinh tệ tương ứng.”
Tô Thanh Hòa: “…”
Đừng nghĩ đến việc sử dụng viên đạn bọc đường lần nữa!
Dù sao cô cũng sẽ dính chiêu này…
Sau khi đến quán cơm Quốc Doanh, Tô Thanh Hòa đi đến tiệm sách mua một cuốn sách liên quan đến y học.
Bên trong có một số cách trị bệnh cảm cúm nóng sốt.
Tô Thanh Hòa liếc nhìn: “Hệ thống, tôi thấy hình như không có sách chữa bệnh hay.”
“Hữu nghị nhắc nhở, ký chủ có thể dùng tinh tệ để mua. Ký chủ kiên trì nỗ lực, cố gắng kiếm tinh tệ, mua sách càng sớm càng tốt.”
Tô Thanh Hòa đi ra khỏi hệ thống tiếp thị tẩy não.
Đến lớp học buổi tối, Tô Thanh Hòa định sẽ trả lại số sách đã mượn cho giáo viên.
Kết quả là vừa ngồi xuống, giáo viên đã bước vào mang theo vẻ mặt tươi cười.
“Cuộc thi lần này, thành tích của mọi người cũng được xem như là không tệ.” Vẻ mặt bà ấy thay đổi: “Một số bạn học cần phải nỗ lực hơn, thành tích quá kém. nếu không thì thật có lỗi với cơ hội học tập lần này.”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tô Thanh Hòa.
Tô Thanh Hòa hoang mang nhìn mọi người, có ý gì đây… khụ khụ, trông cô giống người không chịu học hành sao, mỗi ngày cô đều đọc sách đó.
Sau đó thì vội cúi đầu.
Giáo viên cười nói: “Xem ra mọi người đều đã biết… Thành tích của bạn học Tô Thanh Hòa trong lần thi này thực sự rất tốt. Đứng đầu lớp chúng ta.”
Ngay lập tức ánh mắt khinh bỉ của mọi người suýt chút đã lòi cả con ngươi ra ngoài.
…
Không nghe nhầm chứ, vị trí thứ nhất, vị trí thứ nhất từ dưới lên?
Trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy, không sai, chính là vị trí thứ nhất từ dưới lên. Giáo viên đang cười nhạo bạn học Tô Thanh Hòa đấy. Vì thế sắc mặt của họ lại thay đổi một chút, mang theo một vài biểu cảm sáng tỏ.
Cô giáo à, tụi em đều hiểu cả.
Tô Thanh Hòa thấy sắc mặt của mọi người đổi tới đổi lui, trong lòng buồn bực, đây là làm gì thế. Mặc dù lúc cô học không được nghiêm túc lắm, nhưng đó đâu phải là cô nghe không hiểu bài, không theo kịp chương trình dạy học thì đương nhiên chỉ có thể tự mình xem sách, nhớ kĩ kiến thức cơ bản trước thôi. Hơn nữa, lúc học trên lớp cô không nghe giảng, nhưng cô vẫn luôn đọc sách, ban ngày ban đêm, chưa hề đứt đoạn, nghiêm túc biết bao.
Tự học cũng là học!
Sống lưng cô thẳng tắp, nhìn mọi người không sợ sệt gì cả. Đừng có khinh thường người ta như vậy!
Cô giáo cảm nhận được sự tự tin toát ra trên người Tô Thanh Hòa, cô giáo cười nói: “Bạn học Tô Thanh Hòa, em đến chia sẻ kinh nghiệm học tập của mình với các bạn đi. Là một học sinh có thời gian học không dài, mà em có thể đạt được kết quả học tập tốt như vậy, là một chuyện vô cùng hiếm thấy.”
Nói xong cô giáo lại nói với các bạn học khác: “Bài kiểm tra lần này của bạn học Tô Thanh Hòa gần đạt điểm tối đa, ngoài câu hỏi lớn phía sau bị mất một vài điểm ra thì còn lại đều trả lời rất tốt. Nhiều bạn y tá chuyên nghiệp ở đây cũng không trả lời tốt bằng bạn học Tô Thanh Hòa đâu. Điều này vẫn có liên quan đến thái độ học tập. Bình thường trên lớp tuy nghe giảng, rồi viết lại vào vở, nhưng sau khi tan học thì bỏ đó, không chăm chỉ học tập.”
Tất cả học sinh: “…” Đứng vị trí thứ nhất thật sao?!
Lưu Linh Linh và Lý Chiêu Phúc ngơ ngác nhìn Tô Thanh Hòa.
Không phải đến lót đệm cho bọn họ sao? Mỗi ngày lên lớp không phải đều ngủ, hoặc là tự đọc sách sao?
Sao đột nhiên lại thi được hạng nhất rồi?
Những cô y tá đó vậy mà lại không thi qua một đầu bếp vào lớp giữa chừng…
Hai người đều không dám tin mà nhìn Tô Thanh Hòa.
Lúc này, Tô Thanh Hòa bất chấp khó khăn, được cô giáo gọi đứng dậy chia sẻ phương pháp học tập của mình…
Cái gì mà phương pháp học tập chứ, chẳng lẽ nói là có hệ thống, cái máy gian lận này?
Cô thật sự chỉ vì kiếm được tinh tệ, cái gì mà vị trí thứ nhất chứ, cô chưa từng nghĩ đến. Vị trí thứ nhất đối với kiểu người lười biếng như cô mà nói chính là áp lực. Bởi vì bạn thi được một lần hạng nhất, lần sau người khác sẽ muốn nhìn chằm chằm vào bạn thi lần hai, nếu không thì ngày tháng sẽ sống khá chật vật. Tô Thanh Hòa cảm thấy mình đang tự đào hố cho mình. Thế nhưng lúc này chỉ có thể bất chấp khó khăn mà đứng lên chia sẻ thôi.
“Khụ khụ, thật ra phương pháp học tập của mình cũng không nhiều lắm, chỉ là đọc sách, học thuộc, lý giải kiến thức. Mình là một học sinh mới chuyển tới vào lớp giữa chừng, lúc đầu mới nghe giảng thì không cách nào lý giải kiến thức được. Mình cảm thấy là do mình ít đọc sách. Cho nên mình cố gắng ghi nhớ trước kiến thức trong sách, như vậy lúc cô giảng bài, mình có thể tiếp nhận một cách dễ dàng hơn. Đọc hết giáo trình xong thì lại tiếp tục đọc sách khác. Mỗi ngày chỉ cần có thời gian, thì mình đều ôm sách đọc. Mình cảm thấy, đọc nhiều một chút, thì có thể học được nhiều một chút. Sau khi đọc xong kiến thức trong giáo trình, sau đó mình nghe giảng thì thực sự tiếp nhận kiến thức dễ dàng hơn. Những kiến thức mà cô giáo giảng mình đều có thể hiểu được. Tổng kết lại một câu, chính là cần cù bù thông minh.”