Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 295 - Chương 295 - Mang Thai 1

Chương 295 - Mang Thai 1
Chương 295 - Mang Thai 1

Cảm ơn bạn Lancelyy, lephuongbuh1805, May1402 và LAOMEO, Hantran1999 đã gửi kim phiếu và ủng hộ cho truyện ^^

Chương 295: Mang Thai 1

Chuyện này vốn nên là đội trưởng như ông bận tâm lo nghĩ, kết quả Tô Thanh Hòa đã trực tiếp nghĩ thông suốt hộ ông rồi, đây là một đồng chí tốt biết suy nghĩ cho mọi người đó.

Cô có tầm nhìn xa hơn ông. Khi ông còn đang bận lo cho bữa cơm của mọi người, Thanh Hòa đã nghĩ đến việc xây lại trường tiểu học.

“Được lắm, đồng chí Tô Thanh Hòa đưa ra đề nghị này rất hay, chờ chúng ta ăn no bụng rồi, chúng ta sẽ xây dựng trường tiểu học, để cho bọn nhỏ đều có thể đọc sách biết chữ!”

“Ăn no bụng, đọc sách biết chữ!”

Nhóm xã viên phía dưới phụ họa theo. Đi theo đội trưởng, đi theo Tô Thanh Hòa, lúc nào cũng không sai.

Phát động đại hội động viên xong, ai nên bắt đầu đi làm việc thì làm việc, ai nên về nhà thì về nhà. Mấy người Tô Ái Quốc còn đang muốn đi theo em gái mình trò chuyện, đã bị Cao Tú Lan đuổi đi bắt đầu công việc, chỉ có thể tủi thân chạy theo một đám người cùng đi với nhau, ở trên đường thuận tiện chém gió vài câu.

Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa bị một đám lớn nhỏ không có sức lao động vây quanh cùng nhau về nhà.

Trên đường Cao Tú Lan tiếp tục khoe khoang: “Con gái của tôi từ nhỏ đến lớn đều thông minh, năm nào cũng thi tốt.”

Mẹ của giáo viên Điền từng dạy tiểu học cho Tô Thanh Hòa lên tiếng: “Mẹ Ái Quốc này, tôi nhớ Điền Hoa nhà chúng tôi từng nói là, kì kiểm tra năm nào Thanh Hòa cũng đều nộp giấy trắng hết.”

Sắc mặt Cao Tú Lan sầm xuống: “Đó là vì bài thi quá đơn giản, Thanh Miêu Nhi nhà chúng tôi lười chẳng muốn làm ấy chứ!”

Tô Thanh Hòa đứng bên cạnh nghe vậy, thầm nghĩ cuối cùng mẹ cô cũng nói được nửa câu sự thật, cô quả thực là lười làm.

Những người khác đều không nghi ngờ lời nói của Cao Tú Lan, nếu Tô Thanh Hòa không có tiền đồ, hồi nhỏ làm gì, đó đều là biểu hiện của không có tiền đồ. Mà bây giờ Tô Thanh Hòa đầy triển vọng như vậy, thế thì khi còn nhỏ cô đã làm gì, cũng đều chứng tỏ đó là dấu hiệu của tương lai có tiền đồ.

Nhìn đi, ngay cả bài kiểm tra cũng chẳng muốn thi, người này thông minh cỡ nào cơ chứ. Tự tin biết bao.

Chỉ có người có năng lực, có tự tin như vậy, mới có thể làm việc lớn.

Ánh mắt mọi người hướng về phía Tô Thanh Hòa đều mang theo tia sáng, giống như cô chính là một vật phát sáng vậy.

Đám nhỏ cũng dõi theo Tô Thanh Hòa, hy vọng có thể được đi học sớm một chút, sau đó trở thành một người lợi hại như chị Thanh Hòa.

Còn chưa tiến vào trong sân, Cao Tú Lan đã đuổi đám người đi rồi.

Trời nóng bức thế này, con gái thật vất vả mới về đến đây, lúc nãy còn phơi nắng lâu như vậy, phải nghỉ ngơi thật tốt.

Bây giờ mọi người đối với lời Cao Tú Lan nói đều tin tưởng tuyệt đối, không chút nghi ngờ, bà nói Tô Thanh Hòa muốn nghỉ ngơi, đó chính là thật sự muốn nghỉ ngơi, thế là ai cũng không ồn ào với cô nữa, thành thật rời đi.

Cao Tú Lan đối với cuộc sống của bản thân hiện giờ rất hài lòng.

Đi ra ngoài ai cũng đều phải xem trọng liếc mắt một cái, lời nói cũng có trọng lượng.

Quay đầu nhìn lại con gái của mình đang được cháu trai cháu gái vây quanh hỏi mấy chuyện trường học. Cao Tú Lan lập tức đi tới nói: “Làm cái gì thế, trời thì nóng bức mà còn quây gần như vậy, thế này là muốn khiến cô tụi bây nóng chết hả.”

“Mẹ à, không có gì đâu, mấy đứa nhỏ chỉ hỏi con chuyện về trường học thôi.”

Cao Tú Lan liếc mắt nhìn bọn nhỏ một lượt: “Có gì đâu mà hỏi. Cô út chưa từng đối xử tệ bạc với mấy đứa. Nhìn xem vừa nãy còn lo lắng về việc mấy đứa đi học thế nào, ngay trước mặt nhiều người như vậy nói xây lại trường học đấy còn gì. Mấy đứa có thể đọc sách tiến bộ, cũng đừng quên ơn lớn của cô út đấy.”

Đại Nha nói: “Bà ơi, bọn cháu không quên đâu ạ, đều nhớ rõ cô tốt. Cô là tốt nhất.”

Cô bé đỏ mặt nói.

Những đứa trẻ khác cũng nói theo: “Đúng vậy, cô tốt nhất!”

Đương nhiên cô tốt nhất rồi, cô là người làm việc lớn đấy, còn cho mấy đứa ăn ngon, dạy mấy đứa đạo lý, còn bảo người trong đội xây lại trường học để mấy đứa đọc sách cơ mà.

Cô thật sự rất tốt.

lúc anh em Tô Ái Quốc trở về, Tô Thanh Hòa đã nấu ăn xong.

Một nồi thịt heo khoai tây làm mọi người trong nhà nuốt nước miếng.

Tô Ái Đảng không thể trở về, bây giờ anh ta ăn ở công xã, không cần mọi người trong nhà lo lắng.

Tô Thanh Hòa nói: “Anh, tình hình lúa như thế nào rồi?”

Tô Ái Quốc phấn khích nói: “Rất tốt, năm nay được mùa. Đội trưởng nói ngày mai sẽ chia lương thực để mọi người ăn no cho có sức làm việc.”

Cao Tú Lan nghe xong, khuôn mặt già nua hiện lên vẻ vui mừng, bắt đầu tính xem nhà mình có thể được chia bao nhiêu lương thực.

Bình Luận (0)
Comment