Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 296 - Chương 296 - Mang Thai 2

Chương 296 - Mang thai 2
Chương 296 - Mang thai 2

Cảm ơn kim phiếu của bạn TạcThiênBangTiểuHắc gửi đến truyện

Chương 296: Mang thai 2

“Nên chia sớm một chút, đã nghèo rớt mồng tơi rồi, chẳng lẽ muốn cạp đất mà ăn giống năm ngoái à.”

Tô Thanh Hòa nghe tình hình như vậy thì cảm thấy yên tâm. Cuối cùng năm nay cũng không như năm ngoái. Lần này xem ra đội trưởng cũng hiểu được, không thu lương thực loạn lên như năm ngoái.

Mọi người đều có tinh thần ăn cơm, Điền Tiểu Mai lại ăn với dáng vẻ uể oải không còn sức.

Cao Tú Lan thấy vậy, lập tức trợn trắng mắt nhìn cô ta: “Sao, cô út mới trở về, được ăn ngon uống tốt, cô làm như vậy cho ai xem chứ?”

Điền Tiểu Mai lập tức ngồi thẳng: “Mẹ à, con cảm thấy đầu óc choáng váng.” Thật ra cô ta không có hứng ăn uống chút nào, nhưng không thể nói ra lời này, nói không muốn ăn thịt thì sẽ bị người ta chỉ vào mặt mắng.

“Cái gì mà choáng váng, không phải muốn lười biếng đấy chứ. Tôi biết mẹ cô ở bên ngoài ồn ào Ái Đảng nhà chúng tôi đi làm dân quân, cô không nên làm việc mà phải ở nhà hưởng phúc, có phải không?”

Điền Tiểu Mai nhanh chóng lắc đầu: “Mẹ ơi, từ trước đến nay con chưa từng nghĩ như vậy.”

“Không nghĩ tới thì tốt. Nhà chúng tôi không có ai không làm việc. Ai cũng là người chăm chỉ.”

Tô Thanh Hòa ở bên cạnh cúi đầu ăn cơm.

Cô nhìn Điền Tiểu Mai, phát hiện sắc mặt cô ta có chút khác thường.

“Chị dâu, có phải chị bị bệnh rồi không.” Tô Thanh Hòa theo bản năng hỏi. Nếu chị dâu thật sự không thoải mái, anh ba không có nhà, còn phải mang bệnh làm việc cũng rất khó chịu.

Điền Tiểu Mai nghe Tô Thanh Hòa nói giúp mình, lập tức gật đầu đáp: “Đúng vậy, mấy ngày nay chị vẫn luôn buồn nôn, đầu óc choáng váng, lúc làm việc luôn cảm thấy mệt mỏi.” Nhìn thịt còn muốn nôn ra.

“Chứng làm biếng.” Cao Tú Lan nói kháy.

Tô Thanh Hòa khụ khụ: “Chị dâu, chị đưa tay cho em xem.”

Gần đây cô đang đọc phần bắt mạch trong sách Trung y. Nhưng cô chưa thực hành với người khác bao giờ. Dù sao có vấn đề hay không, cô cũng nói là có vấn đề, để mẹ cô đừng nói chị dâu nữa.

Cô chạm vào cổ tay Điền Tiểu Mai, tinh tế đổi vị trí sờ soạng vài cái, sau đó không cảm nhận được gì thì ấn mạnh hơn, phát hiện có thứ gì lướt qua ngón tay mình.

Trong đầu cô chợt xuất hiện mấy chữ, hoạt mạch* trơn như hạt châu.

[Hoạt mạch: một loại mạch tượng trong y học Trung Quốc: “hoạt như tẩu châu” ý nói mạch trơn tru như ngọc lăn trong khay, phụ nữ không bệnh mà có hoạt mạch thì sẽ được chẩn đoán là mang thai. Nguồn: https://baike.baidu.com/item/%E6%BB%91%E8%84%89/874409]

Như vậy có nghĩa là gì? Là phụ nữ sắp tới tháng, hoặc mang thai.

Điền Tiểu Mai nhìn Tô Thanh Hòa nhíu mày, dáng vẻ nghiêm túc tự hỏi, lo lắng nói: “Cô út, chị không sao chứ. Em đã học Trung y rồi sao?”

Cao Tú Lan nói: “Thì sao, em út học nhiều không được sao? Em út rất thông minh đó!”

Tô Thanh Hòa xác nhận lại vài lần, cảm thấy đúng là như vậy. Nhưng cô không có kinh nghiệm, không biết mình bắt mạch có đúng không. Vì thế nói: “Chị dâu, chiều nay chị đến trung tâm y tế kiểm tra đi. Thân thể không thoải mái thì đi kiểm tra sớm một chút.”

Cao Tú Lan nhìn vợ thằng ba, nhìn thế nào cũng cảm thấy cô ta không có bệnh. Có thể ăn có thể ngủ, bèn nói: “Trong nhà có bác sĩ, đi trung tâm y tế làm gì, bác sĩ trong trung tâm y tế cũng chẳng làm được gì, con thấy nó bị sao?”

Tô Thanh Hòa suy nghĩ một lúc, rồi ghé vào lỗ tai mẹ nhỏ giọng nói vài câu.

“Không thể nào.” Cao Tú Lan trực tiếp phủ nhận: “Bao lâu rồi đội chúng ta không có ai mang thai?” Bà ấy là một người phụ nữ sao có thể không biết, bây giờ là năm mất mùa đói kém, thân thể phụ nữ không khỏe, không dễ mang thai. Bà ấy còn chưa chuẩn bị tinh thần mà vợ thằng ba lại mang thai sớm như vậy, đợi mấy năm nữa điều kiện tốt hơn mới nên mang thai.

Mọi người sửng sốt, ngay sau đó đều nhìn về phía Điền Tiểu Mai, Điền Tiểu Mai cũng sợ ngây người.

Tô Thanh Hòa lúng túng nói: “Vậy có lẽ là con nhìn lầm rồi. Nếu chị dâu không thoải mái thì nên tìm bác sĩ khám xem.”

Điền Tiểu Mai run rẩy nói: “Cô út, điều em vừa nói, chị cảm thấy đúng là rất giống, chị nhìn thịt còn thấy buồn nôn…”

Trước kia mẹ cô ta đã từng nói về vấn đề này, lúc mang thai sẽ dễ bị buồn nôn.

Cao Tú Lan trợn mắt nhìn vợ thằng ba. Ai da, nhìn thịt còn thấy buồn nôn, cũng thật khó chiều, năm đó bà ấy mang thai, nhìn cái gì cũng muốn ăn.

Tô Thanh Hòa nhanh chóng nói: “Chị dâu nên đến trung tâm y tế kiểm tra đi. Không thể qua loa được. Mấy năm nay trong đội không có ai mang thai bởi vì thân thể không tốt. Bây giờ nhà chúng ta cũng không đói kém, thân thể tốt hơn cũng là chuyện bình thường.”

Bình Luận (0)
Comment