Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 306 - Thị Sát 1

Chương 306 - Thị sát 1
Chương 306 - Thị sát 1

Chương 306: Thị sát 1

Sau khi phó huyện trưởng Cố báo cáo sản lượng lên thì bắt đầu chuẩn bị chuyện ngày mùa thu hoạch.

Tuy rằng những lương thực này có sản lượng không nhiều bằng lúa, nhưng vì dùng phân bón nên sinh trưởng cũng tốt, không tới mức không được nhiều như năm trước.

Điểm duy nhất khiến ông cảm thấy bất lực chính là bên trên mãi mà vẫn không có tin tức.

Ông cảm thấy mình không phải người mê làm quan, nhưng với hai người Tôn - Lâm, ông quyết tâm muốn làm đối phương xuống đài. Người như vậy giữ lại chính là tai họa.

Năm nay nếu không phải con dâu ông tìm được phân bón, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Cũng không biết bên trên chuẩn bị xử lý như thế nào.

Tổ của tỉnh đã tới từng khu vực, sau đó xuống huyện. Huyện Hồ gia đương nhiên là đối tượng kiểm tra trọng điểm.

Có câu súng bắn chim đầu đàn, trong mắt những lãnh đạo của tỉnh, hiện tại huyện Hồ gia cũng có chút tư thái chim đầu đàn.

Sau khi tổ của tỉnh đến huyện trực tiếp tìm dân bản xứ hỏi đường, sau đó đến từng công xã bên dưới. Trong đó đội sản xuất Hoàng Hà chính là đối tượng khảo sát trọng điểm.

Lần này phó tỉnh trưởng Hứa là một thành viên trong đội điều tra tình hình thực tế của huyện Hồ gia. Bởi vì chuyện trước mắt đã kinh động tới lãnh đạo ở Bắc Kinh, những người dẫn đầu như bọn họ cũng không dám qua loa, lo lắng sau khi báo cáo mọi chuyện lại xảy ra sự cố nên dứt khoát tự thân xuất mã. Dù sao chuyện gì cũng không đáng tin bằng việc tự mình chứng kiến tận mắt.

Một đoàn người đi bộ đến công xã Hoàng Hà. Vừa tới khu vực công xã đã gặp phải tổ chức dân quân tuần tra hằng ngày.

Tô Ái Đảng dẫn các đội viên của tổ bọn họ chặn người lại: “Làm gì đó, có thư giới thiệu không?”

Đây là lần đầu tiên phó tỉnh trưởng Hứa gặp phải tình huống bị kiểm tra thư giới thiệu, trước đây đi tới chỗ nào cũng có tổ chức chính quyền địa phương sắp xếp. Cũng may thư ký của ông ta đã sớm sắp xếp xong xuôi, lấy thư giới thiệu trong tỉnh ra.

Tô Ái Đảng vẫn đọc được mấy chữ, vì vậy sau khi thấy thư giới thiệu cũng biết là lãnh đạo trong tỉnh tới, lập tức kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

Ôi má ơi, anh ta vậy mà có thể nhìn thấy lãnh đạo trong tỉnh.

Phó tỉnh trưởng Hứa nhắc nhở: “Đồng chí, chúng tôi tới để thăm hỏi, đừng nói ra ngoài.”

Các dân quân nhanh chóng lắc đầu, không nói không nói.

Sau khi cất thư giới thiệu, phó tỉnh trưởng Hứa nói: “Đúng rồi, hỏi mọi người chuyện này, mọi người có biết đội sản xuất Hoàng Hà không?”

Nghe thấy đội sản xuất Hoàng Hà, Tô Ái Đảng trở nên nhiệt tình: “Biết biết, tôi chính là người của đội sản xuất Hoàng Hà đấy.”

Phó tỉnh trưởng Hứa mừng rỡ, hỏi đúng người rồi: “Tình huống bên trong thế nào? Lương thực năm nay sinh trưởng thế nào?”

“Vẫn tốt, được mùa! Năm nay chúng tôi không ai chết đói cả, đều có thể thỏa thích ăn no.”

Tô Ái Đảng kiêu ngạo nói. Thời buổi này có thể ăn được một bữa no chính là bản lĩnh lớn bằng trời.

Nghe Tô Ái Đảng nói vậy, phó tỉnh trưởng Hứa nhìn anh ta, bình tĩnh gật đầu: “Như vậy cũng tốt, mọi người làm việc đi, chúng tôi đi vài vòng.”

“Được, mọi người đi đi, có chuyện gì đến công xã tìm chúng tôi.” Tô Ái Đảng nói.

Nhìn đoàn người của phó tỉnh trưởng Hứa rời khỏi, những người khác vây quanh Tô Ái Đảng nói: “Vừa rồi thật sự là lãnh đạo tỉnh sao?”

“Bảo là trong tỉnh tới đây làm việc, chắc là một cán sự.” Tô Ái Đảng ra vẻ hiểu biết nói.

Những người khác gật đầu theo: “Cán sự này cũng lớn tuổi quá rồi, còn lớn tuổi hơn bí thư Hách của chúng ta nữa. Lăn lộn như vậy hơn nửa đời người, cũng quá không có tiền đồ.”

Tô Ái Đảng nói: “Chứ sao, chờ sau này nhất định tôi sẽ có tiền đồ hơn ông ta. Tôi sẽ đến tỉnh làm dân quân!”

“Trong tỉnh có dân quân sao?”

“... Chắc là có.”

Đoàn người của phó tỉnh trưởng Hứa đến đội sản xuất Hoàng Hà rồi cũng không vào trong để tránh kinh động tới các cán bộ của đội sản xuất địa phương. Ông ta không tin lời dân quân vừa rồi, sợ là chính quyền địa phương dặn dò như vậy, thế nên lần này phải trực tiếp tìm dân địa phương. Bọn họ trực tiếp tìm bên ngoài, xem xem có người ở phụ cận hay không.

Đúng lúc nhìn thấy một bà thím dẫn cháu trai cháu gái đang đào rau dại ở sườn núi.

Phó tỉnh trưởng Hứa dẫn theo thư ký và cảnh vệ đi tới.

Cao Tú Lan đang chỉ huy đám Đại Nha làm việc, cả Tô Đại Bảo cũng bị gọi theo. Đang bận rộn khí thế ngất trời thì nghe thấy có người gọi: “Đồng chí, cho tôi hỏi một chút.”

Hỏi cái gì, chậm trễ công việc của người ta! Cao Tú Lan cau mày quay đầu lại, nhìn ba người đi tới. Một người lớn tuổi, hai người hơi trẻ.

Mặc áo khoác ngắn tay màu xám, trông rất đạo mạo.

Bình thường đối mặt với người như vậy, Cao Tú Lan đều tươi cười ôn hòa: “Ôi đồng chí, mọi người làm gì vậy? Có chuyện gì thì nói thẳng đi, không có gì tôi không biết.”

Bình Luận (0)
Comment