Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 410 - Chương 410 - Giảm Cân 2

Chương 410 - Giảm cân 2
Chương 410 - Giảm cân 2

Chương 410: Giảm cân 2

Nhìn thấy vợ mình như vậy, Cố Trường Bình và mấy ngụm cơm cho xong rồi đi vào phòng, còn tưởng vợ mình nằm đấy, kết quả vừa vào phòng lại thấy cô ta đang chống đẩy hít đất.

Con trai Cố Lâm cũng chạy vào quan tâm mẹ mình, nhìn thấy mẹ mình như vậy, cậu bé kinh ngạc: “Mẹ ơi mẹ làm gì thế?”

“Khụ khụ, ăn nhiều quá, phải tiêu hóa bớt.” Vừa nói xong, trong bụng lập tức truyền tới tiếng ùng ục.

Cố Trường Bình và Cố Lâm: “…”

Trong phòng bên cạnh, Tô Thanh Hòa nằm trên giường không thể động đậy được, cô quyết định ngày mai sẽ về trường học, còn chưa béo lại, cô đã no chết mất.

Kỳ nghỉ của Tô Thanh Hòa có bốn ngày, vừa đi vừa về đã tốn một ngày, ở nhà hai ngày, ở huyện một ngày. Cái khác khỏi nói, tuy rằng ở mấy ngày như vậy, nhưng cô rõ ràng cảm thấy hiện tại mình đã lên 100% tinh thần, rất có một loại khí thế khôi phục lại sức khỏe.

Mẹ Cố vừa nghe buổi chiều cô phải đi, bà lại cảm thấy không nỡ, nhưng cũng không thể không để cô đi. Bây giờ cô sắp tốt nghiệp rồi, vất vả như vậy mới học được đến tận đây, bà là người có cưng chiều con cỡ nào cũng sẽ không thật sự làm ra loại chuyện ngu ngốc kia, mà chỉ có thể lật tìm một ít phiếu trong nhà mang ra, phiếu vải phiếu công gì đó, tất cả đều đổi thành phiếu lương thực với người ta, rồi ở bên ngoài đổi thêm ít phiếu thịt, đưa tất cả cho Tô Thanh Hòa mang theo bên người.

Nhìn một đống phiếu cộm ra, Tô Thanh Hòa nhận với vẻ không tình nguyện chút nào. Bây giờ tiền lương mỗi tháng của Trường An đều đưa cho cô, cô hoàn toàn không cần dùng đến tiền.

“Mẹ à, con thật sự không cần đâu ạ, con có cả mà, tiền của Trường An cũng đưa cho con, con không thiếu tiền đâu.”

“Đứa trẻ ngốc, ai còn ngại nhiều đồ chứ, con cứ cầm đi, nếu con không cầm, mẹ ngủ cũng không ngủ yên được.”

Sau đó cố chấp nhét vào trong túi của Tô Thanh Hòa.

Tô Thanh Hòa cuối cùng cũng không chống được loại nhiệt tình này của người lớn này: “Mẹ ơi, con nhất định sẽ chăm chỉ học!” Cô hứa với người lớn, tỏ vẻ quyết không phụ tấm lòng của bọn họ.

Mẹ Cố bảo: “Học hay không ngược lại cũng chẳng sao cả, chỉ là con đừng gầy đi nữa. Con và Trường An qua năm phải kết hôn rồi. Trường An nhìn thấy con gầy như vậy sẽ đau lòng biết bao.”

“…” Tô Thanh Hòa lập tức nhanh trí: “Trường An sẽ không như thế đâu…” Không phải đàn ông đều hy vọng vợ mình sẽ trở nên đẹp hơn hay sao?”

“Trường An thương con nhất, nếu biết con vất vả, chắc chắn thằng bé sẽ đau lòng khó chịu.” Mẹ Cố chắc chắn, con trai mình thì mình hiểu rõ.

Tô Thanh Hòa cảm thấy hình như mình đã làm một chuyện rất ngớ ngẩn rồi… Bây giờ có hối hận cũng đã muộn.

Buổi trưa, Tô Thanh Hòa chuẩn bị ăn một bữa bên nhà chồng rồi đi xe lên tỉnh, cho nên định đích thân xuống bếp nấu cho người nhà một bữa, kết quả bị mẹ Cố sống chết gàn lại.

“Thanh Miêu Nhi, con đã gầy thành thế này rồi, sao có thể làm việc được nữa, nếu con làm việc, mẹ không ăn nổi gì mất, con muốn cứa tim mẹ sao…?”

Tô Thanh Hòa chỉ có thể cùng mẹ Cố ngồi trong nhà đợi ăn.

Buổi trưa, chị dâu cả Cố trở về, tự giác đi vào bếp làm cơm, cô ta vừa mới tiến vào bếp, mẹ Cố đã hô lên: “Thịt mỡ đừng gạn dầu nhé, cứ làm như vậy để Thanh Miêu Nhi ăn cho mập lên.”

Tô Thanh Hòa: “…”

Chị dâu cả Cố cười đáp: “Con biết rồi mẹ.”

Chị dâu cả Cố vừa vào phòng bếp, thì chị dâu thứ cũng trở về, cô ta ôm bụng, vừa vào cửa đã ồn ào: “Mẹ ơi, trong nhà còn gì ăn không, ăn gì cũng được hết ạ, mẹ ơi con sắp không chịu nổi nữa rồi.”

Cố Trường Bình đi ở phía sau, mặt mày u ám.

Mẹ Cố sợ hãi: “Sao thế, lại gây ra chuyện gì kỳ quái rồi hả?”

“Mẹ ơi, con đói, đói quá đói lắm, đói không chịu được, cho con ăn cả cái đầu bò đi.” Chị dâu thứ khoa trương.

Mẹ Cố lập tức trợn trắng mắt: “Con muốn ăn như thế cũng phải chờ nhà ta có bò đã, cho dù có thịt bò thì nhà ta cũng phải giữ lại, từ từ ăn, chờ Trường An và Thanh Miêu Nhi về ăn.”

Chị dâu thứ khóc: “Mẹ ơi con thật sự đói lắm, tối qua con đã không ăn rồi, sáng nay cũng không ăn, bây giờ đã hết sức rồi.” Cô ta không biết tại sao sau khi béo lên lại không kiềm được cơn đói như vậy, trước kia khi gầy, không ăn một bữa cũng không thành ra thế này.

Tô Thanh Hòa nhìn bờ môi trắng bệch của cô ta, biết đây là tụt huyết áp, mới vội vàng đi vào rót nước đường đỏ đưa cho cô ta uống để bổ sung năng lượng trước, sau đó đi tìm một ít khoai lang sấy cho cô ta ăn.

Chị dâu thứ cảm động đến sắp rớt nước mắt, uống một ngụm nước đường thật lớn, sau đó nhét khoai lang vào miệng.

Tô Thanh Hòa khuyên nhủ: “Chị dâu à, bây giờ cuộc sống trong nhà cũng tốt, chị đừng tiết kiệm cho phải tội.”

Bình Luận (0)
Comment