Chương 597: Em nghe anh
“Mở kỹ năng phụ trợ, học bắn súng.”
“Đinh… mở kỹ năng phụ trợ, ký chủ có thể tiến vào sân huấn luyện võ thuật, học bắn súng.”
Tô Thanh Hòa gật đầu, nhìn đứa bé nhà mình uống sữa đến ngủ say, cô đặt con lên giường, sau đó khóa cửa phòng: “Hệ thống, nếu như đứa trẻ dậy, hoặc là có người gõ cửa, nhớ nhắc tôi đấy.”
“Được, ký chủ.”
Lúc này, Tô Thanh Hòa mới tiến vào trong sân huấn luyện võ thuật, trước đây, mỗi lần cô đều ở nơi này đánh Thái Cực Quyền, về sau lúc mang bầu rất ít khi tới, Tô Thanh Hòa vẫn có hơi nhớ giáo viên của mình, nhưng nghĩ phải tốn tiền, nên vẫn từ bỏ suy nghĩ này ngay, đợi lần sau khi đánh Thái Cực lại triệu hồi Trương sư phụ vậy.
Tô Thanh Hòa giống như trước đây, bật nút chọn môn học, quả nhiên bên cạnh huấn luyện võ thuật, cũng xuất hiện huấn luyện học bắn súng, nhằm vào các loại súng, còn có cả các giáo viên khác nhau, hơn nữa học súng khác nhau thì phí cũng khác nhau.
Cũng may thu phí bên bắn súng không tính là cao, một tiếng 5 tinh tệ, chỉ là đạn có hơi hố người, một viên một tinh tệ…
…
Tô Thanh Hòa cảm thấy hiện tại mình giống như những bạn nhỏ học nghệ thuật ở tương lai, học phí có đắt bao nhiêu cũng phải học, một bên vì cuộc sống tương lai của mình tốt hơn, mà cô là vì cái mạng nhỏ của mình, nên không thể không học.
Tô Thanh Hòa lo lắng lát nữa đứa bé tỉnh dậy, không tìm thấy mẹ đâu mà khóc, dù sao tuy rằng tốc độ trôi qua của thời gian khác nhau, nhưng ai biết đứa trẻ có thể ngủ được mấy phút, nên cô vội vàng chọn một giáo viên dạy bắn rồi tiến hành học.
Đinh một cái, một người phụ nữ mặc quân trang màu xanh xuất hiện trước mặt cô, người phụ nữ này mang vẻ mặt nghiêm túc, có cảm giác hơi xinh đẹp và cao ngạo,
Vị huấn luyện viên này nở nụ cười lãnh diễm: “Cô gái, tại sao cô lại học bắn, để nâng cao sức hút của mình, hay là để mạnh hơn?”
Tô Thanh Hòa hỏi: “Có sự khác biệt gì sao?”
“Để nâng cao sức hút thì là như vậy.” Nữ giáo quan quay người một cách tuyệt đẹp, súng trên cổ tay vung ra một độ cung đẹp đẽ, sau đó mới bắt đầu bắn súng, một phát trúng ngay, động tác quyến rũ mà lại tao nhã, giống y như nhìn cận cảnh cảnh tượng trong phim vậy.
“Mà mạnh mẽ thì là như vậy.” Vừa dứt lời, súng của cô gái đã nhắm thẳng vào bia, một phát trúng ngay.
Một cái thì theo chủ nghĩa hình thức, một cái thì trực tiếp ngắm bắn, Tô Thanh Hòa trợn trừng mắt há hốc mồm.
Cô dám đảm bảo, vừa rồi vị giáo quan này đối mặt với mình ở bên này, mắt còn không thèm ngắm vào bia, mà cứ thuận tay bắn như vậy, cũng không hề trật một ly nào, cái này hoàn toàn là che mắt bắn!
Lợi hại, quá lợi hại!
…
Vào ban ngày, Tô Thanh Hòa cố gắng hết sức chọn thời gian ngủ trưa để luyện bắn súng, một lần luyện hai tiếng, trong hệ thống cũng có thể có thời gian đến hai ngày.
Cô khác với loại trời sinh đã có thiên phú giống như Trường An, thiên phú của Trường An chỉ có thể dạy cô những thứ căn bản, còn những thứ khác cần phải tự mình đi cảm nhận, mà vị giáo quan này thì lại huấn luyện ra một cách chân chính, cách bắn súng của huấn luyện viên đều có kỹ xảo và số liệu.
Sau khi luyện tập trong hệ thống, Tô Thanh Hòa cũng sẽ tìm thời gian đi vào huấn luyện trong sân huấn luyện ở quân khu.
Học được vài ngày, cô cảm thấy mình tiến bộ rất lớn, đợi cuối tuần khi Cố Trường An nghỉ ngơi, hai người lại đến sân tập bắn.
Cố Trường An nói: “Thanh Miêu Nhi, em bắn một phát đi, anh xem em học thế nào rồi.”
Tô Thanh Hòa cầm súng lên, nhắm thẳng vào bia rồi bắn về phía đó.
Cố Trường An cảm thấy động tác của cô đã tiêu chuẩn hơn rất nhiều, cũng đã tiến bộ rất lớn, trong lòng lại vui sướng, Thanh Miêu Nhi học gì cũng rất nhanh, như vậy năm sau chắc hẳn có thể học rất tốt.
Sau đó anh lại nhìn bia bắn… vậy mà lại trúng vòng tám điểm.
Cố Trường An nhìn Tô Thanh Hòa với vẻ vui mừng: “Thanh Miêu Nhi, em tiến bộ thật nhanh!”
Tô Thanh Hòa cười đáp: “Đều là anh dạy em rất tốt, Trường An, anh đừng lo lắng cho em, hãy đi làm việc của mình đi.”
Cố Trường An đáp: “Thanh Miêu Nhi, đợi em học bắn được vào vòng mười, thì lại gửi thư xin súng rồi mang theo bên người, sau này gặp phải đặc vụ, khỏi cần sợ hãi, cứ coi là bia mà bắn!” Anh lo lắng đến lúc đó Thanh Miêu Nhi sẽ mềm lòng, không thể xuống tay nổi với đặc vụ.
“Em nghe anh.” Tô Thanh Hòa kiên định đáp, tới một thì mình cam đoan sẽ bắn một.
Chuyện Tô Thanh Hòa học bắn súng, đám người Tôn Hiểu Phương cũng báo cáo lên trên, dù sao thì nguyên nhân người ta học bắn cũng khiến bọn họ vô cùng xấu hổ.
Vì thế rất nhanh, trong cục đã sắp xếp người mới tới, là tiểu đội trưởng của tiểu đội bảy, một cô gái hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, là loại lớn lên đứng ở trong đám người cũng tìm không thấy nổi.