Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 601 - Chương 601 - Đồng Chí Tốt

Chương 601 - Đồng chí tốt
Chương 601 - Đồng chí tốt

Chương 601: Đồng chí tốt

Tiền trợ cấp có thể phát được mấy đồng chứ, lấy tiền rồi, lại còn gây ảnh hưởng xấu cho con gái và con rể mình, ngược lại mình cũng không thiếu tiền, có ăn có uống, mấu chốt là không thể để con gái ngoan và con rể bị người ta chê cười, nói một người làm mẹ như bà ấy còn ra ngoài bán giọng nuôi gia đình.

Chính ủy đoàn văn công cười khen: “Bà đúng thật là một đồng chí tốt.”

Trở về nhà, hai bà cụ vẫn luôn nói chuyện đến hứng khởi, nhìn thấy hai người vui vẻ như vậy, trong lòng Tô Thanh Hòa và Cố Trường An cũng nhẹ nhõm.

Hai mẹ đã lớn tuổi rồi, là độ tuổi nên ở nhà hưởng phúc, kết quả lại tới bên này trông con cho bọn họ, ngay cả năm mới cũng không thể về nhà.

Một bên khác, hai bà cụ đang nói chuyện vui vẻ, mẹ Cố bảo: “Bà thông gia à, cũng may chúng ta tới nơi này, ở đây náo nhiệt hơn ở nhà nhiều, ở nhà từ sáng đến tối đều trôi qua như vậy, tới nơi này thật tốt biết bao.”

Cao Tú Lan nói một cách kiêu ngạo: “Đúng vậy, bà nói xem, nếu không phải đời chúng ta may mà có Thanh Miêu Nhi và Trường An, thì chúng ta nào có cơ hội qua đây chứ, cả đời đều sẽ ở một nơi nhỏ bé đó, vẫn là ra ngoài tốt hơn.”

Mẹ Cố rất tán đồng, hơn nửa đời này của bà xa nhất cũng chỉ là đi mua đồ một lần ở tỉnh, bây giờ đi cùng con trai và con dâu tới Tây Nam rộng lớn, hiện giờ ngay cả thủ đô cũng tới luôn rồi, thật là đáng giá.

Ngày hôm sau, Cao Tú Lan đi đến báo danh ở đoàn công văn, cùng nhau tham gia biểu diễn, bà ấy chủ yếu tiến hành giao lưu với những người nhà kia, dù sao thì cũng là cách để kết nối với nhân dân. Vào thời buổi hiện nay, phải hòa mình với quần chúng nhân dân.

Tô Thanh Hòa còn lo lắng một mình mẹ Cố không tiện chăm tiểu An Ninh, nên còn định đưa con bé đi đến trường học cùng. Kết quả mẹ Cố không chịu, một bộ dáng tâm can bảo bối của mình bị mang đi. Tiểu An Ninh cũng mếu miệng khóc.

Tô Thanh Hòa: “… Mẹ ơi, mẹ trông đi vậy.”

Không cần mình quan tâm, nên Tô Thanh Hòa dứt khoát đi học bắn và cả kiến thức vật lý, ngoài ra kiến thức y học cũng không bỏ qua, thời gian được sắp xếp rất đầy đủ.

Tô Thanh Hòa bận rộn cho đến đến mùng sáu, mới bắt đầu đi lên trường, Cố Trường An cũng thu dọn đồ chuẩn bị tới trường quân đội

Khi thu dọn đồ, anh thuận tiện đưa một khẩu súng cho Tô Thanh Hòa.

Tô Thanh Hòa kinh ngạc hỏi: “Cái này ở đâu ra đây?”

“Tìm nhân viên cần vụ đó của em rồi lấy đấy.” Cố Trường An đáp: “Anh còn định tìm bộ đội để lấy, nhưng bộ đội nói cái này bên cục an toàn phụ trách, em cứ mang trên người, bình thường phải bảo vệ cho tốt, đừng làm rơi.”

Tô Thanh Hòa nhận lấy trong sự kích động, bây giờ cô cũng là người có súng rồi.

Quy tắc của bệnh viện quân khu thủ đô nhiều hơn bệnh viện Tây Nam rất nhiều, chỉ riêng khoa ngoại đã có gần mười bác sĩ, có cả nam lẫn nữ, đủ mọi giai đoạn tuổi, nhưng Tô Thanh Hòa vẫn là người trẻ tuổi nhất như cũ.

Bởi vì danh tiếng của cô ở bên ngoài, hơn nữa thành tích làm ra cũng là sự thật, vì thế cho dù cô trẻ tuổi như vậy, cũng không có người nào dám coi thường cô, mà đều chào hỏi cô rất nhiệt tình.

Chủ nhiệm Khương nghiêm túc bảo: “Y thuật của tiểu Tô đã được khảo nghiệm, đáng để tín nhiệm, sau này mọi người phải trao đổi học hỏi lẫn nhau, ngoài ra, khả năng Trung y của tiểu Tô cũng vô cùng khá, cô ấy đã dùng tình huống thực tế để chứng minh, Trung Tây y kết hợp có sự hỗ trợ đối với việc nâng cao trình độ chữa trị của chúng ta, cho nên phía bên Bộ Y Tế kêu chúng ta đi học Trung y là không sai đâu, tiểu Tô, cháu hãy kể những lợi ích của Trung y cho mọi người đi.”

Tô Thanh Hòa bị khen đến có hơi ngại ngùng: “Tôi chỉ cảm thấy có vài bệnh, khi giải quyết bằng Trung y sẽ thuận tiện hơn Tây y nhiều, ví dụ như bị cảm lạnh có thể giải quyết bằng cạo gió, mà Tây y thì lại phải uống thuốc, chúng ta đều biết, uống thuốc có ba phần độc, có thể không uống thuốc thì hãy cố hết sức không uống thuốc. Hơn nữa Trung y cũng rất có tác dụng đối với học vị gân mạch của cơ thể người, khi làm phẫu thuật, đều có thể dùng để giảm đau và giảm chảy máu, không có gì xấu khi có nhiều kỹ năng cả, tôi chỉ nghĩ như vậy thôi.”

Chủ nhiệm Khương nói: “Tiểu Tô nói rất hay, không có gì xấu khi có nhiều kỹ năng cả, mọi người nhất định phải coi trọng nó.”

Bác sĩ Tần hơn năm mươi tuổi cười bảo: “Sau này về phương diện Trung y, tiểu Tô phải trao đổi thêm với chúng tôi rồi, sống đến già thì học đến già, trung ương kêu chúng tôi học, thì chúng tôi chắc chắn phải học rồi, đi theo trung ương, đi theo tổ chức sẽ không sai.”

Bình Luận (0)
Comment