Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Mọi người mồm năm miệng mười tìm Lý Xuân Hoa nói chuyện, quăng một người dẫn chương trình như Tô Mạn sang một bên. Dù sao thì sức hút của người dẫn chương trình cũng không thể so được với diễn viên chính. Hình tượng thông minh của thím Hoa đã khắc sâu vào lòng người rồi. Hơn nữa có thể tiếp xúc gần với thím Hoa như vậy, là cơ hội mà những người ở công xã khác đều không có, nên mọi người càng cảm thấy yêu mến hơn.
Bây giờ trong lòng các xã viên ở đại đội Đại Kiều Loan, người trước mắt đã không còn là bà cụ nhà họ Tô, Lý Xuân Hoa, thích gây sự lúc đầu đó nữa, mà là nhân vật nổi tiếng khắp toàn bộ công xã Bắc Hà, người sắm vai thím Hoa.
Sau khi được phủ thêm một lớp khoác ngoài vinh quang này, cả người đồng chí Lý Xuân Hoa tỏa sáng rực rỡ.
Lúc này, các xã viên vẫn chưa hiểu cái gì gọi là theo đuổi thần tượng, cũng không biết yêu cầu người nổi tiếng ký tên cho mình, mà dường như chỉ muốn nói chuyện với bà nhiều hơn.
Từ khi nào Lý Xuân Hoa lại vinh dự như thế?
Trước đây bà cũng từng lên sân khấu diễn vai mẹ chồng xấu tính, khi ấy cũng không có đãi ngộ này, sau khi xuống sân khấu còn bị người trừng mắt cơ mà. Nào có giống như lúc này, được vây lại giống như hoa tươi, trái tim bay bổng nhẹ nhàng.
Miệng cũng không ngừng chém gió với mọi người: “Tôi chính là người thông minh như vậy đấy, đây chính là chuyện không có cách nào khác.”
“Khi ấy còn trẻ, tôi lên đường chuyển tới nơi này cùng với ông nhà tôi, trên đường cũng không thái bình gì cả, tất cả đều là dựa vào cái đầu thông minh của tôi mới thuận lợi tới được nơi này. Ông nó, có phải không?”
Tô Thiết Sơn lặng lẽ gật đầu. Lúc đó vợ ông sợ đến mức trốn trong lòng ông khóc, khóc đến độ phải gọi là đáng thương.
Trước đây mọi người cũng không có bao nhiêu cơ hội để hiểu Lý Xuân Hoa, mà cũng không muốn hiểu. Nhưng lúc này nghe thấy, lại cảm thấy trước đây quá phiến diện rồi, đồng chí Lý Xuân Hoa thật sự không phải là người tầm thường.
Những người nhà họ Tô khác nhìn thấy bộ dáng vẻ vang này của Lý Xuân Hoa, người nào cũng cảm thấy trên gương mặt có chút ánh sáng, đi đường cũng ưỡn thẳng thắt lưng.
Ba anh em Tô Đại Trụ đang chém gió với người ta, thì Tô Đại Trụ bị Lâm Tuyết Cúc gọi lại, con gái và con trai than mệt, không đi nổi nữa. Lũ trẻ mới được năm tuổi, quả thực không có sức đi đường xa như vậy, nên Lâm Tuyết Cúc kêu anh ta mỗi tay ôm một đứa, bế con về nhà.
Tô Đại Trụ duỗi tay ôm con vào lòng, mỗi tay một đứa, rồi lại tiếp tục chém gió.
Nhìn thấy bộ dáng bi thảm này của anh ta, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ đều vui sướng khi thấy người gặp họa.
“Nhị Trụ.”
Tô Nhị Trụ nghe thấy giọng nói của Tống Ngọc Hoa, nhìn qua lại chỉ thấy cô ta đang nhìn mình, rồi lại nhìn Tô Đại Trụ.
Tô Nhị Trụ: “… Mệt rồi chứ gì, nhưng anh không biết bế con, lát nữa làm đứa nhỏ bị thương thì phải làm sao? Nếu như em yên tâm thì cứ để anh thử xem sao.”
Tống Ngọc Hoa đương nhiên không yên tâm để Tô Nhị Trụ bế con, người chưa từng bế trẻ con làm sao có thể biết bế trẻ con cho được, nhưng cũng không sao, cô ta định cho cõng.
Cô ta buộc đứa trẻ ở sau lưng Tô Nhị Trụ. Con gái Tiểu Mễ Lạp nằm sấp trên bờ lưng rộng rãi của cha mình. Lúc đầu, Tiểu Mễ Lạp có hơi không quen mà giãy vài cái, nhưng rất nhanh đã nằm nghịch ngón tay vui vẻ.
“Thật đúng là quá cảm động, bây giờ người nhà của cô đều trở nên thật tốt.” 789 cảm động nói, nó cảm thấy xúc động vì mới nhìn thấy nụ cười vui vẻ như vậy của mọi người. Ở thời đại đó của nó, bởi vì kỹ thuật quá mức phát triển, vật tư quá phong phú, nên yêu cầu của con người cũng càng lúc càng cao, vất vả lắm mới lộ ra được nụ cười hài lòng như vậy. Nhưng những người này chỉ xem một buổi diễn đơn sơ như vậy cũng có thể cười đến vui vẻ đến thế, thực sự khiến nó rất kinh ngạc.
Bây giờ nhìn thấy người nhà họ Tô trở nên ấm áp như thế, nó cũng cảm thấy vui vẻ, nhưng sau khi vui vẻ qua đi, nó lại nghi ngờ: “Nhưng tại sao, tiến độ nhiệm vụ của hệ thống lại chậm như vậy?”
Cho đến tận bây giờ, hệ thống thánh mẫu chỉ sắp xếp cho Tô Mạn một nhiệm vụ cần hoàn thành vào lúc đầu, chính là khiến người nhà trở thành một đại gia đình hòa thuận. Hoàn thành nhiệm vụ này, thì Tô Mạn có thể nhận được một cơ hội cải thiện cơ thể.
Thế nhưng 789 phát hiện ra sự thay đổi này rất chậm, tiến độ nhiệm vụ là một trăm phần trăm, mà hiện tại thanh tiến độ mới chỉ đạt đến hai mươi phần trăm mà thôi, nhưng rõ ràng trông hài hòa như vậy cơ mà.