Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Anh vừa nhảy xuống xe, thấy mấy người trẻ tuổi vây lại với nhau, bàn luận về máy kéo, mới hừ một tiếng với vẻ cà lơ phất phơ, trong miệng thì thầm một câu: “Một đám ngu xuẩn.”
“Này đồng chí, cậu đang chửi ai đấy?” Người trẻ tuổi vừa bàn luận đột nhiên mất hứng, quay đầu trừng mắt nhìn anh hỏi.
Bắt đầu từ lúc lên xe ở tỉn, nhìn thấy thanh niên này, bọn họ đã không thích người này rồi, cảm thấy người này không phải là người tốt.
Hơn nữa, bọn họ rất khó hiểu, vậy mà loại người này lại hưởng ứng lời kêu gọi, chủ động xuống nông thôn xây dựng nông thôn tươi đẹp. Dọc đường bọn họ cũng không để ý đến người này, nhưng không ngờ vậy mà người này lại chủ động đến khiêu khích. Mọi người đều là thanh niên nhiệt huyết, không thể nhịn được chuyện này.
Nhìn thấy bộ dáng tức giận của mấy người trẻ tuổi, người trẻ tuổi trông có vẻ không phải là người tốt hừ một tiếng: “Ai đáp lời thì chính là chửi kẻ đó đấy.”
Mẹ nó chứ, đúng là không thể nhịn được.
“Xử cậu ta!” Mấy người trẻ tuổi xông tới, trực tiếp vung nắm đấm lên.
Hiện trường lập tức nháo nhào.
Đám người Tô Mạn không nhìn thấy cả quá trình, nhưng bọn họ ngồi trên xe kéo, tốc độ chậm, đi cũng chưa xa, cho nên sau khi bên này ồn ào, bọn họ cũng nghe thấy động tĩnh, đều quay đầu liếc nhìn.
“Những người trẻ tuổi này đang đánh nhau đấy sao?” Trợ lý Tiểu Vương mang vẻ mặt ngơ ngác, vậy mà thanh niên trong thành phố cũng biết đánh nhau.
Tô Mạn đáp: “Thanh niên nhiệt huyết, là chuyện thường thôi.”
Bí thư Trình thì mang vẻ mặt đau đầu: “Tuyệt đối đừng chia người cho chúng ta.”
Tuy rằng đều là thanh niên tốt chủ động xin về quê xây dựng nông thôn, nhưng với tính cách này của bọn họ, thật sự khiến người khác không thể nào yêu thích nổi. Một đám nhóc con chẳng hiểu cái gì chạy về quê, sau khi tới còn chưa được mấy ngày đã mất hết nhiệt huyết rồi.
…
Sau khi ngồi máy kéo đến xưởng quần áo, bí thư Trình cũng không có ý định nghĩ ngợi đến chuyện các thanh niên nhiệt huyết gây sự kia nữa, mà một lòng một dạ chuẩn bị xem lát nữa nên ứng phó với xưởng trưởng Chu như thế nào, để bàn thành chuyện này. Dù sao Tiểu Tô cũng đã bàn chuyện đến mức này rồi, nếu như đích thân mình ra tay, ngược lại lại không thành công, vậy thì rất mất mặt.
Tô Mạn kêu bí thư Trình đợi trước, sau đó mình chạy bước nhỏ đi tìm chủ nhiệm Cao tới.
Chủ nhiệm Cao đã sớm nhận được điện thoại của Tô Mạn, biết hôm nay bọn họ sẽ tới, nên đều đã sắp xếp xong xuôi cả. Lúc này cũng rất nể mặt mà cùng Tô Mạn đi tới đón tiếp bí thư Trình.
Sau khi nhìn thấy bí thư Trình, cô ta nhiệt tình chào hỏi: “Hoan nghênh bí thư Trình tới tham quan và hướng dẫn nhà xưởng chúng tôi.”
Bí thư Trình cười đáp: “Chủ nhiệm Cao khách sáo rồi, nghe Tiểu Tô nói, chuyện lần này chủ nhiệm Cao cũng giúp đỡ, thật cảm ơn cô.”
“Là chuyện nên làm thôi, chúng ta đều phục vụ cho nhân dân mà.”
Chào hỏi vài câu xong, chủ nhiệm Cao dẫn đám người bí thư Trình cùng nhau đi gặp xưởng trưởng Chu.
Bởi vì trước đó đã hẹn trước, nên lúc này xưởng trưởng Chu ngược lại cũng bớt thời gian ra, đặc biệt tiếp đón mấy người bí thư Trình.
Lại là một phen hình thức nữa, lúc này mới nói đến chuyện chính.
Bí thư Trình nói một cách dứt khoát gọn gàng: “Chuyện mà Tiểu Tô nói với xưởng trưởng Chu trước đó, đó đều là tình hình thực tế, công xã chúng tôi khá coi trọng công tác này. Nếu như sự việc có thể bàn thành, chắc chắn là chuyện đôi bên cùng có lợi.”
Lúc này, Tô Mạn lôi ra một bản hợp đồng hợp tác tạm thời giữa nhà máy phục vụ tổng hợp ở công xã Bắc Hà với xưởng quần áo Nam Bình ra. Đây đều là cô tạm thời làm ra, hơn nữa điều khoản trong này cũng đã có được sự cho phép của bí thư Trình.
Nhìn thấy đám người Tô Mạn có sự chuẩn bị mà tới, thái độ của xưởng trưởng Chu cũng nghiêm túc hơn vài phần, cầm lên đọc cẩn thận.
Điều kiện mà phía bên công xã Bắc Hà đưa ra quả thực rất không tệ, không cần bọn họ phải nuôi công nhân, chỉ cần cung cấp nguyên liệu, bọn họ sẽ phụ trách làm thành quần áo may sẵn là xong. Sau đó trong xưởng phụ trách công tác nghiệm thu. Về phần giá trị của mỗi một thành phẩm, thì lại do phía bên nhà xưởng dựa theo lượng công việc bình quân trong một ngày của công nhân để tiến hành chuyển đổi.
Bí thư Trình trực tiếp vỗ ngực tỏ vẻ phía điều khoản bên trên đã là sự nhượng bộ quá lớn rồi, ngược lại có lợi hay không, thì cứ để bản thân xưởng trưởng Chu tự mình cân nhắc.