Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 233 - Chương 233 - Thành Tích

Chương 233 - Thành tích
Chương 233 - Thành tích

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Từ nhỏ đến lớn, cô ta thể hiện sự thông minh, mồm mép linh hoạt, bản thân mình có thể học cấp ba, còn được người trong nhà khen ngợi, còn là niềm tự hào của gia đình. Cô ta thậm chí khinh thường chị dâu cả, cảm thấy chị dâu cả ngang ngược, chị dâu thứ không phóng khoáng. Nhưng bây giờ thì sao, chị dâu cả làm cán bộ, chị dâu thứ cũng giỏi giang hơn cô ta.

Trong cả gia đình, cô ta đã thành một kẻ kém cỏi nhất của kém cỏi.

Thành tích còn chưa đưa ra, bản thân cô ta biết, tuy rằng kiểm tra có chút tiến bộ, nhưng so với thành tích giả mạo lúc trước của cô ta, vậy chắc chắn không bằng.

Nếu nói thành tích trước kia chính là cái đuôi xe, vậy giờ thành tích cao lắm xem như ở giữa.

Cô ta thấy Tô Mạn đã nhắm mắt lại: “Em à, sau này em thực sự không định giúp chị hả, bây giờ em đã là chủ nhiệm rồi.”

Tô Mạn nhắm mắt lại chậm rì rì nói: “Có thể giúp chị, vừa lúc trong xưởng thiếu người.”

Tô Thu Nguyệt mở to hai mắt, hiển nhiên không nghĩ tới em gái mình đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy.

“Nhưng chị à chị biết may quần áo hả, hay là biết làm đồ tre trúc. Hoặc là làm thợ mộc?”

“…”

“Chỉ mấy cái đó?”

“Nếu không chị còn muốn làm xưởng xưởng sao?” Tô Mạn mở to mắt liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Lúc trước văn phòng bọn em có một cô cháu ngoại của cán bộ trong huyện, sau này bị đuổi rồi. Biết vì sao không, bởi vì không có năng lực còn chiếm vị trí. Các cán bộ cũng không phải đồ ngu, muốn dựa vào quan hệ tiến vào ư ——”

Tô Thu Nguyệt bị một tiếng ư cuối cùng đó của cô khoét tới đau tim.

Tô Mạn có nhắm mắt lại nói: “Chị cũng đừng nói chị có năng lực. Học hành cũng học không tốt, còn có thể có năng lực gì?”

“…”

Lại bị đâm một kiếm vào ngực, Tô Thu Nguyệt cảm thấy mình không có lời nào để nói. Cảm thấy vậy mà mình luẩn quẩn trong lòng mở miệng với em gái.

Lúc này cô ta vô cùng hối hận, hối hận những năm trước sao không học hành đàng hoàng.

Cô ta khổ sở trong lòng muốn khóc, còn chưa khóc, Tô Mạn đã nói: “Học hành cho tốt, tốt xấu cũng liều một phen. Chị nhìn chị dâu cả lúc trước biểu hiện rất tệ, kết quả nửa đường thay đổi, còn có thành tích như hiện tại. Còn một học kỳ, chị vẫn có cơ hội. Dù sao cũng không đến mức ngay cả chị dâu cả chị cũng không hơn được chứ.”

Tô Thu Nguyệt không chút do dự nói: “Không thể nào!”

Sáng sớm hôm sau, Tô Thu Nguyệt lập tức chuẩn bị hăng hái học tập.

Cô ta tin tưởng mình vẫn có cơ hội, mong chờ một học kỳ còn lại có thể vọt lên phía trước. Kỳ nghỉ đông này cô ta cũng phải cố gắng làm việc.

Nhưng Tô Mạn không cho cô ta cơ hội này.

Ban ngày bảo cô ta dành ra ít nhất nửa ngày dạy học cho cháu gái trong nhà trước khi đi học. Tô Mạn cảm thấy đối phó với kẻ lười biếng như vậy, bạn phải để cô ta không dư dả thời gian, cô ta mới biết được thời gian học tập trân quý cỡ nào.

Tô Thu Nguyệt mới vừa há mồm, Tô Mạn đã nói: “Bây giờ phiếu điểm sắp phát rồi, năm nay em sẽ không làm giả cho chị nữa.”

“…”

“Thế nên vì tốt cho chị, kỳ nghỉ đông này chị biểu hiện tốt một chút. Bây giờ mọi người trong nhà đều có cống hiến, chỉ mỗi chị không có. Thành tích còn như vậy, người trong nhà không có ý kiến sao? Chị trừ đọc một ít sách ra, cũng chả có năng khiếu gì khác, cho nên…” Chị hiểu mà...

Tô Thu Nguyệt không có lời nào để phản bác. Ngày xưa cô ta là niềm tự hào của gia đình, cho nên công điểm của người trong nhà cung cấp cho cô ta ăn cơm ở nhà ăn trường, cô ta có thể tự nhiên. Hiện giờ… Cô ta đã là kẻ kém cỏi nhất trong nhà. Con người cô ta lại sĩ diện muốn chết, chiếm hời của gia đình nữa thì thật mất mặt. “Em yên tâm, chị sẽ học tập thật tốt.”

Em chồng muốn dạy cho đứa nhỏ trong nhà, Lâm Tuyết Cúc tưởng là mặt trời mọc đằng tây rồi.

Trước kia, cô em chồng này không hợp với mình, đương nhiên, đây đều là mâu thuẫn con gái con dâu trộn lẫn trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, xem như quan hệ tam giác.

Không nghĩ tới bây giờ em chồng lại chủ động giúp con cô ta học. Trong nháy mắt Lâm Tuyết Cúc có một tâm trạng tự hào.

Vẫn là mình quá ưu tú, ngay cả em chồng cũng thay đổi thái độ.

Nếu là trước kia, cô ta nhất định sẽ nhân cơ hội chế nhạo em chồng một hồi. Nhưng bây giờ… Mình dù sao cũng là một cán bộ, giác ngộ phải cao. Trong nhà sao có thể không hòa hợp chứ, quay đầu lại người ta sẽ nói cô ta chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ mà không biết xử lý mâu thuẫn gia đình.

Bình Luận (0)
Comment