Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thôi Hướng Bắc chưa bao giờ từng nghĩ đến tương lai sẽ thế nào, anh cảm thấy lời nói của Tô Mạn cứ có một sức hấp dẫn nào đó, tưởng tượng ra hình ảnh đó thuận theo giọng nói của cô. Sau đó anh nghĩ đến một ngày nào đó trong tương lai mình tóc đã bạc phơ, quay trở lại nơi này, nhớ lại những chuyện mình đã làm hiện tại, trong lòng có hơi thương cảm và sôi trào.
Anh cảm thấy mình phải làm nhiều chuyện hơn, để lại nhiều dấu ấn hơn, mới có thể khiến mình trong tương lai sẽ không thất vọng.
Anh nhoẻn miệng cười, đã nghĩ rõ tại sao bản thân lại muốn kết làm đối tượng với xưởng trưởng Tiểu Tô. Bởi vì khi ở chung với cô, anh mới có thể sống càng ngày càng rõ ràng hơn. Ở chung với cô, anh mới cảm thấy có ý nghĩa. Không còn mơ hồ như trong quá khứ.
Anh nhất thời kích động, không nhịn được mà nói: “Xưởng trưởng Tô, sau này có cơ hội chúng ta cùng nhau về thăm nhé.”
Tô Mạn đáp: “Được.”
Thôi Hướng Bắc nghe được câu trả lời của cô, suýt chút nữa thì kích động nhảy xuống khỏi xe, sau đó lại nghe thấy cô nói: “Đợi sau này tôi sẽ tổ chức cho ban thanh niên trí thức các anh một chuyến du lịch hồi tưởng của thanh niên trí thức công xã Bắc Hà, dẫn các anh đi lại trên con đường tuổi trẻ.” Sau này hình như rất lưu hành loại hình đó thì phải. Rất nhiều thanh niên trí thức sau khi lớn tuổi đều sẽ trở về thăm chốn xưa. Cùng lúc nối liền tình cảm còn có thể mở rộng quan hệ nhân sinh. Loại chuyện tốt này cho dù Thôi Hướng Bắc không nói thì cô vẫn sẽ làm.
Thôi Hướng Bắc: “…”
…
Ngày 28 tháng 6, cuộc thi tuyển dụng giáo viên ở công xã Bắc Hà bắt đầu.
Thời điểm này cũng không tính là sớm. Sau khi thi xong, còn cần một khoảng thời gian chấm bài thi, sau đó công bố tên. Đợi sau khi chọn người ra, còn phải tiến hành đào tạo một khoảng thời gian nữa. Để giáo viên chính quy dạy bọn họ giảng bài thế nào, cũng không thể để một nhóm giáo viên chưa từng dạy học sinh đi dạy học sinh được. Sau đó còn phải chuẩn bị cho khai giảng nữa.
Địa điểm thi cử chính là phòng học ở trường tiểu học công xã Bắc Hà.
Ngày thi, có mấy trăm thanh niên trí thức nhao nhao từ khắp các nơi trong công xã chạy tới. Trong đám thanh niên trí thức này lại còn có một vài người đã bốn, năm mươi tuổi. Bọn họ cũng đều là phần tử trí thức, cũng đã từng làm giáo viên. Sau này quốc gia biến động, mới không thể làm giáo viên nữa, mà trở về làm nghề nông. Tới khi sau này quốc gia thành lập lại cũng không còn cơ hội.
Bởi vì lần này Tô Mạn không thiết lập giới hạn tuổi tác, cho nên bọn họ cũng tới thử cơ hội.
Công xã đã lâu không náo nhiệt như vậy, trên thị trấn có rất nhiều người tới xem náo nhiệt, nên người trông lại càng đông hơn.
Tô Thu Nguyệt đứng ở cửa trường học nói với em gái mình: “Em gái, em nói thật sự không sai. Người đúng thật là không ít, giống như khi bọn họ tham gia thi đại học ấy.”
Tô Mạn đáp: “Sao thế, không có tự tin sao?”
“Sao thế được, em cũng không biết chị ôn tập nghiêm túc bao nhiêu đâu!” Tô Thu Nguyệt hiếm khi mang theo chút tự tin ở trước mặt Tô Mạn. Vốn liếng của sự tự tin này đều là do cô ta khổ cực học cả ngày lẫn đêm mang lại.
Cô ta thậm chí còn mang theo chút buồn bã: “Em gái, em nói xem, nếu như chị thi đỗ trường trung cấp nghề, rồi lại thi đỗ lần tuyển dụng này, vậy chị nên chọn thế nào?”
Tô Mạn nhìn bộ dáng này của cô ta, kiềm chế không đảo trắng mắt, mà nghiêm túc đáp: “Sao chị không hỏi em, chị nên đi học ở Thanh Hoa hay là Bắc Kinh đi?”
Chút kiêu ngạo này của Tô Thu Nguyệt lập tức dập tắt, nhanh chóng tiến vào trường thi với vẻ chán nản.
“Thi cho tốt đó.” Tô Mạn hô.
“Chị biết rồi!” Tô Thu Nguyệt phất tay, rất nhanh đã biến mất trong dòng người.
Tô Mạn nở nụ cười, ngược lại cũng không lo lắng nhiều.
Cô cũng đã kiểm tra qua tiến độ học của Tô Thu Nguyệt, nắm vững kiến thức khá tốt. Dù sao đầu óc của cô chị này của cô quả thực không kém, hiện tại chỉ là thích giở trò khôn vặt, không muốn vất vả nỗ lực mà chỉ muốn đi đường tắt, cho nên thành tích mới kém như vậy. Bây giờ chịu khó rồi, tiến bộ cũng rất lớn.
Lần này thi không phân khoa, câu hỏi ngữ văn và toán học đều ra ở trên một bài thi lớn, vừa thi đã hết một buổi sáng.
Sau khi cuộc thi chấm dứt, vẫn là do các giáo viên ra đề tiến hành duyệt bài, một bài thi là do vài giáo viên cùng nhau phê duyệt, như vậy cũng tránh cho một vài hành vi gian lận.