Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Đại Trụ bảo: “Các em quá không hiểu chuyện, em gái sắp đi rồi mà các em còn cãi nhau gì nữa? Em gái, em cứ tin anh cả, anh cả chắc chắn sẽ chăm lo cho gia đình.”
Tô Thu Nguyệt cười ha ha: “Em gái, yên tâm đi, chị sẽ thay em giám sát và quản lý bọn họ. Đợi lần sau em về, chị sẽ báo cáo tình hình với em.”
“Cô, bọn cháu cũng sẽ báo cáo với cô.” Tiểu Thảo và Thạch Đầu, còn có cả Tiểu Mễ Lạp cũng chạy tới ôm chân Tô Mạn.
Tô Đại Trụ, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ: “…”
Nhìn thấy bộ dạng hòa thuận trong nhà, Tô Mạn cũng không nhịn được mà nở nụ cười.
789 đột nhiên thét chói tai: “Á á á, ký chủ, tôi cảm giác được sự dao động trong nội tâm của cô.”
Tô Mạn: “…”
Buổi tối về phòng, Tô Mạn thuận tiện cất hai bộ quần áo vào, còn có một vài quyển sách thường đọc, và bút giấy cần dùng.
Rồi cô lại nhìn căn phòng này của mình. Sau này đi rồi, cơ hội cô về ở thật sự ít đi, một tháng cùng lắm chỉ về được hai ngày.
Đây là thật sự phải đi rồi.
Nghĩ đến khi mình tới nơi này sống, cuối cùng xem như cũng đã hết khổ. Đây là bước đầu tiên, đợi đi vào huyện còn phải nghĩ cách sở hữu nhà của mình. Nghĩ đến cuộc sống ăn uống no nê, ở tốt sau này, trên mặt cô lộ ra nụ cười thỏa mãn.
…
Sáng này thứ hai, Tô Mạn vừa ra ngoài cửa đã nhìn thấy Thôi Hướng Bắc, anh còn đạp xe đạp của công xã về.
Thôi Hướng Bắc vỗ lên yên sau: “Xe đi vào huyện phải khá muộn mới lái, chúng ta tự đạp xe đạp nhanh hơn.”
Tô Mạn cũng không khách sáo, ngồi lên yên sau của xe đạp: “Chủ nhiệm Thôi, cảm ơn anh.”
Thôi Hướng Bắc mơ hồ ừm một tiếng, vừa đạp xe đạp vừa bảo: “Bây giờ cô cũng không tính là người của công xã Bắc Hà nữa rồi, ở bên ngoài cũng đừng gọi tôi là chủ nhiệm Thôi nữa, cứ thấy không tiện.”
Tô Mạn hỏi: “Tổng chỉ đạo Thôi? Hay đồng chí Thôi Hướng Bắc?”
“… Cái sau đi.”
Tô Mạn cũng không rối rắm ở phương diện xưng hô, mà thuận tiện bảo: “Được, vậy anh cũng đừng gọi tôi là xưởng trưởng Tô nữa, sau này gọi tôi là cán sự Tô là được.”
Thôi Hướng Bắc: “…” Không phải nên là đồng chí Tô Mạn sao?
Trên đường, Tô Mạn lại chia cho Thôi Hướng Bắc mấy cái bánh ngô, hai người vừa lên đường vừa ăn bánh ngô, đều có mang bình nước, ăn no rồi uống vài ngụm nước. Vì ra ngoài sớm, nên cũng không cảm thấy nóng, đợi khi lên huyện, sau lưng Thôi Hướng Bắc ướt mồ hôi, còn Tô Mạn vẫn nhẹ nhàng khoan khoái.
Thôi Hướng Bắc đưa cô đến cửa lớn của khu tập thể huyện ủy, còn định nói với cô vài câu, nhưng đột nhiên thư ký Lý chạy từ trong sân ra ngoài: “Đồng chí Tô Mạn tới rồi, thật kịp lúc. Đi, tôi dẫn cô đi làm thủ tục. Hôm qua bí thư Lâm đã dặn dò tôi phải sắp xếp tốt.”
Tô Mạn chỉ đành vội vàng vẫy tay với Thôi Hướng Bắc: “Đồng chí Thôi Hướng Bắc, tạm biệt.”
Thôi Hướng Bắc lặng lẽ vẫy tay, trong lòng anh có hơi phát rầu, thư ký này của bí thư Lâm có đối tượng chưa nhỉ.
Điều kiện trong huyện dành cho Tô Mạn cũng không tồi. Cho cô chức vị ở bên ban tổ chức trong huyện. Thư ký Lý một đường dẫn Tô Mạn đi làm thủ tục nhận chức, sau đó đi nhận đồ ở bên hậu cần.
“Ở huyện phân cho cô một gian phòng đơn nhỏ, diện tích không lớn, nhưng đủ cho một mình cô ở.”
Tô Mạn vừa nghe là phòng đơn nhỏ, trên mặt cười tươi, điều kiện này cũng không tính là tệ.
Thư ký Lý dẫn cô đi xem phòng đơn, vị trí nằm ở góc tầng hai. Nhà vệ sinh đều là dùng chung, trong phòng đơn chỉ có thể ở một người. Tuy rằng diện tích không lớn, nhưng ánh sáng cũng không tệ. Bên trong còn đặt một chiếc giường đơn, và một bộ bàn ghế cũ.
Cô nhìn thư ký Lý với vẻ biết ơn: “Tôi rất thích, cảm ơn huyện đã quan tâm tôi.”
Thư ký Lý cười đáp: “Đây đều là sự sắp xếp của bí thư Lâm, sau này có gì cần, cô cứ nói với tôi. Bí thư Lâm đã nói rồi, kêu cô rời khỏi Bắc Hà tới chỗ chúng tôi làm việc, cũng không thể bạc đã cô được.”
….
Chức vụ mà trong huyện sắp xếp cho Tô Mạn là cán sự ở ban tổ chức. Đây là bí thư Lâm đặc biệt sắp xếp cho cô, bởi vì ban tổ chức có liên quan đến sự biến động nhân sự ở trong huyện. Hơn nữa tài năng mà cô thể hiện ra trước đây lại cần phải dựa vào một vài mạng lưới quan hệ. Nên ông ấy cảm thấy sắp xếp cho Tô Mạn công việc này, cô sẽ có cơ hội tiếp xúc với nhân viên ở các phương diện trong huyện, như vậy sẽ có sự hỗ trợ đối với công việc của cô.
Hơn nữa ban tổ chức vừa vặn có chỗ trống.