Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 404 - Chương 404 - Động Viên

Chương 404 - Động viên
Chương 404 - Động viên

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Đinh Linh mặt đầy hổ thẹn, cảm thấy bản thân không xứng với sự bồi dưỡng của lãnh đạo. Lúc đầu có thể được Tô Mạn chọn làm trợ lý, cô ta thực sự rất vui. Làm trợ lý cho xưởng trưởng đó, dù là trường trung cấp phân phối công việc cho thì cũng không được phân vị trí tốt như vậy.

Chẳng qua cô ta phát hiện vị trí này khá tốt, nhưng năng lực của bản thân không đủ.

Đặc biệt là đi tiếp thị ở huyện khác, cô ta cảm thấy năng lực của bản thân quá kém.

Tô Mạn nói: “Em không dám đi vào, chẳng phải vì sợ đàm phán không thành sao? Nhưng em bỏ cuộc rồi, thì em vĩnh viễn sẽ không đàm phán được. Nếu đã vậy, tại sao không vào thử trước đã, nếu như thất bại thì em lại bỏ cuộc, thế là xong.”

Đinh Linh: “…” Hình như đúng là có chút đạo lý.

Tô Mạn nhìn cô ta nói: “Chị bảo em đi, cũng không trông cậy em làm được gì ở bộ phận bán hàng, chị chỉ bồi dưỡng sự dũng cảm cho em mà thôi. Em là trợ lý của chị, vậy nhất định là do chị công nhận năng lực của em, chẳng lẽ ngay cả mắt nhìn người của chị em cũng không tin sao?”

Trong nháy mắt trong lòng Đinh Linh sục sôi, có chút tuôn trào. Xưởng trưởng Tô là một người giỏi mà lại để cô ta làm trợ lý, có phải cô ta vẫn còn năng lực gì đó mà bản thân chưa phát hiện ra?

Tô Mạn nói tiếp: “Đi thử đi, thất bại rồi cũng không cần rối, coi như lần thử đầu tiên. Không quan tâm có thành công hay không, sau này quay lại đây tiếp tục làm trợ lý của chị.”

Đinh Linh hết sức cảm động, đây là xưởng trưởng Tô đang bồi dưỡng cô ta.

Cô ta là một người mới, năng lực cũng chỉ có như thế, có chỗ nào xứng để được xưởng trưởng Tô đối đãi tốt như thế.

Cô ta cảm thấy nếu bản thân lại từ chối nữa thì quá không nên: “Xưởng trưởng Tô, em bằng lòng thử!”

Tô Mạn gật đầu cười.

Về phần Đinh Linh, quả thực cô khá vừa lòng. Ở cương vị một thư ký giám đốc, quả thực cô ta cực kỳ tỉ mỉ. Ngày chọn người, cô chỉ để ý đến bình nước, Đinh Linh đã đi rót nước cho cô. Tô Mạn không phủ nhận, lúc đó sắp xếp chức vị này, không chỉ hy vọng công việc của mình có người san sẻ, mà càng vì muốn tìm một người chăm sóc cho cuộc sống của mình một chút. Ví dụ như bưng trà rót nước chẳng hạn.

Sau khi Đinh Linh làm trợ lý của cô, quả nhiên chăm sóc cho cô rất tốt. Phòng làm việc thường có người quét dọn, trong cốc trà luôn có nước, bàn làm việc cũng được thu dọn sạch sẽ, khiến tâm trạng rất tốt.

Một điều duy nhất là Đinh Linh có chút rụt rè, Tô Mạn muốn bồi dưỡng một chút. Dẫu sao một người trợ lý chăm sóc cho mình tốt như thế, cô không nỡ đổi.

Ngày hôm sau Tưởng Hiểu Lượng đã đi nhậm chức rồi, còn vô cùng tâm huyết mà cho mấy người trẻ tuổi đọc mấy câu khẩu hiệu tâm huyết vào buổi sáng sớm.

Đây là hôm qua Tưởng Hiểu Lượng nghĩ ra.

Hôm qua khi về nhà, sau khi nói chuyện này với người nhà, cả nhà đều vui muốn chết. Trước đây anh rể chị dâu luôn coi thường giờ lại đối xử tốt với anh ta, thái độ đã tốt hơn nhiều, đến cả cha mẹ anh ta cũng cảm thấy trên mặt có hào quang. Anh ta đã lớn thế này rồi, đây là lần đầu tiên được mọi người để ý như vậy.

Vậy nên buổi tối Tưởng Hiểu Lượng xúc động đến nỗi không ngủ nổi, cảm thấy bản thân buộc phải leo lên phía trước. Chỉ khi hơn người khác mới có thể khiến người khác không xem thường. Nửa đêm suy nghĩ nên dẫn dắt đội ngũ thế nào cho tốt, cống hiến cho xưởng.

Khổ sở vất vả nghĩ ra mấy câu khẩu hiệu, hôm nay sáng sớm đến thử, quả nhiên hiệu quả bất ngờ. Khi đọc khẩu hiệu xong, anh ta lập tức đưa mấy người ra ngoài.

Tô Mạn thấy dáng vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, cảm thấy bọn họ cực giống khi đi đánh trận.

Hai ngày sau, lại có ba người đàm phán công việc thành công. Hai người là người học việc ở đội sản xuất, một người là nhân viên văn thư văn phòng.

Đinh Linh không đàm phán thành công, có điều cô ta vui mừng nói với Tô Mạn, cô ta với người ta đã nói chuyện rồi, chỉ có điều miệng cô ta không dẻo nên không thành. Nhưng cũng phát hiện ra thiếu sót của bản thân.

Tô Mạn cười nói: “Sau này em còn dám ra ngoài đàm phán không?”

“Dám chứ, nhưng em vẫn muốn ở bên cạnh chị học hỏi rồi mới đi đàm phán.”

Có dũng khí là tốt, Tô Mạn không yêu cầu bắt buộc. Dù sao chỉ là đi luyện tập thôi.

Bình Luận (0)
Comment