Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bản thân bọn họ cũng chỉ học lơ mơ mà thôi, có điều nghe Tô Mạn nói như thế, bọn họ lại cảm thấy bản thân ít nhất là còn tốt hơn người mới đến như Tô Mạn. Cuối cùng cũng có cái đệm lót rồi.
Tiết học sau, Tô Mạn vừa nghe giảng vừa chép sổ thông tin.
Sau khi chép xong, Tô Mạn đã hiểu thêm về từng người trong lớp. Đơn vị nào cũng có, hơn nữa có thể đến đây học thì chức vị không thấp. Ít nhất thì là cán bộ nhỏ ở đơn vị.
Tô Mạn cảm thấy đến đây học là đến đúng nơi rồi.
Tình cảm ở đâu có thể giản đơn thắm thiết hơn tình cảm được xây dựng ở trường lớp. Ở đây có thể tiếp cận gần dễ hơn nhiều so với trong công việc.
Ngày đầu tiên lên lớp, Tô Mạn nghe mà vẫn thấy lơ mơ. Sau khi tan học, cô chạy đến văn phòng mượn vở để chép lại.
May sao các giáo viên bộ môn đều là giáo viên tốt, biết cô là học sinh được thêm vào, nhiệm vụ học tập nặng, đều đưa hết sách vở cho Tô Mạn.
Thầy Ôn dạy tiếng Nga cười nói: “Học tiếng Nga mà chỉ xem sách vở thì không ổn, thế này đi, sau này cuối tuần nếu có thời gian thì em chừa ra nửa ngày, thầy giúp em học bù.”
Tô Mạn cảm thấy lúc này thầy giáo thật tốt: “Vậy thì phiền thầy quá, thôi thì em tự học trước, nếu có gì khó khăn thì em sẽ tìm thầy để hỏi vấn đề.”
Thầy Ôn tốt tính đáp: “Vậy thì được, thầy có một ít sách đưa em xem.”
Lần này Tô Mạn không khách sáo nữa. Cô nghĩ phải mau xem cho hết để trả về.
Buổi tối về nhà, Tô Mạn học đến 12 giờ đêm mới đi ngủ. Trước khi đi ngủ còn nhớ về các các chữ cái tiếng Nga.
…
Buổi tối đi học, nhưng buổi sáng đi làm Tô Mạn cũng không trễ nải.
Sau khi chuẩn bị xong công việc ở xưởng, Tô Mạn viết thiệp mời chính thức gửi cho bí thư Lâm. Ngoài ra còn có các xưởng trưởng ở các xưởng khác nữa.
Sau khi bên xưởng gạch nhận được thiệp mời thì gọi điện thoại cho Tô Mạn: “Xưởng trưởng Tô, các cháu chuẩn bị làm chuyện gì à? Chú nói thật, chú có chút không dám qua.”
Tô Mạn cười nói: “Đơn thuần là mời các vị lãnh đạo đến tham quan một chút, tiện thể chỉ đạo công việc thôi.”
“Nói thì dễ nghe vậy chứ, trong lòng chú vẫn có chút sợ. Hơn nữa Tiểu Thôi của bọn chú cũng sắp về rồi, có phải cháu lại hẹn sẵn với thằng bé không?”
Tô Mạn đáp: “Sếp Thôi sắp về rồi? Cháu thật sự không biết. Xưởng trưởng Cao chú cứ yên tâm đi, tuyệt đối giống như cháu đã nói với chú, chỉ là tham quan bình thường thôi.”
“Được, chú tin cháu một lần, lần này chú không dẫn Tiểu Thôi đến nữa.”
Tô Mạn: “…”
Những xưởng khác có quan hệ tốt với Tô Mạn cũng gọi điện tới hỏi xem lần này mời là để làm gì. Tô Mạn nói rằng chỉ là tham quan chỉ đạo đơn giản thôi.
Mấy xưởng trưởng đó nể mặt cô mà tỏ ý sẽ đến đúng giờ.
Đợi tới khi ngày tham quan, mấy xưởng trưởng cố ý đứng đợi ở cửa, cho đến khi bí thư Lâm đến mới theo sau vào.
Tô Mạn đưa mấy cán bộ ở xưởng đến đón bọn họ. Theo yêu cầu của bí thư Lâm, tất cả đều đơn giản, chỉ kéo biểu ngữ, chuẩn bị nước trà. Đầu tiên Tô Mạn đi theo bọn họ đến công xưởng tham quan.
Những người cùng đến tò mò nhìn xưởng gia dụng. Bọn họ rất tò mò về sự phát triển của xưởng gia dụng trong một thời gian ngắn.
Rất có trật tự, đây là ấn tượng đầu tiên của các cán bộ. Theo lẽ thường thì xưởng gia dụng sẽ loạn cào cào. Nhưng bọn họ không nhìn thấy những thứ đó. Bởi vì trong lúc thợ cả làm việc, những người học nghề đã thu các nguyên liệu rác vào sọt.
Bí thư Lâm đặc biệt nhìn ngó thành phẩm. Ông ấy phát hiện trên mỗi một thành phẩm đều khắc hai chữ Nam Bình. Thể chữ là kiểu hoa văn không theo quy tắc.
Giống như là khắc con dấu lên.
Tô Mạn giới thiệu: “Đây là thương hiệu của chúng tôi, sau này bất kể là đồ gia dụng được đưa tới đâu thì người khác đều sẽ biết rằng đó là từ Nam Bình của chúng ta mà ra.”
Bí thư Lâm vui vẻ gật đầu: “Rất tốt, cái tên Nam Bình của chúng ta sau này sẽ càng ngày truyền đi càng xa.”
Để không làm phiền đến công nhân, đội ngũ tham quan rất nhanh đã rời khỏi xưởng sản xuất. Tô Mạn mời bọn họ đến tham quan phòng họp, tiện thể uống ly trà.
Đợi đến khi tới phòng họp, bí thư Lâm mới phát hiện, cái bàn ở phòng họp của xưởng gia dụng có chút hơi khác.
“Sao cái chân của chiếc bàn này lại khác thường thế?”
Những chiếc bàn khác đều có bốn chân, nhưng bên dưới bàn có một mặt cắt thêm một tấm ván phẳng làm chân. Hơn nữa có rất nhiều chân như vậy dưới.