Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 476 - Chương 476 - Chịu Trách Nhiệm

Chương 476 - Chịu trách nhiệm
Chương 476 - Chịu trách nhiệm

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Tô Mạn thầm nghĩ, một ít thịt cũng không đủ để bù lại món này.

Không cần đoán cũng biết ý định của Thôi Hướng Bắc.

Cô nhìn lon sữa bột trên bàn, nhớ lại mấy hôm trước, Thôi Hướng Bắc nói trẻ sinh non nên uống sữa nhiều, vậy thì mới có thể lớn lên khỏe mạnh, hôm nay anh đã gián tiếp đưa món này đến cho cô.

Tô Mạn biết món này thật sự bồi bổ sức khỏe, nhưng bây giờ nó không có ích gì với cơ thể cô.

Tuy cô không lạ gì món này, nhưng đối với người khác, nó vẫn vô cùng quý giá.

Tô Mạn lấy lọ đựng lá trà trong ngăn kéo ra: “Thôi Hướng Bắc đưa cho anh đồ tốt, em cũng chẳng thể nào lấy không, anh đưa lọ trà này cho anh ấy.”

Tô Nhị Trụ xách về, sau đó không ngừng nhắc lại: “Tôi đã nói nhà mình không để ý chuyện này, cậu nói xem, đưa qua đưa lại có ý gì chứ?”

Thôi Hướng Bắc cảm thấy cực kỳ có ý nghĩa.

Anh cầm lọ trà mà Tô Mạn đưa, coi nó như của báu, thậm chí không nỡ uống mà cất trong túi mình, không đưa cho bất kỳ ai.

...

Nhờ nhận được lọ trà, buổi chiều Thôi Hướng Bắc giảng bài mà giọng hào hứng hơn trước nhiều.

Tiết đầu tiên, anh không giảng kỹ thuật nuôi heo mà lại tuyên truyền tinh thần học tập trước, sau đó nhìn mọi người bằng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc: “Các đồng chí, tiếp theo đây, tôi sẽ giảng cho mọi người một chuyện cực kỳ nghiêm trọng, hy vọng mọi người nghe kỹ, đừng để sót bất kỳ chữ nào.”

Mọi người còn đang kích động, nghe anh nói chuyện nghiêm trang như thế, tâm trạng của họ cũng yên tĩnh đôi chút.

Thôi Hướng Bắc nói: “Năm 1957, trại nuôi heo ở huyện Bình An có 300 con heo, bởi vì một con bệnh, người chăn nuôi không để ý nên dẫn tới trong vòng nửa tháng, 300 con heo chết sạch... 700 con heo ở thành phố Quế Bình... chỉ còn lại hai con mà thôi...”

Trong tiết học ấy, tất cả những gì anh giảng đều là tập hợp những vụ trại nuôi heo thất bại trong cả nước, gây nên những tổn thất lớn lao.

Các nhân viên kỹ thuật mới của công xã ngồi bên dưới, vừa nghe thấy những số liệu này, lòng dạ họ cứ chùng xuống chứ chưa có ai nhận ra ngọn nguồn.

Đâu có ai ngờ nuôi heo còn dẫn tới nhiều vụ như vậy, lần này heo chết nhiều đến thế, tổn thất nghiêm trọng biết bao.

Thảo nào bây giờ khan hiếm thịt heo, không ăn được thịt, thì ra là do số heo được nuôi đã chết.

Đương nhiên đó không phải là nguyên nhân chính, nguyên nhân chính là do lương thực không đủ, không có dư lương thực để nuôi heo, nhưng những số liệu kia đã ăn sâu bén rễ trong lòng mọi người.

Thôi Hướng Bắc nói xong, thậm chí mọi người còn do dự, rốt cuộc mình có nên làm công việc này hay không.

Trong số họ có rất nhiều người đi cửa sau, muốn có công việc ổn định. Kết quả là bây giờ họ phát hiện trách nhiệm trên vai mình quá nặng, nếu như xảy ra chuyện, họ thật sự không gánh vác nổi.

Lúc này đây, Thôi Hướng Bắc lại giảng cho mọi người nghe những vụ nuôi heo thành công, đồng thời nhắc đến đàn heo mà Tô Nhị Trụ nuôi dưỡng. Sau khi nghe thấy những trường hợp đó, mọi người mới coi như tìm được chút niềm tin.

Thôi Hướng Bắc nói: “Tôi giảng những điều này cho mọi người nghe, để cho mọi người biết rằng nuôi heo không phải chuyện đùa, phải chịu trách nhiệm. Nếu như không chịu trách nhiệm mà để xảy ra chuyện, đó không phải là chuyện mà mọi người gánh nổi. Vì vậy nếu như không phải thật lòng muốn nuôi heo, bây giờ mọi người có thể từ bỏ.”

Thôi Hướng Bắc nói những lời này không phải để dọa người, chính anh cũng nghĩ như vậy. Anh cảm thấy làm việc phải để tâm, hoặc là dứt khoát đừng làm. Một chút trách nhiệm cũng không có, sớm muộn cũng gây hại đến người khác.

Lớp học im lặng vài phút, quả thực có người lựa chọn từ bỏ.

Đó là những người dùng quan hệ để đến đây, tuổi tác không lớn, là nam nữ thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi, muốn có cuộc sống thoải mái, kết quả là làm những công việc này, bọn họ cảm thấy không chịu đựng nổi nữa.

Thôi Hướng Bắc cũng không phê bình họ, anh gật đầu cho phép họ rời khỏi lớp học.

Những người còn lại thì thấp thỏm lo âu.

Thôi Hướng Bắc nói: “Mọi người cũng đừng lo lắng, chỉ cần nghiêm túc dựa theo phương pháp của giáo sư trong huyện để nuôi heo, tận tụy với công việc, cho dù xảy ra chuyện cũng không tính lên đầu mọi người. Tôi - Thôi Hướng Bắc là nhân viên chỉ đạo đứng đầu ở huyện, tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Lớp đào tạo nuôi heo chỉ diễn ra mười ngày thôi, dù sao lý thuyết nhiều như vậy, dạy nhiều hơn cũng thế thôi.

Bình Luận (0)
Comment