Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cô cũng biết, thành tích môn khoa học tự nhiên của Thôi Hướng Bắc thật sự tốt. Về phần ngữ văn và tiếng Nga, hiện giờ dưới sự bù lại, học tốt lắm.
Tô Mạn không thể không bội phục đầu óc của anh.
Bản thân cô trước kia cảm thấy mình rất biết học tập, ít nhất thời cấp ba cũng từng thi được mấy thứ tự đầu ở trường học. Cũng thi đậu đại học trọng điểm.
Nhưng khi so sánh với đầu óc của Thôi Hướng Bắc, có lẽ chính là sự khác nhau của học bá và học thần.
Thôi Hướng Bắc có hơi khẩn trương, sợ bị cô nhìn ra cái gì, liếm nước táo trên môi: “Con người tôi dường như theo đuổi sự vững chắc, tôi cảm thấy đại học Hồ Giang ổn thỏa hơn một chút, vẫn là ở đại học Hồ Giang khá tốt. Hơn nữa đại học Hồ Giang cũng là đại học trọng điểm cả nước. Thiết bị chuyên nghiệp bên trong đích rất tốt. Đây là sau khi tôi suy xét tổng hợp lại, là đại học thích hợp nhất với tôi.” Anh muốn học đại học, học tri thức, muốn làm một người có triển vọng. Nhưng anh càng muốn ở gần Tô Mạn một chút.
Tô Mạn còn thật sự nói: “Đồng chí Thôi Hướng Bắc, anh suy nghĩ rõ ràng chưa?”
Thôi Hướng Bắc kiên định nói: “Suy nghĩ rõ rồi.”
Nếu không phải Tô Mạn, có thể anh vẫn là bộ dáng mơ hồ như cũ. Là Tô Mạn chiếu sáng con đường phía trước cho anh.
Anh cảm thấy mình giống như là con thuyền chạy trên biển, mà Tô Mạn, chính là hải đăng của anh.
Anh không muốn rời khỏi hải đăng của mình.
Nhưng chuyện này là chuyện của mình anh, cho nên anh sẽ không nói nguyên nhân mình lựa chọn trường cho Tô Mạn.
Anh không muốn khiến Tô Mạn có áp lực.
Tô Mạn cũng không tiếp tục truy vấn nữa.
Thật ra Thôi Hướng Bắc không nói, cô cũng biết trong lòng anh nghĩ như thế nào đích. Vì sao sẽ lựa chọn đại học Hồ Giang.
789 nói: “Kí chủ, tôi cảm giác nội tâm cô dao động. Cô sẽ đùa giỡn lưu manh với anh ta sao?”
Nó còn nhớ rõ lần trước Tô Mạn nghĩ rằng không lấy kết hôn làm mục đích yêu đương.
Tô Mạn: “… Không phải là mi muốn vào phòng tối đấy chứ.”
789: “…”
…
Tháng sáu bắt đầu, thời tiết càng ngày càng nóng. Các trường trong huyện cũng chuẩn bị vì kiểm tra cuối kỳ.
Bản thân Tô Mạn bên đây ngược lại không có gì để chuẩn bị, bình thường cô học rất tốt. Kiểm tra đối với cô mà nói chỉ là một quá trình mà thôi.
Nếu không phải bởi vì ban ngày công việc bận rộn. Trên thực tế cô có thể hoàn thành việc học trong vòng một năm.
Nhưng biết thân thể không thể thức đêm, ban ngày còn phải làm việc. Cho nên thời gian thật sự dùng để học tập quá ít.
Mấy ngày trước kiểm tra, kiểm tra cuối kỳ bên này còn chưa thi, bên trường học của Tô Mạn lại cho nghỉ. Vì thi đại học phải dành ra phòng học.
…
Thi đại học không cần biết thời điểm nào đều rất quan trọng.
Địa điểm thi của Nam Bình được bố trí ở hai nơi là cấp ba Nam Bình và trường trung cấp.
Tô Mạn còn tưởng rằng hai ngày này trong huyện muốn để bọn họ ngừng sản xuất, kết quả nhà xưởng vẫn sản xuất như cũ, các kiểu âm thanh ầm ầm, hoàn toàn không ảnh hưởng tới người ta thi cử.
Giữa trưa Tô Mạn bảo căn tin bên kia nấu một chén nước ô mai cho các công nhân giải nhiệt. Trời nóng, các công nhân làm việc ở trong phân xưởng, rất dễ bị cảm nắng.
Nhớ tới hôm nay thi đại học, Tô Mạn lại đổ một ấm nước. Sau đó bảo Tô Tam Trụ đưa cho Thôi Hướng Bắc.
“Dù sao anh cả anh hai chúng ta ít nhiều gì cũng có anh ta giúp đỡ, bây giờ người ta thi đại học, chúng ta cũng không thể không biểu hiện, có phải hay không?”
Lời Tô Mạn nói cực kỳ chính đáng.
Tô Tam Trụ cảm thấy rất có lý. Một tay kỹ năng ấy của anh cả anh hai anh ta, đó đều là thanh niên trí thức Thôi dạy cho. Nên tặng ít đồ cho người ta.
789 kinh ngạc: “Ký chủ, thế mà cô sẽ chủ động tặng đồ cho người ta.”
Tô Mạn trợn mắt xem thường: “Đây có gì kỳ lạ đâu.”
Trái tim cô cũng không phải thật sự làm bằng đá.
Thôi Hướng Bắc trả giá vì cô, cô đều nhớ kỹ. Thời khắc mấu chốt cũng phải hồi đáp một chút.
Cơm nước xong xuôi, Tô Tam Trụ liền mang theo ấm nước, chạy tới địa điểm thi bên đó chờ.
Đứng ở dưới bóng râm, đợi trong chốc lát, mới đợi được Thôi Hướng Bắc lại đây.
“Ôi, thanh niên trí thức Thôi!”
Tô Tam Trụ nhảy dựng lên chạy ra, trên đầu đều là mồ hôi. Nhìn thấy Thôi Hướng Bắc, anh ta trực tiếp đưa ấm nước cho Thôi Hướng Bắc: “Hôm nay cậu thi đại học, em gái tôi nói, cảm ơn cậu quan tâm nhà chúng tôi, nấu cho cậu chút nước ô mai. Thi cho tốt, thi thành tích cao.”