Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cảm thấy chuyện tình cảm của mình cũng được tính là chuyện tình chị em nhỉ. Nhưng cô lại không hề thấy áp lực, cô thích những chàng trai trẻ tuổi.
“Em đi làm đây, anh làm gì thì làm đi nhé.” Tô Mạn vẫy tay chào rồi đi vào xưởng, đi làm thì vẫn phải đi làm, yêu đương không mài ra cơm ăn.
Thôi Hướng Bắc cũng vẫy tay cười. Thấy cô đã đi vào trong, không còn thấy được nữa, anh nhất thời quên mất nhưng rồi lại vui đến nỗi nhảy cẫng lên, xoay người bỏ chạy.
Ông Cát thấy dáng vẻ tràn đầy sức sống của anh thì tỏ ra ngưỡng mộ: “Tuổi trẻ thích thật.”
Ông ấy nhớ lại mình khi còn trẻ, cái thời vẫn còn chiến tranh khắp cả nước, ông ấy cùng các đồng đội của mình trải qua mưa bom bão đạn trên chiến trường. Chỉ biết hôm nay chứ không biết ngày mai, không ai còn tâm trí đâu để tìm người yêu. Khác với thanh niên ngày nay, không cần buồn phiền vì chuyện gì, muốn làm gì cũng được. Ông ấy lại cảm thán: “Hòa bình thật tốt.”
...
Trước tiên Thôi Hướng Bắc đã đi mua vé, rạp chiếu phim của huyện nhỏ, chỉ có một phòng chiếu bóng. Lúc đó sẽ chiếu một bộ phim, vừa hay là phim về đề tài nữ anh hùng. Thôi Hướng Bắc cảm thấy đây là duyên số, Tô Mạn chính là nữ anh hùng trong lòng anh.
Mua vé xong, anh cẩn thận bỏ vé vào túi áo trước ngực rồi mới đến huyện ủy tìm bí thư Lâm.
Hiện tại huyện đang phát triển rất mạnh mẽ về mọi mặt, bí thư Lâm và huyện trưởng Cao đang bàn bạc với các huyện ký kết thỏa thuận làm đường sẽ thi công như thế nào, bọn họ bận rộn một cách vui vẻ.
Biết Thôi Hướng Bắc đến, bí thư Lâm nhớ lại chính anh là người đã nêu ra chuyện bến tàu khi đó, ông ấy lập tức bảo anh đến văn phòng, còn bảo thư ký Lý rót cho anh ly nước lạnh.
Nhìn bộ dạng có sức sống của Thôi Hướng Bắc, bí thư Lâm cười nói: “Tinh thần của Tiểu Thôi tốt nhỉ.”
Thôi Hướng Bắc có chuyện vui nên vô cùng vui sướng, anh cười: “Bí thư Lâm, cháu đã đi kiểm tra tình hình chăn nuôi lợn của các công xã trong huyện. Ngoại trừ những đồng chí cá biệt không làm theo cách chúng cháu hướng dẫn đã gặp một số vấn đề ra, tình hình chăn nuôi của đại đa số còn lại đều rất tốt. Điều này chứng tỏ phương pháp chăn nuôi lợn của chúng ta có hiệu quả. Bây giờ đã qua hết hè rồi, qua được mùa này thì sau này sẽ rất dễ nuôi. Cháu đoán tình hình năm nay sẽ tốt hơn dự kiến.”
“Tốt, tốt lắm.” Bí thư Lâm vui mừng đập bàn, ông ấy cảm thấy năm nay chuyện vui cứ nối tiếp nhau đến.
Thôi Hướng Bắc nói: “Đều nhờ học theo các đồng chí tích cực hăng hái của tổ chức.”
Tô Mạn có thể chạy khắp nơi vì chuyện làm đường thì một người đàn ông như anh sao có thể sợ khổ, sợ mệt được?
Nói xong chuyện nuôi lợn, Thôi Hướng Bắc lại báo cáo về xưởng gạch. Hiện tại, mẫu gạch và ngói mới của xưởng gạch huyện Nam Bình đều rất tốt. Đã có rất nhiều tiến bộ về mặt kỹ thuật. Anh đã dạy toàn bộ kỹ thuật mà mình có cho các thợ khác.
Bí thư Lâm nghe xong, tâm trạng đang rất tốt thì nghe Thôi Hướng Bắc nói muốn nghỉ việc.
Thôi Hướng Bắc đưa giấy báo trúng tuyển cho bí thư Lâm xem: “Cháu đã nhận ra những thiếu sót của mình trong công việc và muốn nâng cao bản thân hơn nữa, vậy nên cháu chuẩn bị sẽ đi học đại học để học hỏi những kiến thức kỹ thuật chuyên sâu hơn.”
Bí thư Lâm nhìn tờ giấy báo trúng tuyển kia thì ngây người, sau khi nhìn tờ giấy báo trúng tuyển của Thôi Hướng Bắc, ông ấy lại cười đẩy tờ giấy báo về: “Đi học là chuyện tốt, tất nhiên tổ chức ủng hộ cháu. Ban đầu cháu là thanh niên trí thức đến đây giúp đỡ xây dựng nông thôn. Cháu đến cũng không uổng phí, cháu đã đạt được rất nhiều thành tích, phát huy toàn bộ năng lực của một thanh niên trí thức. Bây giờ cháu muốn theo đuổi những tiến bộ cao hơn, mọi người mừng cho cháu còn không kịp nữa là.”
Thôi Hướng Bắc còn tưởng sẽ bị la, không ngờ bí thư Lâm lại chẳng phê bình lấy một câu.
Thật ra Thôi Hướng Bắc cũng biết trách nhiệm của mình còn rất nhiều, là tổng kỹ thuật viên, sau khi anh đi, chắc chắn sẽ có một số ảnh hưởng đối với công việc của huyện. Vì vậy, anh đã chuẩn bị tinh thần bị lãnh đạo phê bình rồi. Chỉ không ngờ bí thư Lâm không những không phê bình anh, ông ấy lại còn cổ vũ anh nữa.
“Cảm ơn bí thư Lâm, sau này cháu học xong, cháu sẽ tiếp tục phục vụ nhân dân Nam Bình.” Đây là lời nói thật lòng của Thôi Hướng Bắc. Anh có tình cảm đặc biệt đối với Nam Bình.