Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Không có, bây giờ Nam Bình đang ổn lắm.” Bí thư Lâm cười ha ha. Kể từ khi bắt đầu sửa đường, tâm trạng ông ta cứ mãi hồ hởi như thế này.
Tô Mạn cười: “Vậy thì tốt, hôm nay cháu đến là để xin phép chú bố trí một xưởng phó cho xưởng. Chú biết là xưởng đã dời đi, cũng ngày càng có nhiều người làm hơn, nhân viên quản lý của xưởng không đủ, cần phải tăng cường thêm vài cán bộ, nếu không cháu sẽ bận chết mất.”
Bí thư Lâm cũng hiểu, Tô Mạn đến không phải bảo ông ta bố trí mà là đã chọn được người rồi.
Với lại ông ta cũng không định xen vào, một là ban đầu ông ta đã giao toàn quyền cho Tô Mạn quản lý xưởng, không thể đương lúc này lại xen vào. Hai là xưởng phó không những phải hiểu về quản lý mà còn phải hiểu về đồ gia dụng. Đâu thể bảo một người chẳng hiểu gì về đồ gia dụng đi quản lý xưởng gia dụng được. Thế là ông ta nói thẳng: “Xưởng có người nào thích hợp không?”
Tô Mạn nói: “Đồng chí Trần Minh Hoa rất được. Xưởng có được thành công như ngày hôm nay đều nhờ một phần công lao của chú ấy. Ai cũng bảo nhân viên tiêu thụ của xưởng gia dụng Nam Bình giỏi, nhưng nếu không có sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ ban sản xuất thì cũng không thể làm được gì. Từ lúc xây dựng xưởng đến nay, họ đã luôn âm thầm phấn đấu vì xưởng. Bảo đảm chất lượng và số lượng, làm vô cùng tốt. Đồng chí Trần Minh Hoa luôn không ngừng tiến bộ, về quản lý sản xuất, cháu rất tin tưởng chú ấy.”
Còn một điểm không nói, Tô Mạn cảm thấy mình cũng chỉ là một kẻ gà mờ ở xưởng gia dụng, không phải chuyên gia, nên xưởng phó phải là người hiểu về đồ gia dụng mới được.
Mà Trần Minh Hoa lại cho chính tay cô nâng đỡ, sau này phối hợp sẽ càng ăn ý hơn.
Bí thư Lâm chỉ lờ mờ nhớ được một ít về Trần Minh Hoa, ông ta gật đầu: “Chuyện này được. Chú sẽ mời huyện trưởng Cao đến, cháu cũng nói với chú ấy một tiếng.”
Tô Mạn sững người, sớm muộn cũng phải nói chuyện này với huyện trưởng Cao, nhưng bình thường cô báo cáo chuyện gì cũng đều báo cáo với bí thư Lâm, sau đó hai vị lãnh đạo sẽ nói với nhau. Bây giờ bí thư Lâm lại cố ý mời huyện trưởng Cao đến, cô cảm thấy việc này không hề đơn giản.
Bí thư Lâm nói: “Tiểu Tô, sau này cháu cũng phải báo cáo công việc với cả huyện trưởng Cao nữa.”
Tô Mạn: “... Vâng.” Xem ra vị lãnh đạo này sắp bay xa rồi.
Bí thư Lâm gọi điện thoại mời huyện trưởng Cao đến. Tô Mạn lại thuật lại câu chuyện một lần nữa cho huyện trưởng Cao. Huyện trưởng Cao hỏi ý kiến của bí thư Lâm, thấy bí thư Lâm không có ý kiến gì, ông ta cũng đồng ý.
Tô Mạn thầm nghĩ chắc hẳn huyện trưởng Cao cũng biết chuyện của bí thư Lâm rồi nên quan hệ mới ngày càng tốt lên.
Không ngờ đến đây lại còn được biết thêm chuyện như thế này. Tô Mạn vừa thấy mừng cho bí thư Lâm, vừa có hơi chịu đựng.
Thay đổi lãnh đạo chắc chắn sẽ có đôi chút ảnh hưởng đến tác phong làm việc. Sau này ắt hẳn sẽ không thuận lợi nữa. Tô Mạn quyết định bắt buộc trước khi bí thư Lâm đi, cô phải làm cho xong những việc nên làm, như vậy dù có lãnh đạo mới, xưởng gia dụng của cô cũng đã ổn định rồi.
Tốt nhất là làm thành một xưởng lớn nổi tiếng, trở thành tài sản mang tính biểu tượng của Nam Bình.
Sau khi về, Tô Mạn đã mở một cuộc họp cán bộ, đề cử Trần Minh Hoa làm xưởng phó xưởng gia dụng, chuyên quản lý các công việc sản xuất.
Đây cũng là một đặc sắc của thời này, chọn cán bộ cũng phải thông qua ý kiến của những người khác mới được. Nếu không dù cho đã quyết định, các công nhân cũng sẽ thấy không phục.
May mà người của văn phòng đều là đồng chí do Tô Mạn nâng đỡ, tuổi trẻ hăng hái, rất tán thành với ý kiến của Tô Mạn. Sau khi nghe Tô Mạn đề cập đến chuyện này, tất cả mọi người đều ngưỡng mộ nhìn Trần Minh Hoa, không chỉ là ngưỡng mộ, bọn họ còn hơi xúc động nữa.
Nhìn vào câu chuyện của Trần Minh Hoa, xưởng trưởng Tô sẽ đề bạt xưởng phó ngay từ xưởng, bọn họ hiện là nhân viên quản lý của xưởng, không phải sẽ không có cơ hội đó. Mọi người nhất trí thông qua đề nghị của Tô Mạn và gửi lời chúc mừng đến Trần Minh Hoa.
Trần Minh Hoa xúc động đến nỗi hai mắt đỏ hoe, ông ta đứng lên nói:
“Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người đã tin tưởng và ủng hộ tôi. Cũng tại đây, tôi xin được cảm ơn các đồng chí vì đã giúp đỡ tôi trong công việc. Ban hậu cần luôn làm rất tốt công việc quản lý, điều này khiến ban sản xuất chúng tôi không phải bận tâm điều gì. Người do ban nhân sự tuyển dụng cũng rất tốt, đều là những người có tính cách tốt. Còn có ban tiêu thụ nữa, nếu không có các vị lo vòng ngoài, chúng ta cũng không thể có được thành công như ngày hôm nay. Tất cả đều nhờ có mọi người.”