Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Gan của anh ấy rất lớn, xưởng trưởng Cao, chú cũng không phải không biết mà.”
Xưởng trưởng Cao đáp: “Cậu ấy đối với chú là không biết lớn nhỏ, coi trời bằng vung, còn ở trước mặt cháu thì chú cũng không biết nhé.”
Tô Mạn bảo: “Dù sao chuyện này cũng qua đi như vậy rồi, chuyện của Ngụy Quang Minh đã giải quyết xong, cháu xem anh ta còn có thể diện tới xưởng gia dụng bọn cháu nữa không, còn dám tiến vào cửa xưởng gia dụng này của cháu, cháu có thể sẽ đẩy anh ta lên thành phương diện tác phong cá nhân.”
Xưởng trưởng Chu nói: “Chú thấy cậu ta sắp phải đi rồi, huyện trưởng Triệu cũng mắng cậu ta không biết xấu hổ, phỏng chừng nhìn thấy cậu ta cũng cảm thấy chán ghét.”
“Đổi lại là tôi, tôi cũng ghét.” Xưởng trưởng Cao nói: “Nghĩ lại, nếu như người dưới tay tôi vì bàn một chuyện hợp tác mà dùng đến mỹ nam kế này, truyền ra ngoài rồi tôi cũng mất mặt lắm.”
Tô Mạn đảo trắng mắt: “Mỹ nam kế? Chú Cao, chú nói chuyện có thể thực tế được không?”
Xưởng trưởng Cao: “…”
Xưởng trưởng Chu nói: “Nói nghiêm chỉnh đi, Tiểu Tô, tiếp theo đây cháu dự định thế nào?”
“Bây giờ cháu không có cách nào đi báo cáo công tác ở bên huyện trưởng Triệu, vậy cháu chắc chắn sẽ đi tìm bí thư Cao báo cáo. Hai ngày nữa cháu định đi tìm bí thư Cao. Cháu cũng không còn cách nào cả, vị huyện trưởng Triệu này xem chừng là nhằm vào xưởng gia dụng của cháu. Cháu nhất định phải đưa ra sự lựa chọn.”
Xưởng trưởng Cao nói: “Vậy chúng ta hẹn thời gian cùng nhau đi, cũng gọi cả ông Trần đi luôn. Lão già này cả ngày đều giục chúng ta đi tìm bí thư Cao mà, chỉ sợ chúng ta phản bội. Vốn dĩ còn nói phải xem tình hình, nhưng bây giờ cũng không cần xem nữa, vẫn là bí thư Cao thích hợp với lý tưởng của đơn vị chúng ta hơn.”
Ba người vừa làm xong quyết định thì điện thoại từ bên thư ký Tôn cũng gọi tới.
Đầu tiên là hỏi thăm vài câu với Tô Mạn, sau đó thông báo với cô khi nào có thời gian thì tới báo cáo công việc. Bí thư Cao rất quan tâm đến kế hoạch năm sau của các đơn vị.
Tô Mạn cười đáp: “Tôi cũng đã tính toán xong rồi, hai ngày nữa chuẩn bị tốt rồi sẽ qua, vậy đến khi đó trước khi tôi tới sẽ liên lạc với bên thư ký Tôn một chút, chúng ta sẽ sắp xếp thời gian cụ thể.”
Thư ký Tôn hưng phấn đồng ý.
Sau hai ngày, thành viên của tứ giác đồng cùng nhau chuẩn bị tài liệu trong xưởng đi tìm bí thư Cao báo cáo công tác. Bọn họ đều không đi qua văn phòng của huyện trưởng Triệu, mà cố tình vòng qua.
Sau khi huyện trưởng Triệu biết được chuyện này, tức đến mức ở trong văn phòng uống một ngụm trà lạnh.
Chuyện vốn dĩ rất đơn giản, sao lại làm đến cái bộ dáng như hiện tại chứ.
Ông ta cũng không ngờ đến nhân duyên của một đồng chí nữ như Tô Mạn lại tốt như vậy, vậy mà ngay cả mấy đơn vị khác cũng kéo theo.
Nói đến cùng, vẫn là chuyện của Ngụy Quang Minh làm không tốt, về mặt công việc không nên dính líu đến vấn đề cá nhân, khiến cho bây giờ ông ta rất bị động.
Nếu như nói Tô Mạn không tới tìm một huyện trưởng quản lý kinh tế như ông ta báo cáo công tác, ông ta còn có thể phê bình cô. Nhưng bây giờ bởi vì Ngụy Quang Minh, ngược lại khiến cho văn phòng này của mình biến thành đầm rồng hang hổ, đồng chí nữ cũng không dám tới nữa.
Huyện trưởng Triệu muốn đuổi Ngụy Quang Minh đi, nhưng nếu như vậy, lại giống như Ngụy Quang Minh thật sự đã làm ra chuyện sai lầm nghiêm trọng gì đó. Ngụy Quang Minh là do mình dẫn tới đây, lúc này mới chưa tới bao lâu đã làm ra chuyện này rồi, đến khi đó chẳng phải một người làm lãnh đạo như ông ta cũng biến thành trò cười hay sao.
Xuất sư không thuận lợi, huyện trưởng Triệu nhận ra công tác của mình ở trong huyện này lại càng khó triển khai hơn.
Ở một bên khác, trong văn phòng của bí thư Cao, bí thư Cao nghe báo cáo công tác của mọi người xong, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng.
Thực ra đợt này, bọn họ cũng không tới văn phòng của mình, bí thư Cao cũng biết, tuy rằng trước đó cũng làm việc chung đã lâu, nhưng suy cho cùng bọn họ cũng thân cận với bí thư Lâm hơn. Bí thư Lâm đi rồi, phỏng chừng bọn họ cũng có hơi mơ hồ, cho nên là đang quan sát.
Bây giờ bọn họ chủ động tới văn phòng, chứng tỏ đã thật lòng chấp nhận việc quản lý của một lãnh đạo như ông ta.
“Công tác năm nay đều làm rất tốt, thúc đẩy sự phát triển trong huyện. Hy vọng năm sau mọi người không ngừng cố gắng. Năm sau nên làm thế nào thì cứ làm như vậy, cứ như bình thường khi bí thư Lâm còn ở huyện. Hôm qua tôi mới gọi điện cho phó chuyên viên Lâm, ông ấy rất quan tâm đến tình hình ở các đơn vị các ông.”