Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 580 - Chương 580 - Bất Mãn

Chương 580 - Bất mãn
Chương 580 - Bất mãn

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Đáng tiếc thời gian gọi điện có hạn, hai người không nói được bao nhiêu câu đã phải cúp máy. Nhìn điện thoại đã cúp máy, anh thấy vô cùng buồn bã, nhưng nghĩ đến còn vài ngày nữa có thể gặp nhau, anh lại hưng phấn hẳn lên, một đường vui sướng chạy về ký túc xá.

Sau khi Tô Mạn cúp máy, 789 nói: “Ký chủ, cô đang thuộc loại lừa gạt tình cảm của người khác, không phải chuyện thánh mẫu nên làm.”

“Tôi cũng có phải thánh mẫu đâu.” Tô Mạn đúng lý hợp tình đáp: “Còn nữa, cũng không phải tôi lừa gạt tình cảm, rõ ràng tôi cũng đang thật lòng yêu đương, đồng chí nữ bằng lòng dỗ đồng chí nam vui vẻ như tôi, mi biết hiếm có cỡ nào không hả? Đã đồng ý kết đối tượng với anh, nếu như mình cả ngày đều bỏ mặc anh, không phải như vậy mới quá đáng sao? Yêu đương, chính là phải hưởng thụ quá trình này, nhìn đối phương vì một hai câu nói của mình mà đỏ mặt tim đập.”

789: “… Nhưng tim cô không đập mà.”

Tô Mạn sờ trái tim mình: “Rõ ràng đang đập đây, làm sao người sống có khả năng tim không đập được chứ.”

“…”

Bởi vì nguyên đán đều phải nghỉ, cho nên tiệc tối nguyên đán là làm trước một ngày.

Lần này cũng là mấy nhà xưởng liên hợp cùng làm với nhau. Cứ như vậy có thể nhập chung tài nguyên, còn có thể khiến tiết mục càng thêm phong phú.

Bây giờ trong khoảng thời gian này mấy nhà xưởng hợp tác nhiều, trong lúc đó các công nhân cũng càng quen thuộc hơn, hơn nữa lần trước còn tổ chức hội giao lưu, cho nên rất nhiều công nhân đã quen biết nhau trong lúc đó. Nói phải cùng nhau tổ chức biểu diễn vào tiệc tối, còn có người hẹn bạn bè công nhân không chung nhà xưởng cùng nhau tập tiết mục.

Tô Mạn cùng mấy lãnh đạo nhà xưởng khác cũng ủng hộ bọn họ tổ chức như vậy. Đồng chí công nhân là một nhà, chính là phải tương thân tương ái như vậy, để người ta nhìn thấy tinh thần đoàn kết hợp tác của bọn họ.

Vì thế tiệc tối hôm nay, bí thư Cao và huyện trưởng Triệu đã thấy mấy nhà xưởng liên hợp lại tổ chức tiệc tối nguyên đán.

Bí thư Cao trông thấy cảnh tượng náo nhiệt này, lập tức cảm khái nói với huyện trưởng Triệu: “Đồng chí Quốc Bình, ông xem xem, Nam Bình chúng ta phát triển thật tốt. Trạng thái tinh thần của đồng chí rất tốt. Đây là thành tích của chúng ta. Cái này chứng tỏ rằng bên trong đoàn kết, mới là cục diện tốt thật sự.”

Huyện trưởng Triệu cười nhạt gật đầu, trong lòng lại có nỗi khổ khó tả nổi.

Bây giờ cục diện của Nam Bình rất tốt, nhưng cục diện tốt đẹp này chẳng liên quan gì tới Triệu Quốc Bình ông ta. Về mặt này không có tí tẹo thành tích nào của ông ta. Đều là người trước đó lưu lại.

Triệu Quốc Bình ông ta tới nơi này, không đúng tý nào, cái gì cũng làm không được.

Vốn có một mở đầu tốt, bị tên Ngụy Quang Minh làm hỏng.

“Bí thư Cao, tôi thấy nhiều đồng chí công nhân đến như vậy, trong lòng tôi đã nghĩ có phải nên mở một nhà xưởng nữa, để cho huyện Nam Bình chúng ta có nhiều đồng chí công nhân hơn?”

Bí thư Cao kinh ngạc nói: “Huyện trưởng Triệu ông có ý tưởng gì hả?”

“Tôi muốn mở một nhà xưởng cơ khí, căn cơ của Nam Bình chúng ta bên này vẫn rất nông, đều là dựa vào một vài công nghiệp nhẹ, như vậy không được.”

“Xưởng cơ khí cũng không phải muốn mở là mở ngay, cái này cần không ít tài nguyên.” Lúc này bí thư Cao đưa ra ý nghĩ của mình, xưởng cơ khí cần kỹ thuật, thiết bị, còn có tài nguyên. Thiếu một thứ cũng không được. Mà Nam Bình bọn họ cái gì cũng không có. Đừng nhìn trong huyện khác có xưởng cơ khí, rất nhiều nơi đều đã sớm mở từ trước, còn đều là người của bộ đội thời kì chiến tranh xây lên, sau này trong huyện chẳng qua là tiếp quản vốn ban đầu mà thôi.

Huyện trưởng Triệu nghe thấy ông ta phủ quyết ý kiến của mình nhanh như vậy, sự bức bối trong lòng đó lại có phần không chỗ nào phát ra.

Nếu có thể chạy cho quyền lợi của bản thân, ông ta còn đặt ánh mắt ở trên đơn vị này làm gì. Mình là một huyện trưởng, đi lằng nhà lằng nhằng với một xưởng trưởng nhỏ nhoi?

Nhưng bây giờ tên họ Cao này nắm giữ cả huyện ủy, mình bên này cho dù nói ra một đề nghị, cũng phải thông qua huyện ủy, một tí quyền nói cũng không có.

Ông ta miễn cưỡng cười nói: “Khó khăn là có, với các lão tiền bối chúng ta không phải đều là vượt qua khó khăn mới có thể đi đến ngày hôm nay sao? Bí thư Cao, ông sợ hãi như vậy rất không được đâu.”

Bình Luận (0)
Comment