Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Đúng vậy.” Huyện trưởng Triệu kích động nói: “Tất cả đồng chí ở Nam Bình chúng tôi, đặc biệt là đồng chí Tô Mạn bên cạnh tôi tích cực tự hỏi hướng tới, rốt cục tôi đã tìm được một con đường có thể liên tục phát triển ở Nam Bình.”
“Cháu tên là Tô Mạn? Xưởng gia dụng Nam Bình?” Ông hàng xóm của trưởng phòng Đổng lại chen vào nói.
Huyện trưởng Triệu: “…!!” Tiểu Tô còn quen người ở trong tỉnh? Không, đây là người ta biết cô, cô không biết người ta. Nhưng cái này cũng không đơn giản.
Tô Mạn kinh ngạc, mình nổi tiếng vậy sao? Ngay cả lãnh đạo trong tỉnh cũng nghe nói tới cô? Cô gật đầu: “Xin chào, cháu quả thật là xưởng trưởng Tô Mạn của xưởng gia dụng Nam Bình.”
“Chào cháu, mời mọi người tiếp tục nói.” Ông hàng xóm đó gật đầu.
Tô Mạn cảm thấy ánh mắt đó của ông ta mang theo một chút ý cười. Bỗng chốc có hơi nghi ngờ. Nhưng cô không thể nghĩ ra được vị lãnh đạo này là ai, dù sao cô chưa từng gặp qua.
Ông hàng xóm của trưởng phòng Đổng chính là Cố Thành. Ông ta không nghĩ tới đánh cờ còn có thể đụng phải người Nam Bình, càng không nghĩ tới còn có thể đụng phải người yêu vô cùng xuất sắc của Tiểu Bắc, xuất sắc đến mức khiến người ta không thể tin được. Nhìn thấy có chút thông minh, vừa nãy khi huyện trưởng Triệu của Nam Bình cũng không biết đáp lời như thế nào, cô liền tiếp lời cho. Là đứa nhỏ thông minh.
Bên này huyện trưởng Triệu đã tiếp tục bắt đầu nói về kế hoạch quê hương đồ gia dụng của mình và Tô Mạn.
Chuyện này đã nhiều lần đề cập, một lần lại hoàn thiện hơn, một lần lại thuần thục hơn một lần. Huyện trưởng Triệu phát huy rất tốt, khi lại nói tiếp, kích động đến nỗi sắc mặt đỏ lên.
Kèm theo đó trưởng phòng Đổng cũng nghe đến mức liên tục gật đầu.
Chờ sau khi huyện trưởng Triệu nói xong, ông hàng xóm lại mở miệng: “Hạng mục này rất lớn mật, rất mới mẻ độc đáo, quả thật là một con đường rất có tính tham khảo. Nhưng chỉ dựa vào Nam Bình các ông, rất khó xây lên. Mặc dù muốn làm, không có thời gian mười năm thì không xây dựng được. Mạo hiểm trong đó còn rất lớn.”
Lời này nói trúng tim đen. Tô Mạn vừa nghe thì biết gặp phải người lợi hại rồi.
Người này vừa nhìn chính là một người rất có kinh nghiệm, mà lại là người có trình độ văn hóa rất cao. Hơn nữa có thể là người còn rất biết rõ cách đối phó.
Huyện trưởng Triệu cảm thấy hôm nay mình xuất sư bất lợi. Vị đồng chí ông Cố này có phải rắp tâm phá hỏng hay không.
Ông ta nhìn trưởng phòng Đổng: “Quả thật rất khó khăn, nhưng khó khăn nữa, chúng tôi cũng phải làm. Dù sao đây không phải chỉ vì Nam Bình chúng tôi, còn vì chuyên khu cả nước giống như chúng tôi. Những chuyên khu đó không khác chúng tôi, không có tài nguyên phong phú, không có vị trí địa lý thuận lợi, cũng không có thổ nhưỡng phì nhiêu. Chỉ có một thế hệ dân chúng cần cù khổ cực làm việc. Chúng ôi có khó khăn nữa, cũng phải vì bọn họ mò ra một con đường.”
Trưởng phòng Đổng là một người tình cảm dồi dào, lòng còn có hơi mềm, nghe thấy lời này, ông ta cảm thấy Tiểu Triệu không làm cho ông ta thất vọng.
Là một người có tư tưởng giác ngộ cao thượng.
Đúng vậy, nếu Nam Bình làm tốt, vậy lúc đó chẳng phải cũng kiếm ra một con đường mới cho những nơi khác hay sao?
“Hôm nay cậu vào trong chuyên khu tìm bọn họ, lãnh đạo chuyên khu nói như thế nào?”
“Lãnh đạo chuyên khu cũng nói tốt, đã thông qua hội nghị, qua đợt sẽ báo báo tỉnh.” Huyện trưởng Triệu lại là dáng vẻ vui tới khóc: “Lãnh đạo, nếu chuyện này thông qua, sau này trong huyện chúng tôi có thể phát triển đi lên rất nhanh. Cuộc sống của dân chúng có thể trôi qua tốt hơn, tôi nghĩ tới liền vui mừng.”
Cố Thành lại mở miệng: “Chủ ý này quả thật là ý kiến hay, nhưng báo lên tỉnh rồi không nhất định có thể thông qua. Theo tôi được biết, trong tỉnh hình như có một xưởng gia dụng, quy mô lại lớn hơn, quản lý đã đưa vào nề nếp. So với đến nâng đỡ một xưởng gia dụng của huyện, không bằng đến nâng đỡ xưởng gia dụng trong tỉnh, về phần toàn bộ huyện xây dựng xưởng gỗ mà mọi người nói, cũng không xung đột với cái này, đến lúc đó xưởng gia dụng tỉnh thành cũng có thể xây xưởng gỗ ở trong huyện mọi người. Ở một trình độ nhất định có thể kéo kinh tế Nam Bình, mà còn có thể có hiệu quả nhanh chóng.”
Trưởng phòng Đổng gật đầu: “Quả thật, nếu đến nâng đỡ xưởng gia dụng tỉnh thành, đến lúc đó tiến hành tuyển công nhân của Nam Bình, lại xây xưởng gỗ ở Nam Bình, cái này quả thật có thể giảm bớt rất nhiều trình tự. Cũng có thể bớt đi rất nhiều phiền phức. Nếu không giữa các huyện khác cạnh tranh, rất dễ mắc sai lầm.”