Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 629 - Chương 629 - Chất Vấn 2

Chương 629 - Chất vấn 2
Chương 629 - Chất vấn 2

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Cố Thành nói: “Thậm chí đến lúc đó còn có thể mở phân xưởng gia dụng ở Nam Bình, cái này cũng có thể kéo kinh tế Nam Bình. Cho nên theo kết quả mà nói, đề nghị này của Nam Bình vẫn rất thành công, ít nhất kết quả không khác nhau là mấy.”

Trưởng phòng Đổng nói: “Ông Cố, không nghĩ tới ông còn rất hiểu kinh tế.”

Cố Thành cười cười: “Trước kia tôi từng học chuyên nghiệp về phương diện này.”

Huyện trưởng Triệu nhìn hai người, sau đó nhìn về phía Tô Mạn, trong mắt mang theo mê mang. Nói cũng nói với người ta xong rồi, chú còn có thể nói cái gì nữa?

Trước khi ra ngoài nên xem hoàng lịch, ngày hôm nay không chọn tốt rồi.

Trưởng phòng Đổng nói: “Tiểu Triệu à, tôi thấy ông Cố nói rất có lý, cậu có thể an tâm trở về chờ tin tức, mặc kệ tỉnh có đồng ý hay không, đối với Nam Bình mà nói, đều có lợi. Mọi người cũng không uổng công bận rộn.”

Cái gì gọi là không uổng công bận rộn, đây là uổng công bận rộn mà.

Huyện trưởng Triệu sốt ruột đến đầu đều đổ mồ hôi.

Tô Mạn ho nhẹ một cái, mỉm cười nói: “Các vị lãnh đạo, theo lý nói về việc chung, cháu không nên xen vào. Nhưng vừa nãy trong lời nói của ông Cố vô cùng xem trọng xưởng gia dụng tỉnh thành, dưới sự so sánh, thì xưởng gia dụng Nam Bình chúng cháu hình như bị so không bằng, đối với điểm này, cháu hy vọng có thể phát biểu một chút về cái nhìn của xưởng gia dụng Nam Bình chúng cháu.”

Huyện trưởng Triệu mở miệng: “Cô ấy là người xây dựng xưởng gia dụng, ở phương diện xưởng gia dụng, cô ấy có quyền lên tiếng hơn tôi.”

Cố Thành nhìn Tô Mạn nói: “Ồ, cháu cảm thấy điểm nào chú nói không đúng lắm?”

Tô mạn nói: “Đương nhiên không phải chú nói không đúng, chú nói rất có lý. Nhưng dù sao chú chưa từng đi tới xưởng gia dụng Nam Bình, cho nên khi đang tiến hành so sánh, đương nhiên đạt được kết quả không giống với sự thật.”

Cố Thành cười nói: “Vậy cháu nói thử xem, có cái gì không giống.”

Tô Mạn liền cười nói: “Điểm thứ nhất, phương diện quy mô, tuy rằng xưởng gia dụng Nam Bình chúng cháu chỉ là xưởng gia dụng huyện, có lẽ chúng cháu có hơn năm trăm người thôi, quả thật ít hơn xưởng gia dụng tỉnh thành một nửa, nhưng nếu thật sự dựa theo quy mô của quê hương đồ gia dụng mà tính, chênh lệch năm trăm người cũng không tính là gì. Điểm thứ hai, ngài Cố không có đi so sánh hai nhà xưởng chúng cháu, cháu cũng tự mình đi khảo sát rồi.”

Cô lộ ra vẻ mặt tự tin: “Cháu có thể lớn mật nói, xưởng gia dụng Nam Bình chúng cháu tuyệt đối xuất sắc hơn xưởng gia dụng tỉnh thành. Sự xuất sắc này cháu dựa theo các phương diện mà nói, con đường tiêu thụ, con đường của chúng cháu đều là bản thân nhà xưởng mở rộng, mà tỉnh thành là mượn dùng con đường tiêu thụ trong xưởng hiện có. Tốc độ phát triển, chúng cháu chỉ có hai năm, từ một mình cháu không có bất kỳ sự giúp đỡ nào, đến bây giờ là xưởng lớn hơn năm trăm người, hơn nữa còn đang tiếp tục thu nhận người, chứng tỏ tiềm lực phát triển của chúng cháu, trái lại xưởng gia dụng tỉnh thành, mười năm như một. Không biết ngài Cố có biết rõ ngành sản xuất đồ gia dụng hay không.”

Cô hợp thời tung ra một vấn đề, để mình có thể có cơ hội tiếp tục nói.

Cố Thành nói: “Chưa từng tìm hiểu.”

Tô Mạn cười nói: “Ngành sản xuất đồ gia dụng, ngoại trừ nguyên liệu gỗ ra, quan trọng nhất chính là công nhân thợ mộc. Nhưng chúng cháu bồi dưỡng công nhân thợ mộc không giống với các đơn vị khác, đơn vị khác có lẽ được một thợ cả dẫn dắt một đợt, học thao tác máy móc rồi, là có thể xuất sư. Nhưng bồi dưỡng thợ cả, cũng phải được cẩn thận bồi dưỡng, còn phải có sẵn thiên phú nhất định, mới có thể rèn luyện được. Cháu nghĩ, đây cũng là nguyên nhân xưởng gia dụng tỉnh thành không có mở rộng quy mô, bọn họ không có thợ cả thích hợp. Học việc của bọn họ chỉ được coi như là công nhân chạy việc vặt, Học việc có lẽ cần nhiều năm, mới có thể bồi dưỡng ra một công nhân thợ mộc. Hai vị lãnh đạo có thể sẽ nghi hoặc, vì sao bọn họ không có ý định bồi dưỡng thợ mộc.”

Tô Mạn lại tung ra một vấn đề.

Cố Thành và trưởng phòng Đổng đều lộ ra vẻ mặt suy tư.

Cố Thành nói: “Bởi vì dạy dỗ cho học trò sẽ chết đói thợ cả.”

“Có nguyên nhân về mặt này. Dù sao sau khi học việc chuyển chính thức thành công nhân, sẽ chiếm dụng rất nhiều danh ngạch về sau. Nhưng thật ra quan trọng hơn là, nhà xưởng từ lúc bắt đầu xây dựng, đã không hề chú ý đến vấn đề này. Bọn họ không có quan trọng việc các công nhân dạy học việc.”

Bình Luận (0)
Comment