Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
“Cho nên một thế hệ các thợ cả đã xem nhẹ vấn đề này, thời gian lâu dài, sẽ hình thành một vài tình huống ác liệt, ví dụ như nói, công nhân thợ mộc sẽ bất công với kẻ nói ngon nói ngọt, hoặc là sẽ bất công dẫn dắt những người có quan hệ họ hàng. Hơn nữa vì mình có thể làm việc nhanh hơn một chút, bọn họ sẽ cảm thấy dạy học rất khó khăn, sẽ trong trạng thái tiến hành nuôi thả. Để các học việc chạy việc vặt tự học. Dưới trạng thái này, có thể dẫn dắt ra công nhân thợ mộc tốt sao? Cháu có thể nói là như vậy, xưởng gia dụng tỉnh thành tiếp tục như thế nữa, sau một hai chục năm, các thợ cả lớn tuổi, một thế hệ mới kế tiếp không có năng lực, sẽ xảy ra vấn đề.”
Trưởng phòng Đổng bộ nghiêm túc nói: “Phải nhắc nhở bọn họ coi trọng vấn đề này.”
Tô Mạn thở dài: “Một quá trình lâu dài như thế, ngẫm lại, các công nhân đã quen nhiều năm rồi, muốn bắt buộc bọn họ dạy học việc, dẫn dắt tốt học việc, thêm nhiệm vụ cho bọn họ, bọn họ nguyện ý sao? Lãnh đạo xưởng, đều phải chú trọng ý kiến của đồng chí công nhân. Như vậy vấn đề đến đây, một nhà xưởng ngay cả nhân tài cốt lõi cũng không thể bồi dưỡng được, có thể đặt trọng trách quê hương đồ gia dụng lên trên sao? Lại tuyển thêm nhiều người vào nữa, đều là một vài học việc, tạo ra đồ không tốt, mà lại không chịu trách nhiệm với dân chúng, quê hương đồ gia dụng sớm hay muộn cũng bị dân chúng chửi rủa.”
Cố Thành vốn đang nghĩ xưởng gia dụng tỉnh thành có vấn đề như vậy, thế các nhà xưởng khác có vấn đề như vậy hay không, nghe Tô Mạn tha một vòng lớn, lại lẩn quẩn về tới hạng mục quê hương đồ gia dụng, bỗng chốc nở nụ cười: “Nghe giọng điệu này của cháu, xưởng gia dụng Nam Bình các cháu không có vấn đề về mặt này?”
“Quả thật không có.” Vẻ mặt Tô Mạn tự tin: “Nguyên nhân xưởng gia dụng của chúng cháu có thể phát triển nhanh như vậy, chính là bởi vì chúng cháu coi trọng nhân tài, từ lúc đầu xây dựng xưởng, chúng cháu đã tăng thêm trọng trách lên người công nhân, trong đó một điều quan trọng chính là dạy học việc, chúng cháu hạn chế thời gian và số lượng kết thúc thời gian học nghề. Từ ban đầu bọn họ tiến vào nhà xưởng cũng đã tiếp nhận bố trí này rồi, mãi cho đến bây giờ, bồi dưỡng nhân tài đã xâm nhập vào nội tâm của bọn họ Mỗi một học việc bước vào trong xưởng, đều có thể được thợ cả tiến hành bồi dưỡng. Thời gian nghỉ ngơi, thợ cả trong xưởng chúng cháu luân phiên giảng bài, dạy thêm cho bọn họ. Dưới cường độ huấn luyện này, trên cơ bản học việc trong xưởng chúng cháu một năm có thể kết thúc thời gian học nghề. Hai năm tới, học việc ban đầu đã có thể bắt đầu dạy học việc. So sánh hai nhà xưởng, chúng cháu tích cực dám nghĩ dám làm, nhân lực vật lực không kém bao nhiêu, xây dựng nhân văn vượt xa xưởng gia dụng tỉnh thành, tỉnh lựa chọn chúng cháu, không phải càng bớt việc sao?”
Trưởng phòng Đổng cảm thấy nếu tình huống thật sự như Tô Mạn nói, đến nâng đỡ xưởng gia dụng Nam Bình quả thật có lợi. Một nhà xưởng, vật tư đều là thứ hai, quan trọng nhất vẫn là nhân tài.
Cố Thành nghe những lời Tô Mạn nói, hiểu biết về cô cũng càng thêm khắc sâu. Ông ta cảm thấy thằng nhóc Tiểu Bắc đó thật đúng là không khoác lác, cô gái nhỏ này quả thật vô cùng xuất sắc.
Không nói cái khác, ở trước mặt một lãnh đạo tỉnh mà nói đĩnh đạc, không chút nào luống cuống, mà lại nói trật tự rõ ràng, ngôn từ có nội dung, lại càng không dễ dàng.
Ông ta không thể không thừa nhận, Tô Mạn nói ra sự đối lập này, khiến ông ta coi trọng xưởng gia dụng Nam Bình. Quân sĩ kiên định dám nghĩ dám làm, dù sao tình trạng quân sĩ đã ổn định càng có thêm sức chiến đấu.
Ở trên vấn đề xây dựng quê hương đồ gia dụng, quả thật xưởng gia dụng tỉnh thành có vẻ không có ưu thế như vậy.
Nhưng chỉ với điểm này, không thể thuyết phục những kẻ đó của tỉnh: “Đây không phải lý do có thể thuyết phục các lãnh đạo tỉnh khác. Có khó khăn thì vượt qua khó khăn, đây là quan niệm của các cán bộ khác. Ở trong lòng bọn họ, kéo xưởng gia dụng tỉnh thành, không chỉ có thể mang đến hiệu quả và lợi ích cho tỉnh, còn có thể kéo chuyên khu và các huyện khác. Mà nếu chỉ bồi dưỡng xưởng gia dụng Nam Bình, đến lúc đó được lợi, chỉ có một mình Nam Bình. Từ trên tình hình chung mà nói, lựa chọn xưởng gia dụng tỉnh thành càng thích hợp.”
Còn nữa…
Huyện trưởng Triệu cảm thấy ông Cố này thành tâm bắt lỗi. Nhưng nhìn dáng vẻ trưởng phòng Đổng còn rất ủng hộ, ông ta chỉ có thể nghẹn ở trong lòng. Dùng ánh mắt ám chỉ Tô Mạn, trả lời thật tốt. Ông ta hết cách rồi. Ông Cố này quá lợi hại, ông ta không chống đỡ được. Lời nói lúc trước chuẩn bị đều nói xong rồi, không còn gì để nói, không giúp được gì.