Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bí thư Cao: “…” Đột nhiên cảm thấy thật có lỗi với Lão Triệu. Người ta ở tiền tuyến đấu tranh anh dũng, còn ông ta lại ở đằng sau níu chân. Sau cùng nếu việc thành còn muốn tranh một phần công lao. Áy náy quá mà.
“Quên đi quên đi, chú đi làm việc đây, hạng mục này của mấy cháu chú mặc kệ đấy.”
Chuyện Nam Bình mở trường dạy nghề mộc được Tô Mạn truyền bá khắp bốn phương.
Còn nhờ bên chuyên khu vực phối hợp tuyên truyền, thậm chí còn mời bộ phận tuyên truyền huyện giúp viết bản thảo đăng lên báo tỉnh.
Nếu chuyên khu nói muốn xem Nam Bình phấn đấu sẽ giúp đi tỉnh xin trợ giúp. Vậy cô sẽ mượn lực tạo thế, tạo tiếng tăm cho quê hương đồ gia dụng Nam Bình. Để cho mọi người bất cứ khi nào nghĩ đến đồ gia dụng là nghĩ đến Nam Bình.
Đừng xem nhẹ sức mạnh tuyên truyền của văn tự, đọc đi đọc lại, trong đầu tự khắc mặc định có chuyện thế thật. Cái này gọi là ám thị thụ động.
Nam Bình hừng hực ý chí làm việc đương nhiên cũng được khu vực quan tâm chú ý hơn.
Động thái Nam Bình lớn quá, từ lúc chuyên khu thông qua đơn yêu cầu của bọn họ, Nam Bình tiến hành công tác kết nối với chuyên khu bên này, hiện tại bộ phận tuyên truyền huyện đã ra thông báo, từng phố lớn ngõ nhỏ trong các huyện lớn ở khu Hoa Châu đều biết đến quê hương đồ gia dụng —— Nam Bình, mua đồ gia dụng tìm đến Nam Bình.
Đồ gia dụng Nam Bình vốn đã nổi danh trong tỉnh, hiện giờ càng thêm nổi tiếng. Mọi người đều cảm thấy nếu đã được đơn vị nhà nước tuyên truyền cho như thế hẳn là tốt rồi.
Hơn nữa công tác chuẩn bị nền tảng của Nam Bình cũng rất tích cực. Nhìn vào báo cáo tiến độ đăng ký trong khu vực, lâm trường đã chọn xong rồi, đang chuẩn bị mở xưởng gỗ. Lần này dựng luôn một lượt sáu xưởng gỗ, tương đương với giải quyết được vấn đề thiếu thốn tài chính của sáu công xã. Việc này cho lãnh đạo chuyên khu thấy được hy vọng. Trông thấy hạng mục này có thể thật sự mang đến lợi ích cho dân chúng. Mà Nam Bình còn đang xây dựng thêm xưởng đồ gia dụng, tuy hiện còn chưa bắt đầu khởi công nhưng đã quy hoạch đất xong, khởi công chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Hiện tại lại xây dựng trường nghề mộc, đẩy mạnh bồi dưỡng nhân tài. Thế này đúng là cảnh tượng cả huyện tích cực kiến thiết.
Bí thư Hải và các lãnh đạo chuyên khu chứng kiến những thành tựu công tác này trong lòng vô cùng hân hoan. So với những huyện bình lặng khác, biểu hiện của Nam Bình thật quá xuất sắc.
Cho nên lãnh đạo chuyên khu thống nhất quyết định chính thức báo cáo hạng mục với tỉnh, xin tỉnh hỗ trợ cho dự án này. Chẳng hạn như —— giúp đỡ chút đỉnh về mặt tài chính…
Mấy ngày sau, tỉnh ủy bên tỉnh, một số lãnh đạo tỉnh đang xem kế hoạch công tác năm mới khu Hoa Châu báo cáo lên.
Theo lý ra thì kế hoạch công tác của một khu không phải chuyện lớn gì, không cần mở hội nghị đông đảo như này. Nhưng bí thư Hải khu Hoa Châu đặc biệt coi trọng kế hoạch này, hy vọng được tỉnh phê duyệt, đạt được sự ủng hộ nhất định. Ủng hộ này nói đến là ủng hộ từ các phương diện.
Cho nên có cuộc hội nghị của lãnh đạo tỉnh ngày hôm nay.
Lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy cuối năm bị bệnh, bây giờ vẫn còn đang nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, chủ trì hội nghị là tỉnh trưởng Lý.
“Tôi nhớ trong tỉnh trước đó có một việc… Mấy ngày trước lúc xuống tàu lửa thì nhìn thấy trên cột quảng cáo trạm tàu bên này có tên quê hương đồ gia dụng, Lão Đổng, việc này các đồng chí ở đây hẳn là biết hết chứ nhỉ.” Tỉnh trưởng Lý nói.
Trưởng phòng Đổng đeo kính lão, nghe điểm danh đến tên thì gật đầu: “Đúng, là tôi phê duyệt việc này. Chủ yếu là đơn vị họ có hoàn trả lợi ích cho khu vực, họ tài trợ cho sảnh chờ trạm tàu lửa một bộ ghế ngồi.”
Tỉnh trưởng Lý nói: “Chỉ vì mấy hàng chữ kia sao, họ hào phóng thật đấy.”
Trưởng phòng Đổng nói: “Kiến thiết vì đất nước mà đồng chí, tiền từ túi trái qua túi phải, không có gì phải tiếc nuối cả.”
Lời này đã đưa quê hương đồ gia dụng nâng lên mức độ công trình xây dựng quốc gia. Tỉnh trưởng Lý biết dụng ý của trưởng phòng Đổng rồi.
Vốn chẳng cần hỏi, người ta đồng ý làm tuyên truyền thì là tỏ thái độ rõ ràng rồi. Chỉ có điều Lão Đổng là người nhẹ dạ, lại hiền lành, chỉ cần ông ta cảm thấy là chuyện mang lại lợi ích cho nhân dân thì sẽ không có ý kiến gì, trái lại không có gì ngoài dự tính.
Tỉnh trưởng Lý lại hỏi ý kiến những người khác.
Mọi người đều cảm thấy nên bàn bạc thảo luận thêm, dù sao chuyện này vừa mới trình lên tỉnh, còn cần làm rõ ràng xem mọi chuyện ra sao.
Vì thế tỉnh trưởng Lý cho bọn họ thời gian một tiếng đồng hồ tìm hiểu tình hình.
Đến thời hạn, tỉnh trưởng Lý hỏi lại ý kiến mọi người...