Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Dựa theo danh sách, Tô Mạn đã đến phòng ngủ tập thể. Tô Thu Nguyệt không sống cùng Tô Mạn, dù sao sống ở ký túc xá cũng tiện đi học, thường ngày được nghỉ cũng phải ôn tập bài vở. Bây giờ Tô Thu Nguyệt đã tốt nghiệp, cô ta bận rộn thu dọn đồ đạc đi nhờ vả Tô Mạn. Thấy Tô Mạn đến, cô ta vui vẻ ôm chầm lấy cô: “Em gái, thấy chưa? Chị tốt nghiệp loại ưu đấy.”
“Không phải chị muốn lên tỉnh để được sống ở thành phố lớn à?”
Tô Thu Nguyệt nói: “Đó chỉ là suy nghĩ trước đây mà thôi. Giáo viên đã nói Nam Bình thiếu người tài, không ai giỏi mà lại muốn đến Nam Bình cả. Nếu chị đã tốt nghiệp loại ưu, tất nhiên không thể rời khỏi Nam Bình được. Hơn nữa, em vất vả như vậy, chăm chỉ như vậy, chị cũng phải chia sẻ gánh nặng với em bằng mọi giá chứ.”
Tô Mạn ngạc nhiên nhìn cô ta.
“Sao lại nhìn chị như thế?”
“Nhìn chị sao lại thay đổi nhiều vậy.” Tô Mạn nói.
Tô Thu Nguyệt buông tay: “Tất nhiên ai rồi cũng sẽ trưởng thành. Em đừng tưởng chị không biết gì. Thỉnh thoảng chị lại nghe các bạn học ở huyện nói đến sự thay đổi của Nam Bình, trong lòng chị vô cùng tự hào. Em gái, em rất vĩ đại, chị muốn học hỏi em, làm một người vĩ đại. Sau này chúng ta hãy cùng nhau xây dựng Nam Bình nhé.”
“Được.” Tô Mạn cười. Khoảnh khắc này, cô thực sự tin 5% tiến độ đó không phải do Tô Thu Nguyệt cản trở. Tuy vẫn chưa biết 5% đó rốt cuộc đang ở đâu, nhưng Tô Mạn tạm thời cũng không rảnh để nghĩ đến chuyện này. Công việc ở xưởng quá bận.
Bình thường cô bận đến nỗi không có thời gian nói chuyện với gia đình, đặc biệt là tháng 7 đang đến gần, để chào mừng ngày thành lập Đảng, một bộ phim yêu nước sẽ sớm được ra mắt. Đồ gia dụng Nam Bình của xưởng sẽ có hai cảnh quay trong đó. Thông thường sẽ có rất nhiều người xem những bộ phim lớn được chiếu vào ngày lễ này. Vậy nên quảng cáo kiểu này rất có trọng lượng. Để đón nhận hiệu ứng sau khi bộ phim được ra mắt, Tô Mạn cũng đã tốn rất nhiều thời gian chuẩn bị.
Cô đã phân công cho đồng chí của ban tuyên truyền: “Sau khi bộ phim được công chiếu, lập tức phải tuyên truyền hình ảnh của phim. Phải dán quảng cáo tại các công ty bách hóa lớn. Cả tháng 7 phải là tháng 7 thuộc về Nam Bình ta.”
Ngày 1/7, bộ phim chính thức được công chiếu. Vì là phim lễ nên sẽ được chiếu cùng lúc tại tất cả các rạp phim ở các thành phố lớn. Trong phim sẽ có một cảnh khi nhân vật chính so tài trí nghệ với kẻ phản diện, tay sai của kẻ phản diện dùng chân đá đồ dùng đã cũ trong nhà nhân vật chính, sau đó nhận ra chân đã đau nhưng lại không thể đá nát được.
Tên tay sai chửi: “Cái quái gì mà cứng thế?”
Sau đó kẻ đứng bên tên tay sai sẽ tiếp lời: “Gỗ Nam Bình là vậy đấy.”
Cảnh quay còn quay cận cảnh vào nhãn hiệu của Nam Bình.
Tất nhiên cái này tốn rất nhiều tiền. Vốn dĩ bộ phim này không được quay, khi đó xưởng phim phân vân giữa hai bộ phim, bọn họ đã chọn bộ kia. Phía Nam Bình đã bỏ tiền để quay bộ phim này, vậy nên mới có được cảnh quay tốt như thế. Nhưng hiệu quả trong bộ phim cho thấy số tiền này bỏ ra rất xứng đáng.
Vốn dĩ cảnh quay này mang đến cảm giác hài hước, khiến người ta ấn tượng, vì vậy đồ gia dụng Nam Bình cũng đã để lại ấn tượng nhất định cho người xem. Hơn nữa trước đó đã từng nổi tiếng, tất cả mọi người đều đã biết đến xưởng đồ gia dụng Nam Bình. Bây giờ lại như thế này, thậm chí vai chính trong phim dùng đồ của Nam Bình, vai phản diện dùng chân đá nhưng lại đá không được.
Sau khi bộ phim kết thúc, những người đã xem phim đều có một ấn tượng, đó là gỗ Nam Bình rất chắc chắn, trong phim cũng đã thể hiện rồi. Rất nhiều người muốn mua đồ gia dụng nên sẽ hỏi kỹ xem đó có phải là gỗ Nam Bình không, có phải đồ gia dụng Nam Bình không. Cái này có hiệu quả hơn hẳn quảng cáo phụ đề trước đây. Đặc biệt là thanh niên rất mê những thứ như này. Hơn nữa, bọn họ còn phát hiện trong công ty bách hóa còn có sản phẩm giống trong phim... Mẫu tủ này rất nhanh đã cháy hàng.
….
Cùng với việc phim được chiếu, sức ảnh hưởng kế tiếp càng lúc càng lớn.
Bởi vì phạm vi chiếu phim ngày càng rộng, đồ gia dụng của Nam Bình cung không đủ cầu, nhất là sau khi phim được chiếu lần lượt ở thành phố và tỉnh, tình hình ngày càng vượt quá.
Vì vấn đề giao thông nên xưởng đồ gia dụng cũng không mở đại lý tiêu thụ ở huyện nhỏ thuộc tỉnh khác, chỉ bán tại cửa hàng bách hóa trong thành phố tỉnh lị.