Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn nói: “Phải không, có thể là bởi vì hôm nay đi hóng gió khá vui vẻ. Đã lâu không lái xe vui vẻ như vậy.”
“Kí chủ, chẳng lẽ cô không biết là bản thân cô thay đổi sao?”
“Thay đổi thế nào?”
789: “… Thanh tiến độ thay đổi.”
Tô Mạn phân ra một ít lực chú ý nhìn thanh tiến độ, vừa thấy thiếu chút nữa kinh sợ rồi, nhanh chóng dừng xe ven đường. Cẩn thận nhìn một lát, thật đúng là thay đổi rồi, lúc trước là chín mươi lăm phần trăm, bây giờ là chín mươi sáu phần trăm.
“Khi nào thì thay đổi?”
789 nói: “Vừa mới nãy, khi cậu nhóc ngốc nghếch đó tình nguyện không kết hôn, cũng muốn ở bên cô cả đời.”
“…” Tô Mạn giống như bị sét đánh.
Lúc trước cô cũng không nghĩ tới, trong thanh tiến độ này còn có cô!
Trên nguyên tắc mà nói, cô cũng là người nhà họ Tô, không có chuyện gì sai. Nhưng trong nội tâm cô cho tới bây giờ không cảm thấy mình là người nhà họ Tô, cho nên về cơ bản không nghĩ tới trên đầu mình.
“Tôi không biết là tôi cần cải tạo, việc tôi làm đều là vì gia đình hài hòa, bây giờ trong nhà không hài hòa sao? Mọi người không hạnh phúc sao? Về mặt này đều có tôi ra sức.”
789 nói: “Kí chủ, cô không biết cô cũng khuyết thiếu một thứ như thế sao?”
Tô Mạn tự tin nói: “Tôi cảm thấy tôi hoàn mỹ không sứt mẻ.”
“Cô khuyết thiếu tình cảm. Tình cảm chân chính, phát ra từ nội tâm. Cho nên vừa nãy, khi cậu nhóc đó khiến cô nảy sinh tình cảm, thanh tiến độ thay đổi.”
Tô Mạn lại cảm thấy mình bị sét đánh một cái nữa.
“Vì sao nhất định muốn tôi thay đổi, chẳng lẽ tôi làm việc tốt còn chưa đủ nhiều sao?”
“Điểm xuất phát của cô là vì sự nghiệp của bản thân mình.”
“Tôi làm vậy đã được rồi, vì sao nhất định mang theo tư tưởng cao thượng đó đi làm chứ.”
789 ủy khuất: “Đây là do người sáng tạo tôi đặt ra. Ông ấy cảm thấy con người chỉ khi có tình yêu thương tràn ngập trong bản chất, thì mới có thể cả đời hướng thiện. Mà khi mang theo cái tâm hiệu quả và lợi ích để làm, một ngày nào đó sẽ thành ác.”
Tô Mạn nói: “Người sáng tạo mi có thể thiếu tình yêu rồi.” Cho nên hy vọng mỗi người đều có một phần yêu.
“Đúng vậy, ông ấy quả thật thiếu tình yêu. Ở cái thế giới đó, tình cảm như yêu ấy đã trở thành thứ khan hiếm.”
Tô Mạn: “…”
Còn có thể nói cái gì với cái loại ở thế giới kỳ ba đó chứ?
Tô Mạn khởi động xe tiếp tục chạy đi. Chuyện này tuy rằng tạo thành một cú đánh rất sâu vào cô. Nhưng người trải qua trường hợp sống chết rồi, cái này cũng không tính là gì.
Sốt ruột cũng vô dụng, trở về từ từ nghĩ biện pháp.
Hơn nữa hệ thống có thể không ngừng thăng cấp.
Lần trước sau khi hệ thống thăng cấp hai, cô sử dụng một không gian một mét khối, cùng với quyền hạn của phòng tối nhỏ.
Có lẽ lần thăng cấp tiếp theo, cô có thể đạt được quyền hạn rất cao nhỉ? Nói không chừng có thể tìm được phương pháp cải thiện thân thể.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tô Mạn nhanh chóng ném thanh tiến độ qua một bên.
Bất luận kẻ nào cũng đừng hòng ép cô thay đổi nội tâm của mình, người có thể làm quyết định này, chỉ có bản thân cô thôi.
Buổi tối về đến nhà, Tô Mạn cũng không ăn cơm, chỉ uống một ly sữa. Nói một tiếng với Lý Xuân Hoa, rồi chui vào trong phòng sách làm việc.
Lòng Lý Xuân Hoa đau xót vô cùng. Cảm thấy con gái của mình thật đúng là rất liều mạng. Lúc này mới trở về đã vội vàng làm việc.
Bà hạ quyết tâm phải giúp con gái quản lý người nhà của công nhân viên chức thật tốt, để bọn họ cùng sống hòa thuận, cũng đừng gây thêm phiền phức cho trong xưởng.
Còn phải để những người này bận rộn, lát nữa biên đạo một điệu múa cho các bà ấy ngay, để lễ quốc khánh náo nhiệt tưng bừng.
Ngày hôm sau, sau khi khai triển công tác một lần nữa, Tô Mạn tràn ngập ý chí chiến đấu.
Trên tình cảm đã mở rồi, khiến cho bây giờ cô không có gánh nặng tâm lý gì cả. Mà chuyện thanh tiến độ đó cũng đã làm rõ.
Hiện giờ cô nên toàn tâm toàn ý gây dựng sự nghiệp.
Khiến nhà xưởng lớn mạnh, giải quyết vấn đề có công ăn việc làm cho nhiều người hơn, kéo Nam Bình phát triển khẩn cấp, tạo ra một cuộc sống tốt đẹp cho dân chúng Nam Bình. Lấy được càng nhiều điểm thánh mẫu để thăng cấp.
Bây giờ trong xưởng luôn không ngừng nhận người, nhà xưởng mới còn đang không ngừng xây dựng thêm.
Nhìn một vùng lớn xa xa, đều là xưởng gia dụng.
Sau khi Tô Mạn tuần tra ở trong phân xưởng một lượt, bèn triệu tập mọi người trong xưởng mở họp.