Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn gật đầu: “Đúng vậy, lần trước khi cháu làm công diễn lưu động ở công xã chúng cháu, đã phát hiện một số chuyện. Có một số đại đội ức hiếp phụ nữ, có một số đại đội thì trọng nam khinh nữ, còn có hiện tượng muốn dìm chết bé gái. Ba chuyện xưa đó, biểu hiện còn chưa đủ.”
“Cháu nói rất đúng, hội liên hiệp phụ nữ chúng ta gặp được nhiều vấn đề lắm.” Chủ nhiệm Hách cũng đau đầu.
Tô Mạn nói: “Chủ nhiệm Hách, nhiều vấn đề, nói lên trách nhiệm của chúng ta rất trọng đại, trọng trách lớn. Công việc trong hội phụ nữ chúng ta rất có triển vọng. Hơn nữa cháu tin dưới sự dẫn dắt của chủ nhiệm Hách, công việc trong hội liên hiệp phụ nữ chúng ta sẽ phát triển càng ngày càng tốt.”
Chủ nhiệm Hách nghe thấy thế, trên mặt lộ ra nụ cười mơ ước: “Vậy cũng đúng, công việc này của chúng ta là lao tâm lao lực mà.”
Sau khi nói xong, bà ta lại lo lắng nói: “Vậy diễn viên tìm thế nào? Còn phải tìm người ngoài nữa?”
“Chủ nhiệm Hách, lần này cháu tìm diễn viên, cháu sẽ lấy danh nghĩa công xã tìm, tuyên truyền là diễn viên công diễn, đến lúc đó đến trong đội tuyển chọn người. Lúc đó cháu sẽ tìm những người điển hình tới diễn. Để bọn họ ở trong diễn xuất cảm nhận được hành vi việc làm của mình, càng có ý nghĩa giáo dục.”
Lúc trước cô làm như vậy, vì khiến người khác vui lòng diễn, cô còn dụ dỗ người nhà mình.
Nhưng hiện giờ không thể được, cho dù cô không có tình cảm đối với người nhà họ Tô, nhưng dù gì cũng là người một nhà, bối cảnh chính trị còn đó. Luôn diễn vai hề, chuyện này không được tốt lắm.
Hon nữa lần này Tô Mạn không lo lắng đám người cần giáo dục không vừa ý diễn.
Lấy danh nghĩa công xã tiến hành sắp xếp, cộng thêm trả thù lao, diễn viên có thể tùy ý lựa chọn.
Chủ nhiệm Hách vừa nghe để cho những người có vấn đề diễn nhân vật có vấn đề, như vậy thực sự không cần phải diễn: “Đây cũng là một biện pháp, đến lúc đó nếu có người lên sân khấu đánh người, cô còn chẳng muốn kéo người ta xuống.”
Hai người hợp kế như vậy, chuẩn bị quy hoạch diễn xuất này lần nữa.
Phải diễn thật tốt, còn có ý nghĩa giáo dục, vừa khiến những phần tử điển hình này nhận được bài học.
Trở lại văn phòng, chủ nhiệm Hách sắp xếp vị trí làm việc cho Tô Mạn, sau đó triệu tập hội phụ nữ họp.
Người của hội phụ nữ không nhiều lắm, thêm cả Tô Mạn chỉ có bốn cán sự, một chủ nhiệm.
Chủ nhiệm Hách nói đề nghị lúc trước của Tô Mạn, sau đó bắt đầu phân chia nhiệm vụ: “Chuyện này chủ yếu là do Tô Mạn làm, các cháu phải phối hợp công việc với Tô Mạn. Các cháu đều là người có kinh nghiệm trong hội phụ nữ, quen thuộc hơn Tô Mạn, nên giúp thì phải đưa tay giúp.”
Đinh Mẫn nói: “Chủ nhiệm Hách, bên cháu còn chuyện quả phụ Mã của đại đội Liên Hoa tái giá chưa hoàn thành, mỗi ngày cháu đều phải chạy tới bên ấy.”
Chủ nhiệm Hách nghe thấy thế không hài lòng: “Đã bao lâu, còn chưa tái giá à?”
“Nhà chồng người ta không cho, cháu khuyên rất lâu, nói tái giá sẽ gây chuyện, không cho người ta sống yên ổn. Cũng không cho mang đứa bé đi, mỗi ngày quả phụ Mã đều khóc, cháu thực sự rất bận.”
Trình Hiểu Hồng giơ tay nói: “Cháu cũng bận, con dâu nhà họ Trần bên đại đội Lê Tử Sơn lại sắp sinh, lúc trước tìm đến đây, nói mẹ chồng cô ấy muốn dìm chết đứa bé, bảo cháu cứu mạng, mỗi ngày cháu vẫn luôn nhìn chuyện này.”
Chủ nhiệm Hách xoa trán, nhìn về phía Vương Phương.
Vương Phương nói: “Cháu cũng bận. Mấy ngày nay vẫn luôn chuẩn bị chuyện đến huyện học.”
Dù sao không có một người có thể giúp đỡ.
Tô Mạn cảm thấy những người này ở đây bị ghẻ lạnh, không phải không có nguyên nhân. Có cơ hội không biết nắm bắt lấy, còn cả đám đùn đẩy ra ngoài. Nếu đây là đơn vị lúc trước của cô, đều đã muốn tranh rách cả đầu chui vào bên trong.
Chủ nhiệm Hách: “…”
Mẹ ôi, đều là đám người bất tài.
Bằng không vì sao bà ta muốn vội vàng tìm Tô Mạn tới làm việc như vậy, chính là vì mấy đứa bất tài này!
Đều cảm thấy hội liên hiệp phụ nữ không quan trọng, là ban ngành rảnh rỗi, cho nên người nào cũng sắp xếp tới nơi này.
Chủ nhiệm Hách nhìn về phía Tô Mạn: “Tiểu Tô à, phía bên cháu cần giúp đỡ gì, cháu cứ tìm cô.”
Tô Mạn gật đầu: “Chủ nhiệm Hách, cô yên tâm đi, những công việc này một mình cháu có thể làm được. Dù sao hội liên hiệp phụ nữ nhiều công việc, trọng trách lớn, cháu phải có hiệu suất làm việc cao mới được, cô cứ yên tâm đi.”
Chủ nhiệm Hách liếc mắt nhìn những người khác một cái, lẩm bẩm một tiếng: “Quả thật phải có hiệu suất cao trong công việc. Chuyện này cháu cứ làm đi, có vấn đề gì thì tới tìm cô.”
Ba người khác đều làm như không nghe thấy.