Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Dù sao ở trong mắt dân chúng, đồ xuất khẩu đều là tốt nhất. Làm tròn một chút, đồ gia dụng của xưởng gia dụng Nam Bình đương nhiên cũng là tốt nhất.
Mặc kệ là vì danh tiếng hay là vì chất lượng sản phẩm, đó đều là thứ đáng mua.
Nhiều dân chúng mua đồ của xưởng gia dụng Nam Bình đều hết sức vui mừng, ra cửa bàn tán là nói tới đồ gia dụng của mình là đồ gia dụng Nam Bình, chính là hàng hóa xuất khẩu đó.
Mà người còn không mua được đồ gia dụng, đều chạy vào trong cửa hàng bách hóa tìm đồ gia dụng của xưởng gia dụng Nam Bình. Đồ gia dụng Nam Bình không chỉ xuất khẩu, còn rẻ, mỗi người đều có thể mua được. Mua không nổi món lớn, chúng ta mua mấy cái băng ghế về ngồi cũng tốt.
Cửa hàng bách hoá rất nhanh đã tiêu thụ không còn, còn tiếp nhận rất nhiều đơn đặt hàng.
Lúc này đây sức nóng trước giờ chưa từng có.
Lương tiêu thụ tháng thêm lượng dự tính, thậm chí vượt qua hai xưởng gia dụng lớn cả nước.
Khi đơn đặt hàng cuồn cuộn không ngừng tập hợp tới, xưởng gia dụng Nam Bình với phân xưởng tỉnh thành bên này đều bận bịu vô cùng.
Đừng nói là sản xuất cho ngài James, thậm chí ngay cả đơn trong nước đều đưa đến đây.
Vì thế xưởng gia dụng Nam Bình lại một lần nữa tuyển công nhân với số lượng lớn. Một lần tuyển hai ngàn người. Thêm hơn bốn ngàn người lúc trước, đã xấp xỉ hơn sáu ngàn người. Trong những công nhân này, đồng chí nữ chiếm cũng rất nhiều. Bây giờ Tô Mạn chia nhỏ các loại công việc, rất nhiều công việc mà đồng chí nữ cũng có thể làm.
Khi xưởng gia dụng Nam Bình bên này vội vàng tuyển công nhân, Tô Mạn thì đang tranh đoạt quyền sở hữu con đường sản xuất với bí thư Cao bọn họ.
Nói là tranh đoạt, kỳ thật coi như là Tô Mạn đơn phương tuyên bố.
Cô muốn thành lập một nhà máy sản xuất phân hóa học dưới trướng xưởng gia dụng, phân hóa học dùng để trồng trọt và trồng cây.
Tô Mạn đưa ra lý do cũng rất đầy đủ.
Hiện giờ bí thư Cao và huyện trưởng Triệu ở bên này, sẽ đồng ý dùng để trồng cây, sau này nếu thăng chức, người mới đến đây, tới lúc đó bọn họ không quản được xưởng gia dụng Nam Bình, nhưng chắc chắn có thể vươn tay tới nhà máy sản xuất phân hóa học mới mở. Đến lúc đó cô tìm ai đây?
Thật ra Tô Mạn cũng không phải thật sự muốn dùng phân hóa học để trồng cây. Dù sao chuyện xưởng gỗ, sau này từ từ sẽ đến, hiện giờ trồng lương thực mới là nhiệm vụ hàng đầu. Nhưng thứ chính cô tốn tâm tư tranh thủ được, đương nhiên là muốn cầm ở trong tay mình.
Có chí công vô tư đi nữa, thì không phải cũng nên chăm sóc đoàn thể nhỏ của mình sao?
Tuy rằng bí thư Cao và huyện trưởng Triệu cũng không quá đồng ý, nhưng hiện giờ thế của Tô Mạn quá mạnh mẽ, ở Nam Bình uy vọng cao, mấy lãnh đạo nhà xưởng ở Nam Bình có quan hệ tốt với cô, giai cấp công nhân, giai cấp nông dân ở Nam Bình cũng đều tồn tại sự cảm kích trong lòng với cô. Hơn nữa xưởng gia dụng Nam Bình đã trở thành một con quái vật lớn, cho nên hai người thật đúng là không quản được Tô Mạn.
Thấy không bàn bạc được với Tô Mạn , chỉ có thể cắn quai hàm đồng ý.
Bí thư Cao vẫn khuyên cô: “Tiểu Tô à, vẫn phải lấy nông làm gốc, lương thực là cơ bản nhất.”
“Cháu biết, dân coi thức ăn là trời, cháu chắc chắn sẽ bảo đảm nhu cầu gieo trồng lương thực của nhân dân cả huyện sau đó lại suy xét đến chuyện dùng phân hóa học trồng cây.”
“Được, có lời cam đoan này của cháu, bọn chú an tâm.”
Vì thế Tô Mạn xây một nhà máy phân hóa học tương lai ở miếng đất bên cạnh xưởng gia dụng, tên đầy đủ —— phân xưởng phân hóa học của xưởng gia dụng Nam Bình. Hơn nữa bắt đầu thông báo tuyển dụng công nhân, sau đó đưa đến miếng đất bên ngoài nhà máy phân hóa học đi huấn luyện học tập. Chờ học xong rồi, con đường sản xuất cũng tới trong nước.
Ngay khi Tô Mạn kích động tuyển công nhân mở nhà xưởng, mở rộng sản xuất, tỉnh thành bên kia, phó chủ tịch tỉnh Cố đột nhiên gọi điện thoại đến xưởng gia dụng, bảo cô đi tỉnh thành một chuyến.
Tô Mạn cũng không chậm trễ, lái xe chạy tới tỉnh thành bên kia.
…
Đây vẫn là lần đầu tiên Cố Thành trực tiếp bảo Tô Mạn lại tỉnh gặp mặt.
Tô Mạn đoán là có chút liên quan đến chuyện xuất khẩu, cũng không biết vị lãnh đạo này muốn hỏi gì.
Dọc đường trong lòng cô cũng suy nghĩ đối sách, nghĩ đến lúc đó mở miệng như thế nào mới thích hợp.
Dù sao lãnh đạo này cũng không dễ lừa gạt.