Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi vì đã sớm hẹn tốt, cho nên chính quyền tỉnh bên này, thư ký của Cố Thành nhanh chóng dẫn Tô Mạn tới văn phòng.
Cố Thành đang cúi đầu làm việc, nghe thấy động tĩnh thì nâng đầu, thấy Tô Mạn đến, lập tức buông bút trong tay xuống: “Tiểu Tô tới rồi, còn rất nhanh.”
Tô Mạn nói: “Cháu nhận được thông báo là lập tức lại đây, cũng không chậm trễ một chút nào.”
Cố Thành cười nói: “Không cần gấp gáp như vậy.”
Tô Mạn cười nói: “Cháu làm việc đều vô cùng tích cực.”
“Ví dụ như chuyện xưởng gia dụng các cháu xuất khẩu lần này cũng rất nhanh. Lúc bọn chú nhận được tin tức, bên chỗ các cháu đã quyết định rồi. Hôm nay mời cháu lại đây, cũng là muốn hiểu tình hình cụ thể một chút.”
Tô Mạn thầm nghĩ, thật đúng là bởi vì chuyện này. Cô cười nói: “Lãnh đạo, thật ra chúng cháu cũng cảm thấy vô cùng đột ngột, cảm giác bây giờ thậm chí cảm thấy giống như bầu trời rớt xuống nhân bánh vậy.”
Cố Thành nói: “Được rồi, chúng ta cũng không đoán vòng vo nữa. Tác phong của những người này chú biết mà, dù cho có nhân bánh cũng không rơi đến trên đầu người Hoa Quốc chúng ta. Tiểu Tô à, lần này xưởng gia dụng có thể xuất khẩu, chú tin tưởng không phải chuyện ngẫu nhiên. Hiện giờ công nghiệp nặng trong nước rất nhiều nơi đều cần ngoại tệ, nếu có thể đi nghiệp vụ xuất khẩu, điều này cũng rất có trợ giúp đối với nhập khẩu của chúng ta. Nếu cháu có cách hay, vẫn nên kiến nghị với mọi người một chút.”
Tô Mạn nghe ý ông còn muốn học tập kinh nghiệm của Nam Bình, lập tức cảm thấy đau đầu.
Bây giờ kinh nghiệm này cũng không thể học.
Nhưng Cố Thành là lãnh đạo tốt.
Tô Mạn đối với lãnh đạo như vậy, trong lòng kính nể, cho nên cũng không muốn lừa gạt ông ta.
“Chuyện này quả thật rất đột ngột, nhưng cháu cũng tìm hiểu một chuyện từ chỗ ấy của ngài James. Lý do bọn họ nhìn trúng xưởng gia dụng chúng cháu, quả thật cũng là bởi vì xưởng gia dụng của chúng cháu tương đối tốt. Đương nhiên, quan trọng hơn là giá rẻ. Chú biết đó, chi phí sản phẩm của chúng cháu đối với bọn họ mà nói rất thấp. Ông ta nhập khẩu trở về bán ở trong nước, sẽ kiếm được một khoản lợi nhuận. Cho nên mới sẽ nhìn trúng xưởng gia dụng của chúng cháu.”
“Chỉ mấy cái này?” Cố Thành có chút do dự.
Tô Mạn nói: “Đúng vậy, ngài James nói như thế.”
“Vậy vì sao không nhìn trúng nhà xưởng khác, xưởng quần áo của chúng ta với bọn họ mà nói cũng rất rẻ mà.”
Trên thực tế khi so sánh với thu nhập của người ta, cái gì của bọn họ cũng rất rẻ.
Tô Mạn: “Vậy có thể là tạm thời vẫn không muốn nhập khẩu quần áo. Dù sao về mặt quần áo của chúng ta quả thật không bằng bọn họ. Nhưng vật liệu gỗ thì không giống. Cho nên nói, vẫn là trùng hợp.”
Cố Thành cũng không dễ cho qua, đây tuyệt đối không phải trùng hợp, nếu bảo không có Tô Mạn ở trong vạch kế hoạch, chuyện này tuyệt đối không có khả năng hoàn thành. “Tiểu Tô, chẳng lẽ chuyện về phương diện này còn không thể để người ta biết đến sao? Cháu cũng đừng gạt chú. Tuy rằng là lãnh đạo của cháu, nhưng cũng là chú Cố của cháu. Chú không muốn thấy các cháu bởi vì trẻ tuổi, đi nhầm đường. Rốt cuộc là chuyện gì, khiến cháu không thể nói với chú.”
Tô Mạn tổ chức một vài ngôn từ trong lòng: “Thật ra cháu cũng không phải không thể để người ta biết. Cháu chỉ là lừa gạt ngài James đó một chút mà thôi.”
Cố Thành lại càng cảm thấy hứng thú: “Lừa gạt? Bọn họ có thể dễ lừa như vậy?”
“Là như vầy, cháu lấy chuyện xuất khẩu thay đổi khái niệm một chút. Ví dụ như nói, trước kia xuất khẩu, người nước ngoài cảm thấy hàng nhập khẩu chính là sản phẩm của chúng ta. Nhưng mà cái cháu nói với ngài James chính là, thứ nhập khẩu chính là sức lao động của chúng ta. Đương nhiên chắc chắn không phải sức lao động thật sự, dù sao người ta còn đang đợi trong xưởng chúng ta kìa, chẳng qua cháu nói sẽ dựa theo thứ ông ta muốn để sản xuất, chẳng khác nào công nhân của chúng ta vì ông ta phục vụ. Nhưng là lãnh đạo, kỳ thật đây đều giống nhau phải không, chẳng qua đổi một cách nói mà thôi.”
Tô Mạn cố gắng nói chuyện mình làm hợp lý hợp pháp một chút. Dù sao bây giờ kinh doanh sức lao động, có vẻ không quá dễ nghe.
Cố Thành lâm vào trầm tư, sức lao động…
Chuyện vốn không nghĩ thông, được Tô Mạn đẩy như vậy một chút. Cố Thành đột nhiên lập tức nghĩ thông.
Công nghiệp của đất nước tư bản chủ nghĩa phát triển, luôn luôn khinh thường sản phẩm của đất nước bọn họ. Cho nên hàng có thể xuất khẩu đã ít lại càng ít. Mặt khác, Hoa Quốc lại còn cần tìm bọn họ nhập khẩu một vài đồ dùng công nghiệp.