Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824 - Thôi Hướng Bắc Trở Về 3

Chương 824 - Thôi Hướng Bắc trở về 3
Chương 824 - Thôi Hướng Bắc trở về 3

Vì cấp bậc quá thấp nên Tô Mạn và bí thư Triệu không được biết quá nhiều, họ chỉ biết có chuyện như thế thôi, dựa theo yêu cầu của cấp trên rồi chấp hành là được. Vì vậy ngày hôm sau, vừa thức dậy, hai người đã chạy về Nam Bình để chuẩn bị cho công tác xây dựng cơ sở nghiên cứu.

Chuyện này còn phải giữ bí mật, cho nên họ không thể nói với người ngoài là xây dựng cơ sở nghiên cứu gì, chỉ nói chuẩn bị xây dựng một số trại chăn nuôi và lâm trường, vì không muốn ai khác phá hoại nên phải cấm người ngoài đi vào thăm dò.

Tô Mạn và lão Triệu chưa đi được mấy lần, bên đó đã bắt đầu thi công, hai người cũng bị cấm vào.

Tuy nhiên sau đó lại có tuyết rơi, dường như phía công trường cũng không ngừng nghỉ. Xem ra đối với cơ sở nghiên cứu phát minh này, cấp trên cực kỳ sốt ruột.

Lần này Thôi Hướng Bắc lại về vào dịp cúng ông Táo.

Anh cũng không gọi điện về nhà trước, vừa về đã chạy thẳng đến đơn vị của Tô Mạn.

Tô Mạn đang suy nghĩ kế hoạch công tác cho năm tới. Trông thấy Thôi Hướng Bắc đứng trước mặt, cô còn tưởng mình hoa mắt.

Đến khi xác nhận người ta thật sự đang đứng trước mặt mình, cô mới vui vẻ chạy tới ôm chầm lấy Thôi Hướng Bắc.

Thôi Hướng Bắc tươi cười ôm cô.

Hai người ôm nhau vài phút mới chịu buông ra: “Sao anh lại về đây thế, công việc xong hết rồi à?”

Thôi Hướng Bắc tỏ vẻ thần bí: “Nói cho em nghe một tin tốt lành.”

Tô Mạn nói: “Lên chức tăng lương ư?”

“Còn hơn thế nữa.” Thôi Hướng Bắc cúi đầu, nói nhỏ vào tai cô.

Hai mắt Tô Mạn lập tức sáng ngời: “Em đã sớm biết chuyện này, nhưng không ngờ anh sẽ được ở bên đây.”

“Ừm, anh cũng không ngờ cơ sở nghiên cứu lại được thành lập ở Nam Bình, sau khi biết tin thì anh xin đi ngay.”

Tô Mạn cười nói: “Vừa xin đã được duyệt, xem ra anh là người rất xuất sắc ở đơn vị.”

“Phải đấy.” Thôi Hướng Bắc có hơi khoe khoang.

“Mới khen vài câu mà đã kiêu ngạo.” Tô Mạn véo mặt anh: “Cha mẹ đã tới Nam Bình, anh có biết không?”

“Ừm, lúc rời khỏi Thủ đô, anh có ghé qua khu tập thể, nghe người ta nói rồi. Tô Mạn, cảm ơn em.” Thôi Hướng Bắc cảm thấy Tô Mạn luôn là người tuyệt vời như thế, thậm chí còn tuyệt vời hơn anh, mỗi lần đều khiến anh yêu thương nhiều hơn, dâng cả mạng sống cho cô cũng không đủ.

Tô Mạn nói: “Cảm ơn làm gì, em cũng coi như tiến cử người tài cho Nam Bình của chúng ta. Đi nào, em đưa anh đi thăm họ.”

Hai người lái xe đến nhà họ Thôi.

Hiện giờ tuyết đang rơi, đồng chí lão Thôi cũng đang hưởng thụ bếp lò ấm áp. Ông ngồi ở nhà chính, dựa gần bếp lò, vừa ngâm nga vừa ngắm cảnh tuyết, quả thực rất giống những lão địa chủ giàu có.

Tô Mạn và Thôi Hướng Bắc vào nhà thì trông thấy dáng vẻ này của ông.

Thôi Vệ Quốc thấy con trai đã về, ông vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, sau đó không biết nên phản ứng như thế nào.

Dù sao trước đó đã cắt đứt quan hệ...

Trái lại Lý Thục Hoa nghe thấy tiếng động nên ra khỏi buồng trong, bà nhìn con trai khỏe mạnh đứng ở trước nhà, lập tức chạy tới ôm chầm lấy con trai.

Lúc trước vì luôn lo con trai chịu liên lụy nên hai vợ chồng không thể nào hỏi thăm tin tức, họ cũng không dám hỏi con dâu, sợ tăng thêm gánh nặng cho cô.

Bây giờ nhìn thấy hai người mạnh khỏe đứng ngay trước mặt mình, trái tim của họ mới coi như nhẹ hẳn.

Thôi Hướng Bắc cười nói: “Con vẫn khỏe mà mẹ.”

Sau đó anh lại nhìn sang Thôi Vệ Quốc: “Cha.”

“Khụ khụ, ừm, trở về thì tốt rồi.” Ông cũng không nhắc đến chuyện lên báo hồi trước.

Vì Thôi Hướng Bắc đã về, cả nhà họ Tô cũng chạy sang nhà họ Thôi tụ họp.

Hiện giờ Thôi Vệ Quốc và Lý Thục Hoa đã vô cùng thân thiết với nhà họ Tô, trong nhà nhiều người cũng náo nhiệt.

Lý Xuân Hoa dẫn mấy nàng dâu đi theo phụ giúp Lý Thục Hoa chuẩn bị đồ ăn buổi tối.

Tô Thiết Sơn và Thôi Vệ Quốc ăn lạc rang, uống rượu tán gẫu.

Trái lại Thôi Hướng Bắc bị ba ông anh rể vây quanh, hỏi tại sao anh bận như thế, tại sao luôn vắng mặt ở nhà, em gái họ lấy chồng hay không, có khác gì nhau đâu.

Thôi Hướng Bắc thành thật nhận sai, hơn nữa đảm bảo sau này mỗi tháng sẽ về thăm Tô Mạn một lần.

Không ngờ Thôi Hướng Bắc nghe lời như vậy, ba ông anh rể lập tức có cảm giác đạt được thành tích.

Cuối cùng cũng bắt cậu em rể không thành thật này phải nghe lời một lần.

Đợi đến lúc ăn cơm, họ bắt đầu lôi kéo Thôi Hướng Bắc, muốn uống say sưa với anh vài ly.

Bình Luận (0)
Comment