Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Chủ nhiệm Hách còn cố ý nói: “Hoan nghênh tố cáo hành vi như vậy. Nếu hội liên hiệp phụ nữ chúng tôi biết, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng!”
Nhóm xã viên phía dưới nghị luận sôi nổi, trong lòng đều có chút hoảng sợ, sau đó nhớ đến nhà mình có tình huống đay nghiến vợ hay không.
Trong đám người, mẹ chồng nhà họ Trần mới vừa thêm một đứa cháu gái tỏ vẻ may mắn, bản thân bà ta đã tiếp nhận giáo dục rồi, không vứt bỏ đứa nhỏ. Nếu không lúc này người bị trói chắc chắn là mình.
Chờ lúc nhóm người chủ nhiệm Hách trói người xong chuẩn bị đến đội sản xuất kế tiếp bắt người, mẹ Trần Đại Xuân khóc lóc theo phía sau: “Đại Xuân, con trai của mẹ. Lúc nào mấy người thả nó về.”
Tô Mạn đáp: “Khi nào cải tạo tốt rồi, biết tôn trọng đồng chí nữ, thì lúc đó được về.”
Mẹ Trần Đại Xuân vừa nghe vậy, lại khóc lóc kêu lên: “Đại Xuân à, con cải tạo cho tốt. Lát nữa mẹ sẽ trừng trị con mụ vợ ác độc kia cho con.”
Tô Mạn nhắc nhở: “Nếu như bị chúng tôi biết mấy người bởi vì chuyện này tiến hành trả đũa đương sự, xem là bất mãn với xử phạt của tổ chức. Trần Đại Xuân sẽ tiến hành cải tạo lâu hơn.”
Trần Đại Xuân bị trói chặt, miệng còn bị bịt lại: “…”
…
Bắt được Trần Đại Xuân, hội liên hiệp phụ nữ của công xã cũng không quay lại, trực tiếp dẫn Trần Đại Xuân đến đội sản xuất khác tiếp tục bắt người.
Sau mỗi lần đến đội sản xuất bắt người, sẽ tập trung mấy người bị bắt lại với nhau, tiến hành lên án và phê bình trước mặt đám xã viên.
Giữ mặt mũi cho bọn họ sao?
Làm gì có chuyện đó!
Nhân lúc sức mạnh như cuồng phong bão táp lần này đánh cho bọn họ không có sức phản công, không còn tâm tư bắt nạt vợ nữa, vậy mới có thể tính là xong chuyện.
Đối đãi với loại người này, phải dùng thủ đoạn mạnh mẽ dứt khoát tiến hành giáo dục tư tưởng.
Những người ở đây không chỉ có chồng bắt nạt vợ, mà cũng có mẹ chồng và em chồng tra tấn con dâu.
Thế là đợi tới khi bắt tới đội thứ năm, trên đài có một đoàn người bị trói thành cái bánh ú cùng nhau đứng đậy, chịu đựng ánh nhìn đến từ quần chúng nhân dân.
Người bị bắt lúc đầu tiên, lúc này đã không ngóc nổi đầu lên, vẻ mặt như không còn muốn sống tiếp nữa.
Không chỉ có bọn họ không muốn sống tiếp nữa, mấy xã viên trong đội sản xuất cũng cảm thấy lòng dạ có chút rối bời.
Đặc biệt là khi nhìn thấy mấy người bị bắt nhiều như thế, tình thế lớn thế này, mọi người đều nhận thức được một vấn đề, lần này hội phụ nữ thực sự tới.
Đây không phải là trò đùa, người ta bắt đầu làm thật rồi!
Trên đường về công xã, ban đầu là đội ngũ bốn người, lại biến thành hàng đội ngũ dài.
Dẫu sao vì coi chừng mấy người này, đội sản xuất đã sắp xếp dân binh hộ tống.
Dưới tình hình này, mấy người bị bắt sớm đã bị dọa cho hoang mang không tìm được nam bắc rồi. Không cần mấy người Tô Mạn tiến hành bước xử phạt, thì đã khóc đến độ nước mắt nước mũi tràn đầy, cầu xin cho đi về, sau này không dám đánh người nữa.
Tô Mạn và chủ nhiệm Hách không để ý bọn họ.
Cứ thả đi như thế, chẳng phải là sấm to mưa lớn biến nhỏ sao, nên cải tạo thì vẫn phải cải tạo.
Lúc này bên công xã Bắc Hà đã có nông trường, thường hay để mấy phần tử xấu, người phạm tội đi cải tạo nông trường.
Chủ nhiệm Hách đã thương lượng với bí thư Trình, sau khi bắt người xong thì đưa bọn họ tới bên đó để bọn họ lao động đàng hoàng.
Còn khi nào thả đi thì phải xem biển hiện của đối phương ở nông trường, đồng thời theo dõi phản hồi về tình hình của nữ đồng chí ở nhà chồng.
Nếu như vậy rồi mà bên nhà chồng vẫn không đối xử tốt, vậy thì sẽ tiếp tục quản người.
Sau khi về đến trấn, chủ nhiệm Hách vẫn bảo dân binh của doanh trại dân binh ép bọn họ đi quanh trấn một vòng để răn đe.
Tội danh là cố ý gây thương tích cho đồng chí nữ, tổn hại sức lao động trân quý của quốc gia, tạo ra một tấm gương không tốt cho các đồng chí khác, ảnh hưởng đến sản lượng lương thực của công xã Bắc Hà, mang lại rất nhiều tổn thất cho quần chúng nhân dân.
Chủ nhiệm Hách cầm loa hét lớn: “Loại người như này là kẻ thù của tất cả chúng ta, chúng ta cần phải cải tạo bọn họ, phê bình bọn họ, đấu tranh với bọn họ.”
Các xã viên xem náo nhiệt trên trấn thích nhất là tham gia vào cuộc vui, sau khi nghe chủ nhiệm Hách nói về tội danh thì xông đến lấy đế giày ném bọn họ.
Làm tổn hại lợi ích của mọi người, vậy thì chính là giai cấp kẻ thù.
Những người bị bắt: “…”
Sau khi đưa mấy người này đi diễu phố thì vẫn chưa xong chuyện. Chụp xong bức ảnh ở chỗ cái máy ảnh duy nhất của công xã, người của đoàn dân quân đưa bọn họ đến nông trường cải tạo.