Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108. Sức Hút Của Mì Ăn Liền 4

Chương 108. Sức hút của mì ăn liền 4 Chương 108. Sức hút của mì ăn liền 4

Chương 108: Sức hút của mì ăn liền 4

Cô đang ăn miếng phô mai mềm mịn, ngọt thơm lại vừa miệng, miệng ngâm nga một bài hát. Từ Toa đảo nhẹ một lần nữa mì ăn liền trong nồi. Mùi vị của mì ăn liền, đó là bá đạo nhất đấy, thế này vẫn chưa là gì, mùi đã lập tức bay ra ngoài. Từ Toa đem xúc xích đã cắt khúc bỏ vào, sau đó lại đảo lên một lần nữa, ngay lập tức mùi vị thơm nức lên.

Mùi vị thế này, cũng quá mê người rồi.

Từ Toa vừa quay đầu, đã nhìn thấy bà Từ, Từ Sơn, Cổ Đại Mai ba người họ đã đứng xếp hàng ở cửa rồi.

Từ Toa gọi: “Bà ngoại, bà lấy giúp cháu cái chậu.”

Cổ Đại Mai ngay lập tức chạy tới: “Để mợ!”

Từ Toa đáp: “Vậy cũng được.”

Cô lùi ra sau một bước, nhìn thấy Cổ Đại Mai nhanh cháu bỏ mì ăn liền bày ra bên ngoài, một chút nước cũng không bỏ qua. Cô ta vui vẻ nói: “Mợ thấy cái nước dùng này cũng không tệ, vừa hay buổi trưa có thể ăn với bánh bao chay.”

Mặc dù vẫn chưa ăn, thế nhưng Cổ Đại Mai tin chắc rằng, mùi thơm nồng kia, đâu thể dở được.

Đương nhiên, đau lòng thì vẫn đau lòng đấy.

Ai lại không đau lòng cơ chứ.

Cũng không biết đã bỏ hết bao nhiêu đồ ngon vào đây nữa.

Từ Toa: “Được rồi! Cháu rửa nồi một chút, sau đó lại hấp bánh!”

“Cháu còn muốn hấp bánh à!” Ba con người ba cái miệng khác nhau đồng thanh kêu lên.

Từ Toa: “…”

Cô nói: “Chút mì sợi này, chắc không đủ ăn đâu nhỉ?”

Bà Từ cũng không chịu được nữa, bà cụ đau lòng, bà cụ thật sự đau lòng! Bà Từ run rẩy, nói: “Hổ Nữu Nhi à… Cái này, bà nghĩ như thế đủ rồi.”

Cổ Đại Mai nhanh chóng gật đầu: “Đúng đúng đúng, vậy là đủ rồi.”

Từ Toa mở to con mắt.

Bốn người lớn một trẻ em, sáu gói mì ăn liền, lại thêm ít nguyên liệu, theo lý mà nói thì cũng đủ rồi, nhưng mà con người của Từ Toa, nấu cơm thì không biết cân đong đo đếm. Cô biết bản thân mình có thể ăn bao nhiêu, nhưng mà không biết những người khác thì bao nhiêu mới đủ, cô cảm thấy, có phải là không đủ hay không.

Sự bối rối hoang mang sâu sắc của người lần đầu vào bếp.

Không bỏ tám gói mì ăn liền, đã là kết quả sự khống chế của Từ Toa rồi.

Từ Toa: “Nếu như mọi người cảm thấy đủ, vậy thì được rồi, buổi trưa chúng ta hẵng ăn bánh.”

Bà Từ đáp: “Được được được, buổi trưa ăn.”

Một ngày ba bữa đều ăn lương thực tinh, không được.

Chẳng qua trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng sẽ không nói thế: “Cháu muốn ăn cái gì thì ăn cái đó.”

Cháu ăn bánh, mọi người có thể gặm bánh ngô.

Từ khi Từ Toa đến đây, đồ ăn nhà bọn họ, không phải chỉ cao lên một tầng đâu, mà là cao lên mười tầng ấy chứ. Bà Từ cảm thấy, cả nhà đều có thịt rồi.

Người lớn còn không thấy rõ, rõ ràng nhất chính là Nữu Tể, mới hơn một tháng, cô nhóc thế mà đã ít bò hơn, đi vững hơn nhiều, hơn nữa không còn là cục than đen nhẻm gầy như que củi như trước.

Hai bên má nhỏ nhắn, vậy mà lại có thêm một chút thịt rồi.

Bà Từ: “Mau, ăn cơm.”

Bà cụ sống lâu như vậy rồi, cũng chưa từng ngửi qua mì nào thơm như thế.

Cho dù là người lớn tuổi biết cách kiềm chế, cũng cảm thấy toàn thân run rẩy như đang kêu gọi muốn ăn muốn ăn. Bà cụ cảm thấy nước miếng trong miệng như đang tiết ra, chậm một chút chắc lại giống như Nữu Tể chảy cả nước miếng rồi.

Mùi hương này, quả thật quá bá đạo.

Cả một nhà nhanh chóng ngồi vào vị trí, cặp mắt ai nấy đều dính chặt lên bên trên, bà Từ múc ra cho mỗi người một bát, vẫn còn dư một chút, bà cụ nói: “Ai không đủ thì múc thêm.”

Từ Toa nhanh chóng đáp: “Cháu một bát này là đủ rồi.”

Bà Từ cũng nhìn ra được, đừng nhìn Hổ Nữu Nhi nhà họ suốt ngày chỉ biết kêu ăn ăn ăn, nhưng thật ra, lượng cơm của cô căn bản không lớn. Cho nên bà Từ cũng không chia đồ ăn quá nhiều cho cháu gái. Đồ ăn ngon thế này mà lại không hạn chế, mắt của Từ Sơn với Cổ Đại Mai sáng lên như là có thể chiếu sáng cả đêm tối.

Đấy không phải là mắt, đấy gọi là bóng đèn trong đêm khuya.

“Ăn thôi!”

Mọi người cũng không nói năng gì nữa, có chuyện gì, để ăn xong rồi nói.

Từ Toa gắp một đũa trước, hu hu hu, lâu lắm rồi không được ăn mì ăn liền, quả nhiên cảm thấy đúng là siêu cấp mĩ vị. Vì thế mì ăn liền này là phải nấu ngay.

Nấu với úp, cũng giống như vàng nguyên chất với loại hợp kim vậy, hoàn toàn có cảm giác không giống nhau.

Đến ngay cả trứng gà với xúc xích kia đều ăn rất ngon.

Ngay cả Từ Toa cũng đều cảm thấy không thể khắc chế được, những người khác thì lại càng không thể, bọn họ cứ giống như hổ đói vồ mồi vậy, điên cuồng húp sụp soạt, Tiểu Nữu Tể cũng không ngoại lệ. Từ Toa quả thực chưa từng gặp qua đứa trẻ nào ăn cơm lại trôi chảy như vậy.

Cô cảm thấy nếu như không phải ăn bốc sẽ bị đánh, nói không chừng Nữu Tể đã đưa tay ra.

Tuyển thủ livestream ăn uống số một: Nữu Tể.

Bình Luận (0)
Comment