Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160. Đánh Nhau

Chương 160. Đánh nhau Chương 160. Đánh nhau

Chương 160: Đánh nhau

Cô ta nói với người chị dâu đứng kế bên: “Em thấy Từ Toa này một bụng tính toán, đang lừa bọn nhỏ làm việc đúng không?”

Người phụ nữ nhìn quần áo trên người cô ta, lại nghe cô ta nói, cười nhạt châm biếm: “Cô ấy một bụng tính toán, cô thì sao? Người một bụng tính toán mới đứng ở đây châm ngòi ly gián đúng không? Từ Toa tốt hay xấu, chúng tôi tự biết. Thật ra có những người, là người nhưng lại cư xử không giống con người chút nào cả.”

Hồ Hạnh Hoa không ngờ còn bị chửi ngược lại, gặp phải người đàn bà chanh chua, tức giận nói: “Cô không biết tính sao, đương nhiên một cân nấm phải đáng giá hơn nửa cân đường viên rồi.”

Người phụ nữ thuận miệng nói: “Nếu cô nói vậy, tôi sẵn sàng dùng nấm đổi đường với cô, thế nào, đổi không?”

Hồ Hạnh Hoa lập tức nghẹn họng, cô ta đồng ý đổi chứ, cái này có lời mà! Nhưng cô ta không có tiền. Nếu để cho ba mẹ cô ta biết cô ta lấy đường viên đổi nấm thì chắc chắn sẽ tức giận. Lúc này cô ta tức muốn chết.

Người phụ nữ sắc bén: “Cô cảm thấy đổi lấy nấm có lời hơn vậy sao cô không đổi? Cô xem ai cũng là đồ ngốc à. Còn đứng đây châm ngòi ly gián, tôi thấy cô nhìn thấy người ta tốt quá nên ghen tị với người ta đúng không? Thật sự là loại người nào cũng có cả, cô tự xem lại mình đi, không biết xấu hổ chút nào, nói chuyện với loại người không biết xấu hổ như cô khó chịu thật!”

Hồ Hạnh Hoa: “Cô!”

Cô ta muốn tức giận cũng không được, quay người lại thì thấy quả nhiên mấy đồng chí nam đang nhìn mình.

Trong nháy mắt, cô ta cũng không tức giận nữa, người phụ nữ này đang ghen tị, ghen tị cô ta được mấy đồng chí nam thích. Cô ta ngẩng đầu lên, tiếp tục tìm kiếm, mấy con trai này, sao lại không thấy đâu hết vậy?

Đang tìm, đột nhiên cảm thấy tay đang bị thứ gì đó kẹp lại, là một cái con cua!

Hồ Hạnh Hoa: “Á!”

Cô ta lảo đảo, bùm, lại rơi xuống nước, bọt nước bắn lên tung tóe.

Từ Toa đứng xa bờ nhìn thấy cũng cảm thấy xấu hổ thay cô ta.

Cuối cùng, người xấu hổ thay cô ta cũng trở mặt.

Hồ Hạnh Hoa đang làm gì thế, biểu diễn phong cách té ngã sao? Trong phút chốc lại ngã đến hai lần.

Tất cả mọi người đều tới đây để bắt cá, cô ta tới đây để tắm biển sao?

Từ Toa đang nghĩ thì thấy Hồ Hạnh Hoa đứng dậy, lại lảo đảo một chút…

Từ Toa trợn mắt, Hồ Hạnh Hoa đang làm trò gì vậy?

Mà lúc này Hồ Hạnh Hoa rất tức giận, nếu nói hai lần trước là do cô ta sơ ý thì lần là có người cố ném đồ về phía cô ta, Hồ Hạnh Hoa: “Ai đê tiện quá vậy!”

“Ai mặc quần áo ướt thì người đó đê tiện.”

Hồ Hạnh Hoa như vậy quả thật khiến cho nhiều người tức giận, cho dù là người đã có gia đình hay chưa có gia đình đều chướng mắt với điệu bộ này của cô ta.

Lúc này mẹ của Hồ Hạnh Hoa cuối cùng cũng để tâm đến con gái mình, tiến lên vỗ mạnh cô ta mấy cái, mắng: “Con nhỏ chết tiệt này, mày đang làm trò gì vậy? Làm xấu mặt cả nhà, tao thấy mày không gây chuyện thì không chịu được đúng không? Về nhà thay quần áo cho tao!”

Hồ Hạnh Hoa: “Liên quan gì tới con, sao lại mắng con chứ!”

“Sao lại không mắng mày, đi mau cho tao.” Bà ta lại nhéo mạnh cánh tay của Hồ Hạnh Hoa, nói: “Về nhà cho tao.”

“Con không đi!” Hồ Hạnh Hoa lớn tiếng: “Con phải ở đây tìm vỏ trai.”

Thím Hồ cúi xuống nhìn thử, vậy mà Hồ Hạnh Hoa lại không bắt được con cá nào, ngay cả cá chết không có. Không chỉ không có cá, một con tôm nhỏ cũng không có, chỉ có mấy cái vỏ trai nhỏ. Thế là không có chút thịt nào rồi!

Bà ta tức giận đạp đổ.

Hồ Hạnh Hoa hét lên: “Á...!!! Sao mẹ lại nổi điên với đồ của con?”

Thím Hồ thật sự rất tức giận, ra tay luôn, bà ta lại véo Hồ Hạnh Hoa: “Con nhỏ xui xẻo chết tiệt này, tao kêu mày làm việc cho đàng hoàng mày lại không làm! Mày tới đây để chơi à?” Vừa nói vừa đánh: “Mày còn dám cãi lại tao, mày đủ lông đủ cánh rồi đúng không?”

Mọi người đến đây để bắt cá, nhặt ngọc trai, mò tôm nhỏ, hai mẹ con này đến đây để―― đánh nhau à!

Hai người đánh nhau không sao cả, Hồ Hạnh Hoa chả bị đánh trúng chỗ nào, cô ta không ngừng né tránh, đụng qua đụng lại, con dâu thứ hai của nhà họ Trần - Bạch Liên Hoa đến gần hóng chuyện bị đụng trúng ngã xuống nước.

Từ Toa: “......”

Kiểu duyên phận gì đấy...!

Cũng được, rất được đấy!

“Các người làm gì vậy...?” Bạch Liên Hoa đi đường của Bạch Liên Hoa.

Không thể không nói, trong thôn của bọn họ có rất nhiều lối đi.

Hồ Hạnh Hoa tự nhận là biết rõ bộ mặt thật xấu xí của Bạch Liên Hoa, không khách khí nói: “Chó ngoan không cản đường!”

Bạch Liên Hoa: “????”

Cô ta bật khóc: “Cô bắt nạt người khác quá đấy!”

Hồ Hạnh Hoa: “Cô làm bộ cho ai xem chứ...!”

“Hồ Hạnh Hoa! Con tiện nhân này, dám bắt nạt con dâu tao! “ Bà Trần cũng xông lại.

Ngay lập tức, bốn người gom lại đánh nhau thành một cục, Từ Toa trơ mắt nhìn mọi chuyện đột nhiên lại biến thành như vậy, cô ngây người, sự hiểu biết của cô thật sự quá ít, quá ít! Mấy người này vậy mà lại đánh nhau?

Cũng may, còn có mấy người phụ nữ cũng xem như đức cao vọng trọng ở đây, kéo mấy người họ ra.

Nhưng cả bốn người đều vô cùng chật vật.

Bình Luận (0)
Comment