Chương 506: Chuẩn bị cho hôn lễ 1
Nhà người ta ở rể là bởi vì không có con trai, nhưng nhà họ Hoàng đã có hai đứa con trai rồi, vậy chắc chắn có thể bỏ qua khả năng này, cho nên cũng không biết người nhà này tại sao lại vui mừng như vậy. Nhưng mà mặc kệ người ngoài nghĩ thế nào, Thổ Cẩu Tử và Hoàng Diệu Thường bên nhau rất hạnh phúc, hai vợ chồng ân ái.
Đúng là bởi vì có Thổ Cẩu Tử và Hoàng Diệu Thường làm ví dụ ở trên, cho nên mọi người đối với chuyện của Giang Phong và Từ Toa, cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Ít nhất, Giang Phong không chỉ thông minh lại có tài, hơn nữa biết làm việc lại còn đẹp trai.
Cho nên Từ Toa bằng lòng, thì có gì là kỳ quặc sao?
Không kỳ quặc.
Người như Thổ Cẩu Tử mà Hoàng Diệu Thường đều bằng lòng.
Phải nói, cũng không biết có phải là do phong thủy hay không mà đã có rất nhiều nam đồng chí trèo cao. Ngoại trừ Thổ Cẩu Tử và Giang Phong, còn có anh em nhà Tiểu Trần, nhà Tiểu Trần có ba anh em, anh cả rất bình thường. Tiểu Trần lấy thanh niên trí thức Hồng, đó là một bước lên trời.
Mà em trai Tiểu Trần cũng là tìm một cô vợ trên phố, càng là ở trên đó luôn không trở lại.
Tiểu Trần và thanh niên trí thức Hồng kết hôn xong thì lập tức ở riêng, mẹ Tiểu Trần bất công gần như không chia cho bọn họ một thứ gì, tuy thế mà thanh niên trí thức Hồng còn bỏ tiền ra xây nhà cho Tiểu Trần. Trong thôn này cũng không có mấy nữ đồng chí có thể bỏ tiền ra xây nhà thay cho đàn ông.
Này thật đúng là khiến người ta hâm mộ chết mà, bao nhiêu mẹ dì trong làng đều cảm khái chính mình không có mắt, sao không nghĩ tới tìm một nữ thanh niên trí thức đâu! Mọi người đều cảm thấy nữ thanh niên trí thức không có cha mẹ ở đây, nên không đáng tin cậy, làm việc cũng tàm tạm, hiện tại xem như là mở mang tầm mắt rồi, so với tiền, mấy chuyện nhỏ nhặt này tính là gì!
Mà một số thanh niên cũng khá là phiền muộn, cảm thấy chính mình ra tay chậm.
Thực tế, trong thôn có mấy cô gái điều kiện khá khá đều là lấy nam đồng chí gia cảnh bình thường, việc này cũng làm càng nhiều người cảm khái, thực ra mà nói các cô gái càng trọng tình hơn các chàng trai một chút, thật sự nhìn trúng rồi, không cần chú ý đến điều kiện làm gì. Nhưng thật ra có một ít thanh niên, trái lại càng coi trọng gia thế một chút.
Nhưng mà gia thế tốt cũng chỉ có một số nhỏ như vậy, bọn họ có muốn ra tay, cũng không chọn được người thích hợp.
Mọi người tham quan nhà của Giang Phong, một đám người đều cảm khái: “Thằng nhóc này đúng là có phúc mà.”
Điểm này Giang Phong thừa nhận, anh gật đầu, nghiêm túc mà nói: “Trước đây khi ba mẹ tôi còn ở, tôi luôn cảm thấy buồn vì mình không may mắn. Nhưng ba mẹ nói với tôi, tôi có hậu về sau, chính bản thân tôi cũng không tin, tôi thật sự sẽ có phúc báo sau này sao, nhưng từ khi quen Từ Toa thì tôi đã biết, mình thực sự là người có phúc. Trong thôn này không có ai có phúc như tôi.”
Anh nói một cách nghiêm túc như vậy, ngược lại khiến mọi người phải bật cười, rất nhiều người đều trêu chọc: “Sao da mặt cậu dày vậy hả.”
Giang Phong: “Tôi nói thật đấy! Từ Toa nhà tôi tốt như vậy.”
“Này đừng có mà tâng bốc nhá, hai người còn chưa kết hôn đâu.”
Giang Phong mỉm cười: “Sắp rồi.”
“Ha ha ha ha vậy chúng tôi phải đến uống một chén rượu mừng rồi.”
Giang Phong: “Đó là đương nhiên.”
Vốn dĩ mọi người còn có điểm chút ghen tị, nhưng mà bởi vì Giang Phong trêu đùa như vậy, cho nên mọi người cũng sôi nổi chúc mừng.
“Vậy cậu định tổ chức thế nào?”
Giang Phong: “Tôi định làm một đoàn xe đạp, từ nhà ta xuất phát, vòng một vòng quanh thôn một, sau đó đến đón dâu lại lượn một vòng, sau đó trở về.”
Gương mặt anh mang theo ý cười, nói: “Tôi cũng không có cách nào khác, vì hai nhà cách nhau quá gần, từ này đầu sang đầu bên kia, tốn có vài phút, hoàn toàn không có cảm giác nghi thức. Đời người cũng chỉ có một lần kết hôn, tôi hy vọng có thể mang cho Từ Toa một chút cảm giác nghi thức.”
Vốn dĩ mọi người chính là thuận miệng hỏi, nhưng mà nghe Giang Phong nói như vậy, cả bọn lập tức ngây ngốc, ngay sau đó có người bắt lấy cánh tay của Giang Phong lắp bắp: “Anh nói cái gì cơ?”
Giang Phong: “Đi quanh thôn một vòng?”
“Không phải, cậu cậu cậu, cậu nói cậu muốn tạo thành một đoàn xe đạp?”
Giang Phong gật đầu: “Đúng vậy.”
Thực tế đừng nhìn Giang Phong hiền hòa, nhưng mà ở chung cũng người khác lại mang theo vài phần xa cách, căn bản là không có ai để tâm sự. Cho nên khi anh trò chuyện cùng đám thanh niên trong làng ít nhiều cũng có chút ngăn cách, mọi người trở nên quen thuộc cũng là vì mấy ngày nay tới đây làm việc, nhưng mà đột nhiên nghe thấy những lời này của Giang Phong, cả đám đều trở nên kích động