Chương 507: Chuẩn bị cho hôn lễ 2
Cầm đầu là Nhị Hổ, chính là người ba năm trước đây cùng Thổ Cẩu Tử gặp quỷ, anh ta nói lắp bắp: “Đoàn… xe? Cậu định tìm bao nhiêu xe ?”
Giang Phong: “Tôi định mượn hai mươi chiếc xe, đến lúc đó tìm hai mươi người cưỡi xe đạp cùng nhau đón dâu, như vậy thì náo nhiệt.”
“Tôi tôi tôi, tôi cùng cậu đi đón dâu được không?” Nhị Hổ kích động sợ bị anh từ chối, cũng đã nói lắp không thành tiếng: “Tôi có thể, cậu xem tôi đi, tôi có thể!”
“Nhị Hổ Tử, sao cậu còn cướp lời của tôi nữa, tôi cũng có thể! Cậu nhìn tôi xem có phải là cao lớn vạm vỡ có phải là thu hút không? Tôi cũng có thể!”
“Tôi cũng làm được, tôi cũng làm được.”
Bọn họ có bao giờ nhìn thấy chuyện vui như vậy, nghĩ tới có thể cưỡi xe đạp đi một vòng quanh làng, thì cả người đã kích động đến phát khóc: “Tôi có thể.”
“Tôi cũng có thể.”
Giang Phong mỉm cười: “Được, vậy tôi đánh dấu một chút, trừ tôi ra, thì tôi còn cần hai mươi người nữa.”
“Được!” Mọi người đều kích động, việc này còn kích thích hơn là được ăn ngon.
Cuối cùng vẫn có một người bình tĩnh, hỏi: “Cậu muốn mượn nhiều xe như vậy, liệu có thể mượn được không?”
Giang Phong gật đầu: “Tôi đều hỏi qua rồi, có thể.”
Vừa nghe thấy Giang Phong khẳng định nói có thể, mọi người lại kích động: “Sao cậu giỏi thế?”
“Mẹ ơi, tôi chưa từng nghĩ rằng, chính mình còn có thể lái xe đạp.”
Giang Phong nói: “Đến lúc đó tôi cũng sẽ mượn một chiếc máy ảnh.”
“Cái gì!”
Giang Phong mang theo mỉm cười, nghiêm túc nói: “Tôi cũng định thống nhất thuê quần áo.”
“Mẹ kiếp!”
Mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm Giang Phong, cảm thấy người này sắp phát điên rồi, vốn dĩ bọn họ cảm thấy Giang Phong lấy Từ Toa, đó là chính là trèo cao. Hiện tại xem ra, Giang Phong cũng không phải là nghĩ như vậy, ít nhất những chuyện chuẩn bị trước khi kết hôn, cũng không phải là người bình thường có thể chuẩn bị được.
“Cậu như vậy… quả thực là quá rêu rao rồi?” Một chàng trai đã kết hôn kết líu lưỡi cảm khái.
Giang Phong nghiêm túc lắc đầu: “Đương nhiên không rêu rao, đây là việc lớn cả đời mới có một lần, tôi hy vọng sau này mỗi lần Từ Toa nhớ về hôn lễ của chúng tôi, đều cảm thấy hạnh phúc, mà không phải nhớ tới hôn lễ của chúng tôi, thì cảm thấy không khác gì những người khác, không có gì đặc sắc, tôi hy vọng cô ấy được hạnh phúc.”
Các thanh niên ngồi đây dù kết hôn hay chưa kết hôn, đều nhìn Giang Phong bằng ánh mắt khó hiểu.
Tuy rằng không hiểu, nhưng cũng vui mừng thay cho Giang Phong, cũng vui thay cho mình, nếu là lại đây cùng đi đón dâu, thế chẳng phải là rất có thể diện sao?
“Giang Phong, chú thay cho hai đứa con trai của chú nhận một chân, để chúng nó đều đến rước dâu, tiếp khách cho cháu!” Một ông chú nhanh chóng nói.
“Ối giời ơi, chú Vương của tôi ơi, chú đừng chiếm hai suất chứ!”
“Sao lại không? Nhà ông có hai đứa con trai sinh đôi, nếu đi rước dâu không phải là rất bắt mắt à?
Rất nhanh, hiện trường bắt đầu ồn ào lên, cũng không thể xem thường năng lực hóng hớt và ồn ào của đàn ông, thật đúng là không hề kém nữ đồng chí một chút nào. Giang Phong rất nhanh đã gom đủ mười chín người. Như vậy nhưng có không ít người vì không kịp mà tiếc nuối.
Nhưng mà đội quân đón dâu, cũng đều là người đến xây nhà, Giang Phong nhận ra được là những ai.
Giang Phong thật ra cũng hy vọng người nhiều một chút, nhà anh không có ai, anh không muốn đến ngày thành hôn mà vắng tanh vắng ngắt. Tuy rằng thôn Thượng Tiền Tiến có không ít người họ Từ, ít nhiều cũng mang danh họ hàng, nhưng mà nếu nói đến người nhà của nhà họ Từ, thì chính là nhà chị dâu của bà Từ, còn lại đều ở rất xa, thật sự tính lên thì anh em họ hàng bình thường, không có việc gì quan trọng, có khả năng sẽ không tới.
Cũng không thể nói là bà Từ không biết giao du, mà là bọn họ vốn dĩ chuyển đến thôn Thượng Tiền Tiến sau. Lúc họ mới vừa chuyển đến lại là chạy nạn tới đây, tuy rằng nói là họ hàng, nhưng mà lại không giống như nhà chị dâu của bà Từ, đều là chị em đồng hao. Nếu như là họ hàng xa, vậy thì mọi người tự nhiên là cố gắng không tiếp xúc, miễn cho đến lúc thiếu cái cái này cái kia, còn đến vay mượn. Mọi người đều nghèo, cho nên càng sợ bà con nghèo tới cửa.
Đúng là bởi vậy, thời gian trôi qua, bà Từ và bọn họ cũng không coi là rất thân thiết.
Họ hàng có quan hệ tốt, ngoại trừ nhà nhà ông Từ, thì chính là nhà thím Sáu, gọi là thím Sáu, đó là người trong thôn gọi vậy, chứ thật ra chính là vợ của anh họ ông cụ Từ.
Cũng chính là chị dâu của bà Từ.
Cho nên Giang Phong cũng định rằng, nếu như người đến tham dự không nhiều thì phải làm sao.