Chương 565: Cuộc sống mới 5
Từ Toa lại nghiêm túc nói: “Các cô nghĩ xem, cũng không có khả năng đột nhiên giáo viên có hứng thú với mở rộng cải cách, kinh tế thị trường đâu nhỉ? Nhưng lịch học hôm nay, cho dù là ở môn nào đi chăng nữa, các cô có cảm thấy ít nhiều đều kèm theo một điểm này không?
Cho nên tôi cảm thấy đây là một tín hiệu. Tôi cho rằng chắc hẳn là muốn thay đổi, cho nên mới có sự đổi hướng trong chương trình học này. Có khả năng ở những trường học khác, người khác sẽ không cảm giác được rõ ràng về phương diện này. Nhưng chúng ta thì khác, trên cơ bản giáo viên của chúng ta đều là người khá có quyền uy ở phương diện này trong nước. Cho nên bọn họ hiểu biết chính sách, hơn nữa còn hoàn thiện nó giữa học hành và tranh luận, không phải thế này rất bình thường hay sao?
Chúng ta vốn chính là người học kinh tế. Nếu thật sự thay đổi, chúng ta có khả năng chính là tốp người đầu tiên có thể cảm giác được rõ ràng nhất. Các cô nghĩ mà xem, có lý này hay không?”
Từ Toa vừa nói như vậy, mọi người thật sự đều cân nhắc.
Có những người thông minh đã sớm cảm giác được có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không liên tưởng đến phương diện to gan này, nhưng Từ Toa vừa nói như vậy, dường như mọi chuyện đã sáng tỏ.
“Hình như cô nói có lý.”
Từ Toa đắc ý: “Vốn dĩ tôi nói rất có lý mà, hơn nữa các cô nghĩ xem, chuyện này chắc chắn không xa đâu, nếu như còn vài năm để chuẩn bị, vậy giáo viên sẽ để lộ tin tức này cho chúng ta sao? Chắc chắn không thể nói nhiều đâu, nhưng bây giờ trên chương trình học đã rõ ràng như vậy, chứng tỏ sẽ rất nhanh thôi.”
Mọi người lại càng gật đầu, tán đồng với lời nói của cô: “Cô nói có lý.”
Nhưng cũng có người bảo: “Chị họ của tôi học đại học khoa học kỹ thuật ở thủ đô, chị ấy ở bên thủ đô cũng chưa nghe nói tới biến động nhỏ gì cả.” Nếu như có thay đổi, chắc chắn ở thủ đô sẽ càng rõ hơn.
Từ Toa không tán thành, cô lắc đầu, nói tiếp: “Chuyện này không thể tính như vậy được. Tuy rằng có thể trường học của chúng ta không lợi hại bằng một vài trường học khác. Nhưng chúng ta học kinh tế, vốn dĩ có ưu thế ở phương diện này nhiều hơn những người khác. Hơn nữa, mỗi một giáo viên của chúng ta đều là chuyên gia về kinh tế học. Chị họ của cô học đại học khoa học kỹ thuật, chính là bọn họ làm nghiên cứu chứ không phải nghiên cứu kinh tế, cho nên có khả năng vẫn chưa biết nhiều bằng giáo viên ở trường học chúng ta đâu. Chúng ta có ưu thế của chúng ta.”
Mọi người nghe cô nói như vậy, người nào cũng đều bật cười thật lòng. Không người nào bằng lòng mình kém hơn người ta. Trường học của bọn họ quả thực kém hơn đại học khoa học kỹ thuật một trăm tám mươi dặm, nhưng bọn họ cũng hy vọng trường mình tốt. Nghe Từ Toa nói trường học của mình cũng có ưu thế của mình, cũng không phải vui hẳn lên sao?
Thực ra lời nói của Từ Toa cũng không phải là tự xem nhẹ mình, vốn dĩ cô chỉ muốn tới bên này ở chung với Giang Phong, cho nên mới chọn trường này. Nhưng thật sự thi đỗ đại học và tiến vào trường mới biết, thực ra trường bọn họ thật sự không tệ.
Hơn nữa, Từ Toa cảm thấy, quốc gia làm việc thật sự cũng không phải vỗ đầu cái là đưa ra quyết định ngay, chắc chắn cũng phải trải qua lý luận và chứng minh rất lâu.
Bởi vì tuy trường bọn họ không phải trường có danh tiếng, nhưng lại được phân cho những giáo viên rất lợi hại. Bây giờ cô còn nghi ngờ, quốc gia đã sớm làm cải cách mở rộng ở bên này, mở rộng thí điểm thị trường ra. Cho nên mới sắp xếp cho nhiều người tài giỏi như vậy tới bên này dạy kinh tế.
Nếu bọn họ còn ở quê, có khả năng sẽ thật sự thành tâm chờ đợi chính sách cải cách cuối năm bảy mươi chín, nhưng giờ người đang ở trong vòng xoáy này, tuy bọn họ ở Quảng Châu chứ không phải Thâm Quyến, nhưng đã cảm giác được làn sóng thay đổi sắp tới.
Từ Toa rơi vào trong suy nghĩ, mà những người khác cũng giống thế.
Thật lâu sau, vẫn là Hướng Tinh mở lời trước tiên: “Nếu như, nếu như thật sự mở rộng cải cách, chúng ta biết phải làm sao đây?”
Từ Toa: “Đương nhiên tớ sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia rồi, nếu chính sách thật sự có sự thay đổi, sau khi tớ tốt nghiệp, cũng không cần đợi phân công, mà sẽ tự mình đi khởi nghiệp.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn cô, quả thực giống như đang nhìn một quái vật.
Từ Toa phồng má, hỏi: “Các cô nhìn tôi như vậy làm gì, như thể tôi mọc thêm cánh ấy.”
Mọi người bật cười, Hướng Tinh bảo: “Cô cũng to gan quá rồi.”
Từ Toa nghiêm túc: “Tôi tin vào chính sách, hơn nữa, tôi cảm thấy quốc gia phân công cho một trường học đến tên còn chưa biết như của chúng ta nhiều giáo viên tốt như vậy, chính là để chúng ta học được nhiều hơn, hiểu được nhiều hơn, có thể hiểu biết và thích ứng sớm nhất trong thời điểm thay đổi. Quốc gia thiếu nhân tài như vậy, nếu chính sách cần, vậy tại sao tôi không thể đứng ra? Thực ra tôi cũng muốn thực hành một chút thứ mà mình đã học được, xem rốt cuộc có thể dùng vào việc lập nghiệp thật không, tôi cũng không muốn làm một người bàn binh trên giấy.”
“Cô nói đúng!”
“Đúng!”