Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 574 - Chương 574. Kinh Doanh 7

Chương 574. Kinh doanh 7 Chương 574. Kinh doanh 7

Chương 574: Kinh doanh 7

Bởi vì mới bắt đầu, cho nên phân công công việc trong nhà xưởng cũng không chi tiết như vậy, thậm chí không có bộ phận tiêu thụ chuyên môn, rất nhiều chuyện đều là bọn họ đích thân đi làm. Nhưng bây giờ mọi người đều là mò đá qua sông, được như vậy đã là tốt lắm rồi.

Còn có một người kiêm các loại công việc như xưởng trưởng, chủ nhiệm phân xưởng, tài vụ, hậu cần, bảo vệ...

Nhà xưởng của đám người Từ Toa đã được tính là đông người rồi.

Giang Phong và Từ Toa cùng nhau xuống lầu, vừa xuống đã nhìn thấy năm, sáu người đàn ông, bọn họ đều đứng ở đó nhìn xung quanh, bên cạnh ông Vương bảo vệ còn có hai bảo vệ nữa, nhìn thấy vợ chồng Từ Toa, đều khách sáo bảo: “Giám đốc Từ, giám đốc Giang.”

Từ Toa: “Chào các ông, tôi là giám đốc của trang phục Thủy Mộc, tôi họ Từ.”

Cô dặn ông Vương canh cửa: “Đăng ký cho bọn họ một chút.”

Mấy người đàn ông nhìn Từ Toa, có hơi không ngờ cô gái này lại là giám đốc, trong lòng có chút không chắc việc này có đáng tin hay không, nhưng tới cũng tới rồi, hiển nhiên vẫn phải xem thử, bọn họ đều đăng ký thân phận, cũng có người trong lòng khá thâm sâu, đăng ký tên giả.

Từ Toa cũng không quan tâm bọn họ dùng tên thật hay là tên giả, dù sao mới bắt đầu, đôi bên đều không tin tưởng nhau.

Cô nói: “Mời các ông lên lầu.”

Bên tay trái còn có một cầu thang, mấy người cùng nhau đi lên tầng, Từ Toa giới thiệu: “Hiện tại kiểu dáng của chúng tôi vẫn khá đơn nhất, sau này chúng tôi sẽ cho ra một vài kiểu dáng phức tạp hơn, hoặc là kiểu dáng mà bên Bàng Thành có. Bây giờ tuy rằng đơn nhất, nhưng cũng không dễ dàng xảy ra sai sót trong việc phối hợp. Kho hàng bên này là áo, bên còn lại là quần. Bên chúng tôi chủ yếu là chạy số lượng, không duyệt hàng đơn lẻ. Ít nhất là một trăm cái, không bàn kích cỡ, không bàn kiểu dáng, một cái tám đồng, quần thì mười ba.”

Vẻ mặt của mấy người có hơi hoảng hốt, bọn họ thật sự chưa từng làm như vậy, nhưng chính vì trước đây lén làm ăn ở chợ đen, nên mới dám tới bên này xem cái gọi là “phát triển” thế nào, nhưng không nghĩ tới, vừa xuống xe lửa đã nhìn thấy biển quảng cáo quảng cáo, một con đường qua đây vẫn luôn thấp thỏm.

Vốn dĩ bọn họ vẫn còn hoang mang trong lòng, nhưng vừa vào cửa, không hiểu sao cả người lại bình tĩnh. Thật sự là bình tĩnh.

Bọn họ từ từ vào kho hàng, trong này toàn là quần áo. Người nào trong bọn họ cũng trợn tròn mắt há hốc mồm, nói thật, bọn họ thật sự chưa từng thấy nhiều quần áo như vậy.

Hướng Tinh đi theo phía sau bọn họ lặng lẽ nhìn trời, lòng nói: Bạn biết mới sáng chúng tôi nhìn thấy hàng hóa khiếp sợ rồi chứ? Các bạn có biết chúng tôi chuyển lên tầng vất vả thế nào không?

“Toàn bộ quần áo, không bàn kích cỡ, không bàn kiểu dáng”

Từ Toa gật đầu: “Đúng, các ông muốn một chín mươi cũng được, muốn một sáu mươi cũng được, nhưng không mặc cả, chỉ thống nhất một giá.”

Đây là để tiện cho Từ Toa, bằng không ai cũng lề mề, đồ của bọn họ phải bán đến ngày tháng năm nào không biết, thực ra chủ yếu là bọn họ muốn hồi vốn.

“Đương nhiên, nếu ông có thể lập tức lấy một nghìn cái, vậy trực tiếp lấy giá bảy đồng năm. Quần cũng thế, một nghìn cái mười hai đồng.” Cô nói xong, một người đàn ông trong số đó lập tức hỏi: “Chúng tôi hợp lại nhập chung một lô được không?”

Từ Toa phất tay: “Tôi không quan tâm những chuyện này của các ông, các ông thống nhất lấy, ra ngoài tự mình chia chứ chúng tôi không quan tâm.”

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra được vẻ khiếp sợ trong mắt của đối phương.

Năm người đàn ông xúm lại bàn bạc: “Chúng tôi lấy toàn cỡ lớn được không?”

Từ Toa gật đầu: “Được, tùy các ông.”

“Toàn bộ màu đỏ cũng được?”

Từ Toa cười: “Được.”

Mấy người lộ ra vẻ mặt vui mừng, lập tức nói: “Vậy chúng tôi lấy một nghìn cái áo và một nghìn cái quần.”

Từ Toa thầm nói thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, mấy người này rất giàu có. Nhưng ngoài mặt cô cũng không phản ứng quá nhiều, chỉ đáp: “Được, Hướng Tinh, cô đi gọi Tiểu Tôn và Tiểu Lý qua đây đếm hàng đi.”

Rất nhanh, hai chàng trai văn phòng đã vội vàng chạy tới, trong văn phòng của đám người Từ Toa, ngoại trừ Hướng Tinh và một người khác là Vương Tuyết ra, còn lại đều là đồng chí nam. Ngược lại cũng không phải Từ Toa không muốn dùng nữ đồng chí, mà là phân xưởng của bọn họ toàn là nữ đồng chí thôi.

Bên văn phòng khó tránh khỏi phải có vài việc cần thể lực, chắc chắn phải có nam đồng chí sẽ càng thích hợp hơn.

“Đậu má, trên cái áo trắng này còn vẽ một bông hoa hồng.”

“Cái đó còn bình thường, cái này còn viết tôi yêu học hành.”

“Vậy cũng lấy thêm màu đỏ đi, vẫn là màu đỏ vui vẻ.”

“Đúng đúng đúng.”

Bình Luận (0)
Comment