Chương 623: Họp báo 6
Người khác không biết Từ Toa rất tài giỏi, bọn họ là bạn học cùng lớp nên không thể không
Nhìn quy mô bây giờ của Thủy Mộc thì hiểu rồi.
Cậu ta nói xong cũng đứng dậy ra cửa nghênh đón: “Giáo sư Chử, giáo sư Vương......”
Thì ra người đó là bạn học của Từ Toa.
Mấy giáo sư từ trường của Giang Phong và Từ Toa cùng đến, cô đang giới thiệu tình huống thì nhìn thấy lớp trưởng Lam Kỳ của lớp bọn họ đã đến, Lam Kỳ cười nói: “Thầy à, mọi người nhớ em không?”
Đại sảnh lập tức vang tiếng cười.
“Không ngờ em cũng tới đây à.”
Lam Kỳ: “Em tới lấy hàng, Trì Ninh và Từ Đồng của lớp chúng ta cũng đã tới rồi.”
Tuy có thể xin quỹ ngân sách lập nghiệp ở trường, nhưng nhiều người xin quá, không biết có thể xin được hay không, với lại nếu có xin được cũng không thể làm được quy mô lớn, mấy ngàn tệ nhìn thì tưởng là rất rất nhiều, không dám tưởng tượng nổi, nhưng áp vô việc buôn bán thì vẫn còn thiếu nhiều lắm cho nên bọn họ đều lựa chọn con đường gián tiếp.
Gian hàng mà bọn họ bắt đầu không lớn như Từ Toa nhưng có thể làm một nhà kinh doanh nhỏ kiếm được lợi nhuận đầu tiên.
Phải kiếm được lợi nhuận đầu tiên mới có thể làm việc khác được.
Cho nên có vài người trong lớp họ đang lấy hàng ở chỗ Từ Toa, cũng không ai cảm thấy ngại hay gì cả.
Đào Ngọc với tư cách quản lý phòng làm việc cũng là người phụ trách hôm nay lập tức sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người. Bởi vì đây là khách mời nên được ngồi ở hàng thứ nhất.
Cô ấy sắp xếp chỗ cho mọi người xong lại điều chỉnh cho Lam Kỳ đến hàng thứ nhất cùng với mấy vị giáo sư, Lam Kỳ: “Lời rồi!”
Từ Toa vừa ngồi xuống thì nhìn thấy Đào Ngọc tới đây nói nhỏ: “Chủ nhiệm Lâm từ văn phòng kêu gọi đầu tư của thành phố tới rồi, còn có mấy vị đi cùng nữa.”
Từ Toa nhìn sang bên cạnh, vỗ Giang Phong một cái, hai vợ chồng cùng đứng lên đi qua chào hỏi, thật ra họ không có mời mấy người đó, nhưng mấy người đó giống thầy cô của Từ Toa, cảm thấy tò mò và rất hứng thú với hình thức này cho nên mới chủ động yêu cầu tham gia.
Dù sao việc kêu gọi đầu tư cũng không dễ làm.
Bọn họ tới đây là để học tập.
Cho dù họ có cần hay không thì học tập cũng không bao giờ sai.
Những người tham dự đã ngồi vào ghế, còn năm phút nữa sẽ bắt đầu, toàn bộ cửa đã được đóng kỹ, ánh đèn nơi tổ chức mờ dần. Người chủ trì lần này vẫn là Quản Tâm.
Cuộc họp thường niên Quản Tâm đều khẩn trương muốn chết nhưng vẫn cố gắng chống đỡ vì năm ngàn người, hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp.
Lúc này ở đây không tới 300 người, theo lý thuyết có lẽ cô ấy phải cảm thấy ít áp lực hơn, nhưng ngược lại áp lực của cô ấy chỉ có tăng chứ có không giảm.
Phải biết rằng lần đầu tiên trước đó là cô ấy tự tìm niềm vui cho mình, nhưng lần này không giống vậy!
Lần này là một hoạt động thương mại thật sự, bên dưới cũng không phải công nhân trong nhà máy của bọn họ.
“Phù!”
Cô ấy thở mạnh.
Đào Ngọc nhìn thấy cô ấy khẩn trương như vậy, an ủi cô ấy: “Em thả lỏng một chút đi, em làm được mà, em xem, năm ngàn người còn không thành vấn đề, huống chi là bây giờ!”
Cô ấy nói nhỏ: “Em căng thẳng như vậy thì không phải những người khác càng căng thẳng hơn sao? Em là người có kinh nghiệm mà.”
Quản Tâm quay đầu lại nhìn mấy người mẫu cũng cũng đang căng thẳng, vội vàng nói: “Mọi người đừng căng thẳng như vậy, chúng ta đã tập luyện rất lâu rồi, không sao đâu.”
Khi ngọn đèn hoàn toàn tối đi, tiếng nhạc nhẹ nhàng khẽ vang lên, Quản Tâm hít sâu một hơi, đi tới chính giữa sân khấu, lúc này ánh đèn cũng chiếu lên người của cô ấy. Tuy toàn bộ cửa sổ ở đây đều dùng vải nhung đen để che lại, nhưng dù sao cũng đang là ban ngày, chỉ hơi mờ thôi chứ không thể không thấy gì cả.
Quản Tâm mặc một bộ váy đuôi cá màu vàng lấp lánh, tóc dài gợn sóng xõa tung trên bả vai, dây chuyền kim cương trên cổ lấp lánh dưới ánh đèn.
“Xin kính chào các vị lãnh đạo và các vị khách quý, chào mừng mọi người đến với buổi họp báo của trang phục nữ Thủy Mộc, tôi là người dẫn chương trình hôm nay, Quản Tâm. Buổi biểu diễn diễn thời trang lần này hoàn toàn dựa trên quan điểm của công ty, hưởng ứng chính sách quốc gia, sáng tạo, phát triển và dung nhập cái mới...... Ngay bây giờ, xin mời người mẫu của chúng ra!”
Quản Tâm bình tĩnh lại đi xuống sân khấu, lúc này, ánh đèn cũng dần dần sáng lên, tiếng nhạc thoải mái và vui vẻ hơn, một cô gái mặc áo cổ tròn tay bồng màu đỏ, chân váy công chúa bằng ren cũng có màu đỏ, đi trên đôi giày cao gót xuất hiện ở trước mặt mọi người, cô mỉm cười, tự nhiên mà phóng khoáng đi theo điệu nhạc, đi lên từng bước một, lúc này cuối cùng mọi người cũng hiểu vì sao sân khấu này lại có hình chữ T, cô gái nổi bật đi lên đầu tiên, tạo dáng sau đó xoay một vòng, lúc này nghe thấy có rất nhiều người phải bật thốt lên.