Chương 726: Gặp lại cố nhân 4
Ông ta nhìn bóng lưng của vợ chồng Giang Phong, thấy bọn họ giống như chọi gà anh đâm em một cái, em đánh anh một cái, cũng lắc đầu bất đắc dĩ cười: “Người hơn ba mươi tuổi, sao tính tình lại trẻ con thế chứ.”
Tiểu Đổng cũng nhìn qua theo, nói: “Bọn họ thật sự trẻ quá, vẫn là người học y biết bảo dưỡng.”
Bộ trưởng Quan: “… Cháu đi tới bệnh viện xem xem, chuyên gia già đầu hói một đống kia kìa.”
Tiểu Đổng bật cười.
Bộ trưởng Quan quay trở lại vấn đề: “Nếu ông ấy biết trước tin tức, cũng không kỳ lạ một chút nào cả. Đừng thấy nhà bọn họ là nhà đại tư bản, nhưng thật sự là thương nhân yêu nước, người từng được giúp nhiều không đếm xuể, năm đó không biết đã quyên bao nhiêu thứ. Hơn nữa dựa vào thân phận là bác sĩ của ông ấy, còn cho bọn chú rất nhiều thuốc.”
Ông ấy cười đùa một câu: “Dựa theo lời của các cháu bây giờ, tài sản mà bọn họ quyên góp năm đó có thể đắp thành một ngọn núi vàng đấy. Người từng chịu ơn nhà bọn họ nhiều vô kể, cho nên thật sự có người giúp ông ấy trước, kêu ông ấy đi cũng không ngoại lệ…”
“Những năm đó, thật sự hại rất nhiều người.”
“Đúng vậy.”
Bọn họ ở bên này nói chuyện, một đầu kia, đám người Từ Toa cũng nói chuyện.
Từ Toa: “Em thấy bộ trưởng Quan muốn xin số điện thoại từ anh.”
Giang Phong: “Không cho.”
Từ Toa: “Phụt, anh cũng đúng lý hợp tình quá nha.”
Giang Phong: “Ông ấy không nhắc anh cũng không nhắc, nếu ông ấy nhắc đến anh cũng sẽ qua loa lấy lệ. Ai biết quan hệ của bọn họ có tốt hay không, tuy bây giờ không còn là tình cảnh mười năm đó nữa, nhưng anh cũng không dự định không có sự đồng ý của thầy đã cho cách liên lạc của thầy ra, mang tới phiền hà cho ông cụ, khiến thầy khó xử.”
Từ Toa cười, nhìn Giang Phong, bảo: “Đây là lần đầu tiên em thấy anh tính tình trẻ con như vậy đấy.”
Giang Phong: “Thầy đối với anh mà nói, không giống.”
Từ Toa gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu.
Lúc này, ngược lại cô lại nhớ tới giáo viên đại học của mình, bọn họ cũng hết lòng giúp đỡ cô khi cô lập nghiệp, thậm chí khi bọn cô không đủ tiền, còn đứng ra đảm bảo, giúp bọn cô nói chuyện với bên xưởng máy và nguyên vật liệu.
Nghĩ lại kiếp trước, giáo viên của cô vì chuyện cô không tham gia lớp học bù lén tổ chức của bà ta, mà gây khó dễ cho cô.
Thật sự phải cảm thán một tiếng, người ở thời đại này càng đơn thuần hơn một chút. Hoặc là nói, cũng không phải chỉ có giáo viên ở thời đại này đơn thuần hơn, càng thành thật hơn, càng được xưng là dạy học dạy người hơn. Mà là ở thời địa nào, ngành nghề nào cũng đều có sâu mọt. Có giáo viên tốt hiển nhiên cũng có giáo viên xấu.
Tốt và không tốt, bản thân cô đều đã từng gặp qua.
“Các hành khách xin chú ý, chuyến bay số GZ3456 xuất phát từ Hồng Kông, đi tới Bắc Kinh, sắp bắt đầu…”
Từ Toa lập tức chọc Giang Phong, nói: “Chuẩn bị đăng ký thôi.”
Cô cảm thán chân thành: “Cuối cùng cũng sắp về rồi.”
Giang Phong vừa cười vừa nhắc nhở cô: “Chúng ta về thủ đô cũng không về đến nhà, còn phải đi tới Thâm Quyến nữa.”
Từ Toa lập tức cúi đầu, nói: “A a a, thật sự quá mệt rồi.”
Bọn họ thật sự phải vòng một vòng lớn, rồi vẫn về đến bên này.
Cô cảm thán: “Khi nào Hồng Kông và Thâm Quyến mới có thể tự do thông hải quan đây.”
Giang Phong: “Cái này sợ rằng còn phải đợi.”
Từ Toa gật đầu, đạo lý này cô biết chứ. Nhưng cô thiệt tình, từ nam bay đến bắc, rồi lại từ bắc bay đến nam.
Một cô gái vô cùng đáng thương.
Cô nói: “Luôn ở trên đường.”
Giang Phong: “Được rồi, đừng oán trách nữa, đi thôi.”
Anh nói: “Em đoán xem, Mộc Mộc và Thủy Thủy có nhớ chúng ta không?”
Từ Toa kiêu ngạo: “Chắc chắn là nhớ rồi, Mộc Mộc và Thủy Thủy nhà chúng ta chưa bao giờ rời chúng ta lâu như vậy, nhất định ở nhà khóc nhè rồi.”
Nghĩ đến đây, người làm mẹ cũng đau lòng, cô nói: “Không biết ba có chăm sóc lũ trẻ tốt không nữa?”
Giang Phong ôm vai cô: “Ba sẽ chăm sóc bọn trẻ thật tốt, hơn nữa bên ở bộ đội đối với tụi trẻ mà nói cũng là một trải nghiệm hoàn toàn mới, anh tin bọn nhỏ sẽ rất có thu hoạch.”
Từ Toa: “Nhỏ như vậy thì có thu hoạch gì? Em ở mười mấy năm cũng có thu hoạch gì đâu.”
Giang Phong: “…”
Anh nhìn Từ Toa, nói: “Càng ngoan ngoãn, hiểu chuyện, kiên cường hơn chăng?”
Nếu như nói như vậy, Từ Toa không vui lòng nghe, cô kiên quyết muốn bênh vực con trai.
“Anh nói như vậy đấy, ai nói con trai em vốn dĩ không ngoan, không hiểu chuyện, không kiên cường. Trước đây rõ ràng bọn nhỏ cũng có những phẩm chất ưu tú đó. Vậy mà anh lại không thừa nhận, về nhà em phải nói cho con trai, nhất định phải nói cho tụi trẻ biết, ba ở sau lưng cảm thấy tụi nhỏ không hiểu chuyện.”
Giang Phong: “Anh còn oan hơn cả Đậu Nga.”
Từ Toa: “Hình như không phải như anh nói đâu.”
Giang Phong đột nhiên ra tay, dùng sức xoa tóc Từ Toa, nói: “Cho em bắt nạt anh này.”
Đôi mắt của Từ Toa trừng to, tức anh ách: “Ác nhân còn dám cáo trạng trước.”
Người đồng hành đang xếp hàng: “…”
Hai người này thật sự không hợp với tuổi.