Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 728 - Chương 728. Không Ai Hoàn Mỹ

Chương 728. Không ai hoàn mỹ Chương 728. Không ai hoàn mỹ

Chương 728: Không ai hoàn mỹ

Từ Hồng Vĩ: “Đi nào, đừng vừa về đã gây sự với con…”

Giang Phong: “…”

Không phải ba nói, phải quan tâm bạn nhỏ nhiều chút hay sao?

Mới vài ngày, ba đã thay đổi rồi.

Mà dọc theo đường đi, ngược lại Từ Toa lải nhải không ngừng, cô nói: “Con có chuẩn bị quà, nhưng đồ loạn quá chưa lấy ra được, ngày mai con thua xếp đồ rồi gửi qua sau. Ôi bỏ đi, ba kêu cảnh vệ viên của ba ngày mai tới nhà con lấy đi.”

Từ Hồng Vĩ: “Những cái này không quan trọng.”

Từ Toa cười ha ha, bảo: “Sao lại không quan trọng, con mua rất nhiều đồ ăn đó.”

Cô nói: “Lần này bọn con qua đó, thực ra thu hoạch được rất nhiều thứ, nói thế nào nhỉ? Cũng được tính là được trải đời thêm. Chỉ có điều, người đi chung lần này cũng bình thường, đương nhiên không phải bọn họ không tốt, con người vẫn rất tốt, nhưng con càng muốn cả nhà cùng nhau đi du lịch hơn, từ từ đi, ngắm rồi ăn. Lần này ra ngoài chủ yếu là quan sát thực tế, ngược lại không chơi được gì, chỉ là xem một vài tình hình xí nghiệp ở bản địa. Mỗi sáng ra ngoài tối về mệt, mệt muốn chết.”

Từ Hồng Vĩ: “Con nói chuyện chú ý một chút.”

Từ Toa: “Ôi trời cũng có người ngoài đâu ba, còn nữa con cũng không nói gì mà! Ba, con mua cho ba cực kỳ nhiều đồ ăn ngon, còn phải chú ý cái gì?”

Từ Hồng Vĩ bật cười: “Ba muốn ăn nhiều như vậy làm gì? Con coi ba là một ông già chỉ biết ăn thôi sao?”

Từ Toa: “Ba nhìn ba đi, thật không có sức. Con cũng chỉ là áo bông nhỏ thân thiết thôi mà. Nếu không mua đồ ăn, vậy con có thể mua cái gì? Quần áo gì đó, bản thân con cũng làm cái này, con mới không để bọn họ kiếm tiền của con đâu. Còn nữa, ba cũng mặc quân trang mà! Mọi người còn mua trang sức nữ trang gì đó, ba cũng không đến mức tô son môi đi…”

Từ Hồng Vĩ dở khóc dở cười: “Con cứ bình thường là được rồi, càng nói càng không ra làm sao, ngay cả ba mà mà cũng đùa được.”

Từ Toa cười ha ha, đáp: “Ba, con nói với ba này, con cảm thấy, cả nhà chúng ta phải tìm cơ hội cùng nhau ra ngoài chơi mới được… chúng ta không đi ra nước ngoài, nhưng cũng phải ngắm nhìn núi sông tươi đẹp của tổ quốc chứ.”

Lải nhải mãi không ngớt.

Từ Hồng Vĩ tốt tính chỉ cười, thi thoảng tiếp hai câu.

Hai đứa trẻ lại càng ở một bên chen lời vào, giống như rất nhiều chim sẻ nhỏ chiếp chiếp.

Cả gia đình đi vào nơi ở của Từ Hồng Vĩ, hai người gác cổng, gác trạm trao đổi ánh mắt với nhau, đều nhìn được vẻ khiếp sợ từ trong mắt đối phương. Bọn họ vẫn luôn cảm thấy, Từ soái là người rất nghiêm túc, nhưng lại nhìn thấy ông ấy đối xử với con gái giống như những người ba ruột bình thường vậy.

Hơn nữa, con gái của Từ soái cũng thật là… cũng không phải nói người ta không tốt, mà là thật sự rất khó tưởng tượng được, con gái nhà Từ soái luôn im lặng và trầm tĩnh lại là một người vừa nói nhiều vừa lải nhải mãi không ngớt.

Chính là rất khó tưởng tượng.

Càng khó tưởng tượng hơn là Từ soái không hề có chút nào không vui, ngược lại vẫn luôn hòa hợp.

Thiệt tình, dù sao vẫn khiếp sợ!

Hai người Giang Phong và Từ Toa liên tiếp nói ra đủ loại chuyện ở nước ngoài, còn có các loại kiến thức ở nước ngoài, ngược lại khiến mấy người trong nhà nghe đến nhiệt tình, nhưng tuy là nhiệt tình, Từ Toa vẫn quyết định về nhà nghỉ ngơi.

Từ Hồng Vĩ biết Từ Toa không quen ở nơi lạ, tuy rằng đây là chỗ ở của ông, nhưng cô thật sự chưa từng ở qua. Ông cũng không cảm thấy có gì không đúng, dù sao ở trong lòng ông, nhà của Từ Toa mới là nhà bọn họ. Bên này chỉ là một ký túc xá.

Hai bạn nhỏ vui vẻ đi theo mẹ về nhà. Trước khi đi, Từ Toa nói: “Ba, ngày mai kêu cảnh vệ viên của ba chuyển đồ của Mộc Mộc và Thủy Thủy về giúp con nhé.”

Từ Hồng Vĩ: “Được.”

Ông nhìn đồ chơi đầy đất, còn có áo nhỏ, và quần đùi nhỏ hoàn toàn chưa giặt ném khắp nơi, Từ Hồng Vĩ lặng lẽ thở dài.

Từ Toa phụt một tiếng bật cười, bảo: “Ba không cần giặt đâu, nhà con có máy giặt, cũng có bảo mẫu mà.”

Từ Hồng Vĩ: “…”

Ông liếc mắt nhìn con chằm chằm, nói: “Ba biết rồi.”

Nuôi trẻ thật sự còn mệt hơn nuôi lính.

Lúc này, ngược lại Từ Hồng Vĩ rất thấu hiểu tình trạng thà rằng học cũng không muốn dỗ con đó của Từ Toa. Tuy rằng ngày thường thi thoảng gặp, cảm thấy là tiểu thiên thần. Nhưng thật sự ở chung rồi, chắc chắn là tiểu ác quỷ chân chính.

Thế nhưng cho dù hai bạn nhỏ bướng bỉnh và gây rắc rối cỡ nào. Người làm ông ngoại như ông, nhìn thấy đứa trẻ ba ngấn, đôi mắt to long lanh, cánh tay giống như ngó sen nhỏ, gương mặt nhỏ núng nính thịt, làm sao còn có thể nói một câu trẻ con không ngoan?

Cứ tùy tiện gây rắc rối, đã có ông ngoại đây.

Ai kêu bọn trẻ còn nhỏ như vậy.

Không thể không nói, trong nhà này, ngoại trừ Giang Phong còn có chút lý trí ra, ba con Từ Toa đều tương đương với không biết dạy con. Nhưng Giang Phong sâu sắc cảm giác chuyện này cũng không bất ngờ gì. Dù sao, bạn nhìn Từ Toa thì biết con người Từ Hồng Vĩ có biết dạy con hay không.

Khỏi phải nói, trên đời này thật sự không có người nào là hoàn mỹ.

Bình Luận (0)
Comment