Chương 783: Phát triển mạnh mẽ 4
Nhưng chỉ riêng thế thôi, anh ta cũng đã rất vui vẻ rồi, dù sao không cần một nhà sáu người ở trong ký túc xá ba mươi mét vuông nhỏ bé nữa, mà mình có thể có nhà ở, hơn nữa còn là nhà to.
Cũng may, tuy rằng một trăm hai mươi mét vuông làm thành ba phòng một sảnh, nhưng chỉ cần thêm một vách ngăn, có thể biến thành bốn phòng một sảnh, cảm thấy không đẹp thì trực tiếp dựng tường lên, vậy là ra bốn phòng một sảnh chân chính, vẫn rất tiện lợi.
Nhà bọn họ cũng đã dựng một bức tường, dù sao cũng không làm chậm trễ việc, như vậy vợ chồng bọn họ một phòng, hai đứa con trai ở phòng hơi lớn một chút, còn lại hai gian hơi nhỏ thì con gái một phòng, mẹ anh ta ở một phòng.
Như vậy mỗi người đều tiện lợi.
Cho dù thi thoảng em gái anh ta qua đây, cũng có thể ở chung phòng với mẹ cô ta, không đến mức ảnh hưởng đến con gái nhỏ còn đang đi học.
Em gái anh ta vì sau khi kết hôn vẫn luôn không sinh được con, mà bị chồng cô ta ép ly hôn, mắt thấy cả nhà anh trai đều đi tới phía nam, hiển nhiên cũng tới tìm chỗ nương tựa. Tuy rằng lúc bắt đầu vì ly hôn mà khá nhát gan, nhưng mới ngắn ngủi một năm đã hồi phục lại. Nhưng ngược lại cô ta vẫn có chút đầu óc, không có qua ở chung với anh trai, mà vẫn ở ký túc xá, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến anh trai, cũng sẽ tự do hơn rất nhiều.
Bọn họ vốn không có dự định trang hoàng nhà cửa thế nào, dù sao bọn họ mua nhà còn phải mượn tiền, nhưng vẫn là em gái Trụ Tử lấy ra toàn bộ tiền tiết kiệm của mình, kiên trì một bước ăn ngay. Khi anh trai mua nhà giao tiền, cô ta vừa mới tới chưa được bao lâu, lúc đó cũng không có tiền gì cả. Hơn nửa năm nay anh trai và chị dâu tích tiền còn phải trả cho Từ Lập. Cô ta ở bên này, ngược lại có thể lấy tiền ra để trang trí nhà cửa.
Dưới sự giúp đỡ của em gái anh ta, quả thực nhà bọn họ đã thu dọn một chút, quét vôi trắng, lát sàn nhà, một nhà chuyển qua, ngược lại cũng có thể diện.
Trụ Tử thật sự có thế nào cũng không ngờ được, mình còn có một ngày như vậy.
Tuy rằng ở Thôn Thượng Tiền Tiến cũng có nhà, nhưng anh ta cũng biết, mình chắc hẳn sẽ không trở về, chính vì sẽ không trở về, cho nên anh ta còn về quê bán luôn căn nhà đó đi, bây giờ hộ khẩu đều chuyển đến bên này, cũng là để tiện cho con đi học.
Trước đây, anh ta làm hì hục một tháng, mỗi ngày đều cố gắng không ngừng, nhưng ngay cả cho người nhà ăn no cũng không thể làm được, nhưng bây giờ thì lại khác, bởi vì cần mẫn chăm làm, hiện tại anh ta đã là chủ nhiệm phân xưởng một, tiền lương một tháng là một trăm sáu mươi, còn thêm tiền tăng ca và trợ cấp nữa, một tháng cũng gần ba trăm đồng.
Vợ anh ta ở xưởng quần áo một tháng cũng có thể kiếm hơn một trăm đồng, hơi bận rộn một chút, tăng ca cũng được một trăm rưỡi.
Thu nhập này, ở thời điểm hiện tại chính là gia đình có vợ chồng công nhân viên chức vô cùng tốt, cho dù là ba đứa trẻ trong nhà đều đang đi học, còn có một người già, nhưng bọn họ sống vẫn rất dư dả.
“Ba nó, có phải qua năm là có thể trả hết tiền rồi không?” Bây giờ vợ Trụ Tử cũng không còn là cô vợ nhỏ khúm núm không nói nhiều ở nông thôn ngày trước đó nữa, mà vô cùng mạnh mẽ có năng lực, làm việc vô cùng khí thế.
Trụ Tử: “Năm sau thêm tiền lương hai tháng, vẫn trả hết được.”
Vợ Trụ Tử hưng phấn hẳn lên, bảo: “Vậy thì tốt, lại thêm tiền lương hai tháng là trả hết cho Từ Lập, thêm hai tháng tiền lương nữa là trả hết cho em gái, lại thêm hai tháng sau, nhà chúng ta đã không còn thiếu nợ nữa rồi.”
Mẹ Trụ Tử cũng không ngờ, mình già tới già lui, khổ cả một đời, vậy mà lúc tuổi già còn được hưởng phúc của con trai, bà cụ còn có thể được sống trong căn nhà tốt như vậy, lớn hơn căn nhà cũ ngày xưa của bọn họ ở Thôn Thượng Tiền Tiến rất nhiều.
Hơn nữa con trai bà cụ báo danh sớm, nên bọn họ giành được nhà ở tầng ba, vị trí khá tốt. Phải biết rằng, ở tầng tám, lên xuống lầu mới mệt. Nhưng, vẫn có rất nhiều gia đình thanh niên trẻ bằng lòng ở cao hơn một chút, bởi vì cao hơn chút, giá cũng thấp hơn một chút.
Nhưng Trụ Tử vẫn bằng lòng nhiều tốn tiền hơn một chút, dù sao trong nhà vẫn có một mẹ già, anh ta thực sự càng thích ở tầng một tầng hai hơn, nhưng không đến lượt anh ta, dù vậy tầng ba cũng rất tốt.
“Ba, sau này chúng ta sẽ ở nơi này sao ạ? Là ở nơi này sao?”
Trụ Tử cười: “Đúng, sau này nhà chúng ta sẽ ở nơi này, con và anh con ở phòng này, hai các con ở chung, cho nên lớn hơn một chút, bên em gái con thì nhỏ hơn một chút.”
Tuy rằng nói là nhỏ, cũng vẫn có thể kê một cái giường và một bàn học, còn có một tủ quần áo nhỏ nữa.
“Ba, phòng con không nhỏ.”