Chương 784: Phát triển mạnh mẽ 5
Mọi người ríu rít, vô cùng vui vẻ, bọn họ qua đây sau nửa năm Trụ Tử qua đây, sau khi tới đến bên này mới cảm thấy cuộc sống thật sự khác hẳn. Mấy đứa trẻ hoạt bát hẳn lên. Thời gian bàn giao nhà cửa cố định, mọi người trang trí đơn giản, cho nên khi chuyển qua cũng khá ổn, rất nhanh đã lại nghe thấy tiếng ồn ào truyền tới từ hành lang.
Trụ Tử mở cửa nhìn thấy người ở phòng đối diện, chính là đồng hương của bọn họ, em họ Hổ Tử của Từ Lập.
Cậu ta mua nhà lớn, cũng vui vẻ chào hỏi với Trụ Tử, rồi cùng vợ cậu ta đang chuyển đồ vào trong nhà. Cậu ta kết hôn vào năm ngoái, lấy cô gái nhỏ Lâm Thiền cùng làm việc ở trong nhà xưởng. Ai có thể ngờ được, hai người bọn họ lại có thể ở chung.
Nhưng đôi bên người ta đều rất vừa ý, nhà họ Từ rất hài lòng về nhà họ Lâm, tuy rằng người lớn không phồn thịnh, nhưng khó ngăn nổi người ta có triển vọng. Bây giờ Lâm Châu có tương lai, phụ trách toàn bộ xưởng thực phẩm. Hiện tại bản thân Lâm Thiền cũng đến công tác ở Hội phụ nữ xưởng quần áo, Hổ Tử tìm được Lâm Thiền, vẫn là cậu ta trèo cao.
Mà Lâm Thiền nhìn trúng Hổ Tử cũng là vì lúc nhỏ cậu ta từng làm bạn học của cô bé, còn từng giúp đỡ cô bé, sau này bọn họ gặp lại nhau ở bên này, cũng thường xuyên gặp gỡ nhau, qua lại thường xuyên thì ở bên nhau. Người trong nhà Hổ Tử thì nhiều hơn một chút, nhưng phần lớn đều đang ở quê, bên này cũng chỉ có một anh họ Từ Lập ở đây. Vợ chồng bọn họ mới kết hôn vào năm ngoái, cũng chưa có con, mua một căn nhà một trăm hai mươi mét vuông, như thế cũng rất đủ dùng rồi.
Tuy rằng Hổ Tử chuyển đồ vào trong nhà, nhưng miệng vẫn không ngừng nói: “Anh Trụ Tử, buổi chiều nhà bọn em lắp ti vi, anh qua giúp hỗ trợ nhé.”
Trụ Tử lập tức đáp: “Được.”
Hổ Tử không có tầm nhìn gì, lại hỏi: “Khi nào nhà anh lắp?”
Ngược lại Trụ Tử cũng thành thật: “Năm sau đi, bên này tiền anh nợ vẫn còn, dự định gom tiền rồi lắp, nhưng nhà bọn anh dự tính mua máy giặt trước.”
Mẹ Trụ Tử nhắc mãi: “Mẹ nói mẹ có thể giặt tay được mà, sao đứa trẻ nhà con cứ nhất định phải mua cái đó, vừa tốn nước vừa tốn điện….”
“Nhà chúng ta đông, làm sao làm xuể được?”
Mọi người anh tới tôi lui, đều mang theo ý cười vui vẻ, đây là nhà mới đó!
Cùng lúc, trong phòng ngủ ở đại học Thâm Quyến, Từ Đường cũng đang thu dọn đồ đạc, cô gái giường dưới của cô bé ngẩng đầu lên hỏi: “Từ Đường, cậu đã quyết định chỗ thực tập chưa?”
Từ Đường: “Tớ đi tới tập đoàn Thủy Mộc.”
“Má nó.”
“Cậu lợi hại thế.”
“Cậu đi tới công ty nào của Thủy Mộc?”
Bây giờ đã không phải vài năm trước nữa, mọi người đều chướng mắt hộ cá thể, coi thường xí nghiệp tư nhân, hiện tại đã có xí nghiệp nhà nước có lợi nhuận không tốt, cho nên xí nghiệp có lợi nhuận tốt vẫn rất thơm. Đặc biệt là Thủy Mộc, ở bên ngoài còn có danh tiếng, nên càng đừng nói là ở bản địa.
Mọi người có ai lại không biết, nơi đó được tính là xí nghiệp dẫn đầu.
Lợi nhuận của mấy công ty dưới trướng Thủy Mộc đều khá tốt, hơn nữa mấy chợ bán sỉ quần áo của Thủy Mộc đều là nơi tập kết hàng hóa được khắp các nơi trong cả nước tới lấy hàng.
Nghe nói nơi này mới đầu cũng không phải chỉ có quần áo, mà còn khá hỗn tạp, nhưng ngược lại mấy năm nay dần dần quy phạm, thành chợ chuyên bán sỉ quần áo, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chạy tới nơi này.
Việc này cũng kéo theo kinh tế bản địa lên biết bao nhiêu, cho nên bao nhiêu người đều khao khát nếu như mình tốt nghiệp có thể đi tới cơ quan làm cán bộ, còn không bằng đi tới Thủy Mộc, ít nhất là kiếm được nhiều tiền.
Cho nên lần này Từ Đường có thể đi tới Thủy Mộc thực tập, khiến mọi người vẫn rất ngạc nhiên, nhưng tuy rằng ngạc nhiên, cũng không tính là vô cùng kinh ngạc. Phó hiệu trưởng của bọn họ có quan hệ khá tốt với bên này, mỗi năm đều sẽ sắp xếp cho một tốp học sinh qua đó thực tập.
“Tớ tới công ty tập đoàn cơ.”
“Á!”
Lần này, mọi người cũng thật sự giật mình. Bởi vì tuy rằng mỗi năm trường học đều sẽ sắp xếp cho sinh viên qua đó, nhưng đều là sắp xếp cho đi thực tập ở các xí nghiệp trực thuộc, còn đi tới công ty tập đoàn, thì vẫn chưa từng nghe qua.
“Vậy mà nơi cậu đi lại là tập đoàn sao, tớ vẫn chưa từng nghe nói có ai trong trường chúng ta từng tới tập đoàn cả, chủ tịch hội học sinh chúng ta cũng chưa từng thì phải?”
“Sao cô lại được đi tới tập đoàn?” Mọi người đều là vui vẻ hỏi, nhưng ngược lại người này có hơi gay gắt: “Dựa vào cái gì chỉ sắp xếp cho mình cậu? Thành tích học tập của tôi còn tốt hơn cậu nhiều cơ mà?”
Thành tích của Từ Đường rất tốt, cũng có thể giành được học bổng vào mỗi năm, nhưng cũng không phải là tốt nhất ở trong lớp, trên cơ bản đều xếp hạng ba, bốn.