Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 825. Phiên Ngoại - Ước Hẹn Năm Hai Nghìn 4 - Toàn Hoàn Văn

Chương 825. Phiên ngoại - Ước hẹn năm hai nghìn 4 - Toàn Hoàn Văn Chương 825. Phiên ngoại - Ước hẹn năm hai nghìn 4 - Toàn Hoàn Văn

Mua ebook truyện dịch giá rẻ tại : vipTruyenGG.com

Chương 825: Phiên ngoại - Ước hẹn năm hai nghìn 4

Từ Toa phụt một tiếng bật cười, đáp: “Tuy rằng em biết anh nói lời thật lòng, nhưng anh như vậy thật sự rất buồn nôn, nghe cứ sượng sượng giả mù sa mưa thế nào.”

Giang Phong nhướn mày, vẻ mặt mang theo vài phần ý cười, nói: “Nhưng, anh không cảm thấy thế.”

Từ Toa chu môi, đáp: “Em nói anh thế đó.”

Giang Phong nắm cái mỏ vịt của cô, Từ Toa: “Ui ui ui.”

Cô oán giận: “Anh niết môi em làm gì?”

Giang Phong: “Thì vui mà.”

Từ Toa trừng to mắt, đôi mắt tròn xoe, đừng thấy đã qua nhiều năm như vậy, nhưng cô vẫn phấn chấn bồng bột như vậy. Cũng không phải nói cô đơn thuần bao nhiêu, mà là cuộc sống thuận lợi, không phải trải qua xã hội hiểm độc, nên vẫn luôn đơn giản và vui vẻ.

Người như vậy, bạn kêu cô ấy có thù oán sâu sắc gì, mới là ép buộc người ta.

Quả nhiên Từ Toa lập tức niết mặt Giang Phong, nói: “Đồng chí Giang Phong, chơi vui lắm này! Như vậy có vui không hả? Thế nào? Biết sự lợi hại của em chưa? Vui này? Hửm?”

Ừm… đủ rồi, đột nhiên tự Từ Toa nói với chính mình: “Ôi chao, em như vậy rất giống tổng tài bá đạo.”

Giang Phong không nhịn được mà bật cười, đáp: “Tổng tài bá đạo đều tìm cô bé lọ lem.”

Cũng không đợi Từ Toa nói chuyện, anh lại gật đầu, bảo: ‘Cũng không sai, anh chính là cô bé lọ lem.”

Lần này Từ Toa thật sự phụt một tiếng, cô cười khanh khách, giống như một con vịt nhỏ, bảo: “Anh cũng thật biết thêm tình tiết vở kịch lên người mình đấy, anh là cô bé lọ lem chỗ nào hả? Cô bé lọ lem người ta đều là em gái chưa từng đi học gì cả, sau đó đi làm ở cửa hàng tiện lợi, hoặc là phục vụ viên… phim thần tượng Đài Loan đều diễn như vậy, nhưng anh thì rất thông minh.”

Giang Phong nghiêm túc: “Đó là do bọn họ không tiến lên cùng thời đại, sớm muộn cũng sẽ bị đào thải.”

Anh chỉ vào chính mình, nói: “Kiểu người như anh mới là cô bé lọ lem của thời đại mới.”

Từ Toa: “Hoàn toàn không ngờ, da mặt anh lại dày như vậy đấy.”

Giang Phong vừa cười vừa ôm cô, nói: “Không phải em đã sớm biết rồi sao? Nếu không mặt dày, làm sao anh có thể tìm được một người vợ tốt như vậy?”

Anh thấp giọng cười, bảo: “Anh thật sự rất muốn cảm ơn ông trời, cảm ơn ông trời đã cho anh và em có bí mật chung, cảm ơn cơ duyên trời ban khiến chúng ta được ở bên nhau. Nếu như vậy anh còn không mặt dày thêm một chút, vậy làm sao có thể ở bên em được.”

Anh thì thầm: “Ông trời đã cho anh cơ hội hiếm có như vậy, làm sao anh có thể không cố gắng? Anh rất vui, rất vui vì có cơ hội như vậy, cũng rất vui vì em đã bằng lòng ở bên anh.”

Từ Toa hơi nghiêng đầu, môi sượt qua sườn mặt anh, ánh mắt của cô trong suốt, nhìn anh và đáp: “Anh không cần tự ti, thực ra, em có thể ở bên anh mới là vận may lớn nhất.”

Giang Phong nở nụ cười: “Cho nên, chúng ta là ông trời tác hợp.”

Anh ôm cô càng chặt hơn một chút, nghiêm túc nói: “Anh yêu em.”

Từ Toa ngẩng đầu nhìn anh, Giang Phong lại càng nghiêm túc hơn: “Anh yêu em, rất yêu em.”

Từ Toa cười, cô dán sát vào mặt anh và nhìn vào đôi mắt anh, đã nhiều năm như vậy, thời gian đã trôi qua ba mươi năm, nhưng mỗi một ngày một khắc anh đều không thay đổi, vẫn hết sức chân thành như thế. Cô nhìn anh, chân thành ôm gương mặt anh, tha thiết: “Giang Phong, em đã từng nói với anh chưa nhỉ?”

Giang Phong hơi nhướng mày, thấp giọng đáp: “Hửm?”

Từ Toa nghiêm túc: “Em yêu anh, Giang Phong, em cũng rất yêu anh, rất yêu, rất yêu anh, yêu anh như anh yêu em vậy.”

Cô hơi rướn người lên, dựa vào trán anh, nghiêm túc nói: “Em cũng thích anh như vậy, em vui vì có thể ở bên cạnh anh, chúng ta biết nhau ba mươi năm, nhưng em biết, em vẫn muốn ở bên anh rất nhiều năm, rất nhiều, rất nhiều năm nữa… Em hy vọng, còn có thể cùng anh đi thêm mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm… sau năm mươi năm, chúng ta đều sắp là người già trăm tuổi. Khi đó, em mong rằng, chúng ta vẫn có thể dựa vào nhau cùng ngắm sao trời.”

Trái tim của Giang Phong mềm nhũn như sắp hóa thành nước, anh ôm chặt cô, ừm một tiếng thật mạnh.

Anh ôm cô, đáp: “Được, cuộc sống sau này không có công việc, cũng không còn bận rộn, chỉ có anh và em… Toa Toa, chúng ta mãi mãi bên nhau, chúng ta có thể cùng nhau đi khắp đại giang nam bắc, anh chỉ mong rằng, mỗi một ngày đều là niềm vui. Đại giang nam bắc, đều để lại vết chân của chúng ta. Anh hy vọng được cùng Từ Toa du lịch khắp mọi nơi. Anh hy vọng Toa Toa của anh có thể vui vẻ. Cuộc đời ngắn ngủi mấy chục năm, mỗi một ngày, anh đều rất quý trọng, quý trọng khi được ở bên em. Nhưng Toa Toa, anh cảm thấy không đủ, thật sự không đủ… kiếp này không đủ!”

Nói đến đây, anh cúi đều, nhìn chăm chú vào Từ Toa một cách vô cùng nghiêm túc, nói: “Vậy, kiếp này chúng ta đã yêu thương như vậy, cũng hẹn kiếp sau có được không?”

Từ Toa nhìn Giang Phong, anh nghiêm túc: “Chúng ta dùng thành phố Giang Hải để thề, nếu như còn có kiếp sau, chúng ta cũng phải bên nhau, mãi mãi ở bên nhau. Anh mong rằng mình không chỉ có kiếp này, mà anh hy vọng kiếp sau mình cũng có thể gặp được Toa Toa, cũng có thể yêu Toa Toa. Toa Toa, có được không? Chúng ta cùng hẹn kiếp sau, có được không?”

Đôi mắt của Giang Phong đen láy và sâu xa, giống như sâu không thấy đáy, nhưng lại tràn đầy vẻ chân thành và yêu thương.

Một kiếp này, gần như anh đã lấy ra hết toàn bộ nhiệt tình và toàn bộ yêu thương. Anh thích cô như vậy. Mà Từ Toa thì sao? Từ Toa cũng yêu anh, cô chưa bao giờ từng nghĩ, nếu như có một ngày bên cạnh mình không còn Giang Phong nữa thì sẽ thế nào.

Anh không thể rời khỏi cô mà thực ra cô cũng vậy!

Cho tới bây giờ tình yêu không phải là chuyện của một người!

Cô nhẹ nhàng cười, nhưng nụ cười này lại mang theo vẻ vô cùng sâu sắc, chân thành và ấm áp không đếm được. Cô cắn môi, gật mạnh đầu, nghiêm túc lại trịnh trọng, giọng nói rất kiên định: “Em đồng ý với anh! Kiếp sau cũng phải gặp nhau! Cũng phải yêu nhau!”

Giang Phong nở nụ cười, một nụ cười rạng rỡ chưa bao giờ từng có, anh cúi đầu, sát lại gần cô…

Đóng dấu!

Kiếp sau cũng phải yêu nhau…

[Toàn hoàn văn]

15/1/2022: Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng với team của Tiểu Miêu trong suốt chặng đường vừa qua ^^ Vậy là đã đến lúc chia tay cặp đôi Từ Toa và Giang Phong.

Các chương sau sẽ dành thời gian để giới thiệu các bộ điền văn do team mình làm, cảm ơn mọi người rất nhiều.

Các bộ điền văn do team mình phụ trách:

Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng – Đã hoàn

Thập Niên 70: Người Ngoài Hành Tinh Làm Giàu – Đã hoàn

Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu – Đã hoàn

Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản (Dịch) – Đã hoàn

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam Chủ – Hoàn vào tháng 2/2022

Trở Lại Thập Niên 70 Làm Thanh Niên Trí Thức – Đang tiến hành

Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ - Dự kiến hoàn vào đầu tháng 3/2022

Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh – Dự kiến sẽ bắt đầu tiến hành vào giữa tháng 2/2022

Ngoài ra còn có các bộ về tu tiên, linh dị, hài hước, rất mong nhận được sự đón đọc của các bạn độc giả:

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao Đang tiến hành

Phát Thanh Khủng Bố - Đang tiến hành

Cực Phẩm Hệ Thống Tróc Quỷ - Đang tiến hành

Bình Luận (0)
Comment