Trợ Lý Đạo Diễn Quèn Lại Là Idol Thiên Tài

Chương 35

"Mà Seo Ji-won đâu rồi?"

"Lúc nãy em có gọi thử thì cậu ấy bảo máy bay bị trễ nên không biết thế nào. Giờ không gọi được chắc là lên máy bay rồi ạ."

Seo Ji-won đang trên đường từ tận đảo Jeju đến.

Lời than vãn tiền xe hết 100.000 won của cậu ta không phải là nói dối.

Và rồi, cửa bật mở.

"Em đến rồi! Vẫn chưa muộn chứ ạ?!"

"Á! Anh Ji-won, mau đi trang điểm ngay đi!"

Seo Ji-won đã đến.

Không biết đã chạy từ đâu đến mà đầu tóc mồ hôi nhễ nhại, bù xù cả lên.

"Cho 5 phút, à không, 3 phút thôi đấy, nhanh, nhanh lên!"

"Đừng bỏ em lại mà PD-nim!"

Dù bị PD Kang lôi xềnh xệch đi, miệng Seo Ji-won vẫn không ngừng nói.

"Kiểu... thấy anh Ji-won đến kịp giờ cũng mừng, gặp lại cũng vui... nhưng mà loạn hết cả đầu óc." (Hyun-woo nói)

"Đúng là vậy thật."

Chưa đầy 3 phút, Seo Ji-won đã quay lại với tốc độ tên lửa.

Thay bộ trang phục do ê-kíp chuẩn bị, đầu tóc chắc không cứu vãn nổi nên đã bị xịt nước ướt sũng luôn rồi.

"Bây giờ là chuẩn bị xong hết thật rồi đúng không? Không thiếu ai nữa chứ? Có thiếu thì từ giờ cứ để lại đấy, tự mà theo sau nhé!"

Dưới sự dẫn dắt của PD Kang, chúng tôi di chuyển đến địa điểm họp báo, nơi các phóng viên đang chờ sẵn.

______________

Chắc các phóng viên cũng mới nhận được thông báo từ hôm qua thôi, nhưng không ngờ ghế lại chật kín.

Dù có bom tấn nào vừa nổ thì đây cũng là chương trình Yoo Ju-ha lần đầu làm MC chính, nên sự quan tâm dành cho nó cũng không hề kém cạnh.

Vì vậy, hầu hết các câu hỏi của phóng viên đều liên quan đến Yoo Ju-ha.

"Tính cách thật sự của anh Yoo Ju-ha khi quan sát ở bên cạnh là như thế nào ạ?"

"Nghe nói ngoài máy quay, anh Yoo Ju-ha còn tự mình đóng vai trò cố vấn cho các thí sinh, những lời khuyên của anh ấy có giúp ích gì không ạ?"

"Chúng tôi tò mò không biết anh Yoo Ju-ha có đặc biệt thiên vị thí sinh nào không?"

Tôi đoán được mấy tay nhà báo này sẽ giật tít thế nào rồi.

- Thí sinh nói về tính cách thật của Yoo Ju-ha: "Khác xa trên truyền hình, cảm thấy hụt hẫng"

- Yoo Ju-ha tự nhận làm cố vấn, có giúp ích được gì không: "Cũng khó nói?"

- Thí sinh nào được Yoo Ju-ha đặc biệt thiên vị?

Chán ngấy rồi.

Cuộc chiến view ngầm đã bắt đầu rồi đấy.

Điều tôi biết thì không lẽ Yoo Ju-ha lại không biết.

Yoo Ju-ha biết tỏng mọi thứ nhưng vẫn lần lượt trả lời các câu hỏi của phóng viên.

Cố gắng hết sức để không "thả mồi" cho họ.

Ảnh của Yoo Ju-ha chắc cũng chụp đủ rồi.

Chắc do mấy câu trả lời theo khuôn mẫu quá nhàm chán, nên chẳng mấy chốc micro đã được chuyền đến tay tôi.

"Với tư cách là thí sinh đang tạm dẫn đầu, bạn nghĩ điểm khác biệt của so với các chương trình thi hát hiện có là gì?"

Câu hỏi đáng lẽ phải dành cho PD lại bay về phía tôi.

Vậy mà còn cố tình chỉ đích danh "thí sinh dẫn đầu", ý đồ quá rõ ràng.

Yoo Ju-ha không cắn câu nên chuyển mục tiêu đây mà.

Hơn nữa, Kwon Eun-tae cũng không phải thí sinh thường, nên đám phóng viên càng không phải kiêng dè gì.

Nếu bây giờ tôi chuyền micro cho PD Kang thì khỏi nói cũng biết, hàng loạt bài báo mang tính chế giễu trá hình sẽ xuất hiện cho xem.

Tôi cầm lấy micro.

Cảm nhận được ánh mắt lo lắng của PD Kang và Yoo Ju-ha.

Dù là thăm dò hay gì đi nữa, có người quan tâm cũng là điều đáng mừng, nên tôi quyết định trả lời một cách nghiêm túc.

"Chỉ hát hay thôi thì chưa đủ để đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của khán giả đâu ạ."

"Ý bạn là ngoài ca hát ra còn có thứ khác nữa sao?"

"Vâng. Chương trình đã chuẩn bị rất nhiều màn trình diễn đa dạng mà các bạn chưa từng thấy ở những chương trình khác, mong mọi người hãy đón xem."

"Nhưng có tỷ lệ thí sinh thường khá cao, liệu có thể mang đến những sân khấu chuyên nghiệp được không?"

Đúng là phóng viên, cứ thích bám lấy từng câu chữ.

Tôi không chút bối rối mà đáp:

"Có lẽ quý vị xem chương trình sẽ rõ hơn, nhưng sức hút cá nhân của mỗi thí sinh đều rất đáng nể, đủ để bù đắp cho phần thực lực. Quý vị sẽ không thất vọng đâu ạ."

Kỹ năng [Chú Ý Nào!] không chỉ tăng mức độ chú ý hướng về tôi mà còn cả sự tập trung nữa.

Nói cách khác, vì quá tập trung vào bản thân 'Kwon Eun-tae', nên dù tôi có nói nhảm nói cuội gì thì người ta cũng "Ờ, chắc vậy" rồi cho qua.

Không biết báo chí sẽ giật tít thế nào, nhưng ít nhất thì cũng qua được cửa ải khó khăn tại hiện trường.

Sau vài ba câu hỏi xoay quanh chủ đề tương tự, buổi họp báo công bố sản xuất cũng kết thúc.

'Kết thúc nhạt nhẽo hơn mình nghĩ.'

Không có sự cố gì lớn là tốt rồi.

Đúng lúc Seo Ji-won đang đứng bên cạnh nằng nặc đòi tôi dẫn đi tham quan Seoul.

"Kwon Eun-tae, đợi một lát."

Shim Ju-yeong với vẻ mặt khó chịu chặn trước mặt tôi.

Phía sau hắn, một người đàn ông thấp bé vẫy tay với tôi.

"Xin chào, cậu là Eun-tae phải không? Tôi có thể nói chuyện riêng với cậu một lát được không? À, tôi không phải người kỳ lạ đâu. Tôi muốn gặp cậu cùng với quản lý của cậu nữa."

Hwang Jun-su, Giám đốc Điều hành của Trophy Entertainment.

Đó là những gì được ghi trên danh thiếp anh ta đưa.

_______________

"Lần này công ty chúng tôi đang thử mở rộng sang cả mảng sản xuất nữa."

"Vâng, xin chúc mừng ạ."

Thế thì tại sao lại nói với tôi chuyện này?

Chẳng hiểu gì sất.

Giữa bầu không khí có phần gượng gạo, tôi chỉ biết cắm đầu uống cà phê.

Trong lúc quản lý bên này cũng nhập bọn, kéo nhau ra một quán cà phê gần đó.

Không biết Shim Ju-yeong đã bị "thả trôi sông" ở đâu rồi, chỉ thấy mỗi Giám đốc Hwang một mình chiếm hai ghế.

"Công ty chúng tôi cũng gần như đã hoàn tất hợp đồng với một công ty sản xuất được liên hệ."

"À, ra vậy ạ."

"Đợt này bên tôi cũng có kế hoạch cho một nhóm idol nam debut nên định bắt đầu từ việc sản xuất một chương trình thực tế nhỏ cho các em nó."

Quả nhiên là Trophy.

Push show thực tế ngay từ trước khi debut.

Không hổ danh là công ty giải trí lớn.

"Nhưng mà công ty sản xuất lại rất quan tâm đến cậu Eun-tae và nhóm EcL:pse của cậu đấy."

"Bọn em ạ?"

"Dạo này EcL:pse phản ứng tốt lắm mà. Cậu Eun-tae khiêm tốn quá đi."

Không phải khiêm tốn đâu, mà là không biết thật đấy.

Người ngồi cạnh tôi như bù nhìn rơm – anh quản lý – cũng vậy.

Anh quản lý thuộc tuýp người không mấy khi kiểm tra màn hình hay phản ứng của khán giả.

Giám đốc bảo đến thì đến, bảo đi thì đi, chỉ chạy việc ở hiện trường.

Người thì hiền lành thật đấy, nhưng chẳng có chút tham vọng nào trong công việc.

Trông anh ta chẳng hề có ý định lấy kinh nghiệm hiện trường làm bàn đạp để sau này lên làm quản lý cấp cao hay tự mở công ty riêng gì cả.

Là kiểu người dù có chạy việc vặt ở hiện trường suốt ngày đêm cũng không một lời phàn nàn.

Dù sao thì, chuyện mà quản lý bên này không biết, một vị giám đốc của công ty khác lại tỏ tường.

Không nên so sánh, nhưng đúng là có nhiều điểm khiến người ta không thể không so sánh.

"Bên đó bảo thế này. Kế hoạch làm show thực tế riêng cho bọn trẻ nhà mình cũng tốt, nhưng dạo này nhiều người khó chịu với việc push lộ liễu ngay từ trước khi debut lắm, nên sợ phản tác dụng còn lớn hơn."

"Nhưng đây là show thực tế debut thì làm riêng vẫn tốt hơn chứ ạ? Với tân binh thì chỉ cần khán giả nhớ mặt thuộc tên thành viên đã là thành công rồi."

Cuối cùng thì anh quản lý bên này cũng góp được một câu.

Chuyện cỏn con mà cũng khiến mình cảm động ghê.

"Dạo này cũng không hẳn là như vậy nữa đâu. Dù sao thì bên mình kinh doanh dựa vào fandom nên chủ trương nội bộ là phải xây dựng được một lượng fan cốt lõi vững chắc trước đã."

Dù thị trường idol có là một thế giới riêng biệt đến đâu, thì cuối cùng khi fandom lớn mạnh, độ nhận diện của công chúng cũng sẽ tăng theo.

Cũng giống như việc một idol nổi tiếng ở Nhật Bản trước nhờ làn sóng Hallyu rồi được "nhập khẩu ngược" về Hàn Quốc và trở nên nổi tiếng.

Chẳng phải tự dưng mà có câu "nổi tiếng vì nổi tiếng" đâu.

Vì vậy, việc cấp bách của tân binh là phải tăng độ nhận diện ở bất cứ đâu.

"Muốn xây dựng fan cốt lõi thì nghe nói cần có sự k*ch th*ch từ bên ngoài phải không? Để bọn trẻ nhà mình có thể đoàn kết lại. Cho nên tôi mới đề nghị thế này."

"Ý anh là sao ạ?"

"EcL:pse chắc cũng sắp có kế hoạch ra album rồi đúng không? Vậy nên, chúng tôi cứ làm theo kế hoạch của chúng tôi, EcL:pse cứ làm theo kế hoạch của EcL:pse, chúng ta cùng lên kế hoạch một chương trình thực tế ghi lại quá trình chuẩn bị album thì thế nào?"

"Bọn, bọn em mà làm show thực tế ạ?"

Trước đề nghị của Giám đốc Hwang, anh quản lý chớp mắt lia lịa.

Đúng là chẳng lường trước được điều gì cả.

"Chi tiết cụ thể thì còn phải điều chỉnh, nhưng tôi nghĩ đây chắc chắn sẽ là một cơ hội tốt cho phía EcL:pse. Phải không, cậu Eun-tae?"

"Đương nhiên đây là một đề nghị rất đáng quý ạ."

"Vậy phiền cậu chuyển lời giúp tôi đến giám đốc của cậu nhé. Rằng tôi sẽ sớm đến gặp mặt."

Giám đốc Hwang cười một cách ranh mãnh, dùng lời lẽ ngon ngọt để dụ dỗ.

Cái kiểu lươn lẹo thoăn thoắt như trạch chui ống này, xem ra không phải lần một lần hai.

Nhưng tôi không dễ bị lừa đâu.

Bởi vì tôi lờ mờ đoán ra được ý đồ thực sự của Giám đốc Hwang khi sắp xếp cuộc gặp này.

'Chúng tôi sẽ cho bọn trẻ nhà các người làm nền trong chương trình để lăng xê bọn trẻ nhà chúng tôi.'

Đây là cho cơ hội hay là đang dò xét thì phải xem xét kỹ mới biết được.

Bình Luận (0)
Comment