Trợ Lý Đạo Diễn Quèn Lại Là Idol Thiên Tài

Chương 53

Tôi và các thành viên né mấy cái máy tập, đứng túm tụm vào một góc.

"Xin lỗi nhé... Chỗ này ít khi... có khách đến nên... không có không gian tiếp đãi... chu đáo."

"Không sao đâu ạ. Ấm cúng và tốt lắm ạ." (Anh Seon-woo nói)

"Cái thằng này! Đương nhiên là phải tốt rồi. Không tốt thì làm được gì hả?" (Đạo diễn Shin gắt)

"Dạ, không, em đâu có ý làm gì đâu ạ."

Huhu.

Song Yi-seon mếu máo rồi trốn đi chỗ khác.

"Chị đừng có kiếm chuyện với thằng bé nữa."

"Ừm."

"Mời... mời mọi người dùng... rồi nói chuyện nhé."

Anh chàng "lực sĩ" Jojo xuất hiện với một cái khay có hình nhân vật mèo siêu dễ thương.

Một sự kết hợp lệch pha đến kinh dị.

Anh lực sĩ tự tay chia trà đã pha sẵn cho từng thành viên.

"Cảm ơn anh ạ."

Miệng thì nói lời khách sáo mà nhận lấy.

'Chắc không phải sữa lắc protein đâu nhỉ?'

Tôi không thể buông lỏng cảnh giác đến giây phút cuối cùng.

Đề phòng bất trắc, tôi ngửi thử trước.

… Là mùi trà mộc qua thơm ngát.

Biết đâu chỉ có mùi thơm còn vị thì vẫn là vị protein.

Tôi cẩn thận nhấp một ngụm.

'Chỉ là trà mộc qua bình thường thôi.'

Ngay lúc tôi đang yên tâm nhâm nhi.

Jojo tự giới thiệu.

"Tôi là... Jo Joyeon. Tôi có làm... các loại nhạc. Dạo này chủ yếu làm... bên quảng cáo và phim ảnh..."

"Cứ nói là chỉ làm việc với tôi là được rồi. Không cần giải thích dài dòng."

"Ơ, ừm..."

"Nào, chú ý. Từ giờ phần giải thích để tôi. Cấm hỏi, cứ vểnh tai lên mà nghe cho rõ đây."

Và màn "ca ngợi Jojo" sau đó thì xin phép được lược bỏ.

Đạo diễn âm nhạc Jo Joyeon.

Theo lời đạo diễn Shin – dù đã được nêm nếm thêm cả tấn gia vị – thì đạo diễn Jo dạo này là một trong những người đắt show nhất, cung không đủ cầu.

"Xin lỗi cắt ngang ạ. Chẳng lẽ chị dẫn bọn em đến đây để khoe bạn trai ạ?"

Chắc không thể nghe nổi nữa, Kim Sang-sik với vẻ mặt đã phờ phạc, dũng cảm lên tiếng hỏi.

Song Yi-seon giơ ngón cái lên một cách thầm lặng như thể hiện sự ngưỡng mộ.

Nhưng câu trả lời nhận được đã khiến Song Yi-seon phải hóa đá ngay tại chỗ.

"Là chồng đấy."

"... Dạ?"

"Không phải bạn trai mà là chồng. Chung hộ khẩu đấy."

"Chị lại đùa đúng không ạ?"

"Ai lại đi đùa chuyện mình đã kết hôn chứ? Giả vờ độc thân thì còn có thể."

Wow.

Nhìn thấy cái chuồng heo đó mà vẫn nảy sinh ý định kết hôn được.

Hóa ra đạo diễn Jo mới là người đang sống trong một tình yêu thiên niên kỷ.

"Chúc mừng anh chị kết hôn, chúc anh chị mãi hạnh phúc bên nhau."

"Mắt cậu không có tí cảm xúc nào thế?"

"Đâu có đâu ạ."

"Mà, cũng chẳng liên quan đến tôi."

Đạo diễn Shin nhún vai.

Để không thua trong cuộc chiến ánh mắt với chị ta, tôi gồng mắt lên.

"Vì hoàn cảnh của mấy người đáng thương quá nên lần này tôi cho mượn Jojo của tôi đấy. Chỉ một lần thôi nhé."

Bên cạnh đạo diễn Shin đang nhấn mạnh câu 'chỉ một lần thôi', đạo diễn Jo gật đầu một cách bi tráng.

"Chỉ... một lần thôi."

Người duy nhất biết đó là cách chấp thuận theo kiểu của đạo diễn Jo chỉ có đạo diễn Shin.

__________________

Khi đã chốt được nhạc sĩ, người vui mừng hơn ai hết chính là đội ngũ sản xuất của .

Họ nói phải quay sớm được cảnh nào hay cảnh đó, rồi vác luôn camera đến lắp đặt tại phòng làm việc của đạo diễn Jo.

Đạo diễn Jo nói cần phải nghiên cứu xem EcL:pse là nhóm nhạc như thế nào nên mấy ngày liền không thấy liên lạc.

Tôi đã sợ anh ấy cũng lặn mất tăm như Ari.P.

Nhưng thay vào đó, chúng tôi liên lạc qua đạo diễn Shin.

Dù chỉ là giao tiếp một chiều từ phía chị ta, nhưng có còn hơn không.

Cuối cùng…

Chúng tôi nhận được bản demo từ đạo diễn Jo vào thời điểm deadline đã cận kề.

- Đây là bài hát mà Jojo của chị đã dồn hết tâm huyết từng nốt từng nốt để làm cho mấy đứa đấy nhé? Trước khi nghe thì phải tắm rửa sạch sẽ rồi hẵng bật lên đấy.

Dù đạo diễn Shin đã dặn dò kỹ lưỡng, nhưng chúng tôi không thể tắm rửa được. Thay vào đó, chúng tôi tụ tập trước laptop với một tâm trạng thành kính.

Qua đạo diễn Shin, chúng tôi đã nắm được concept và không khí chung của bài hát. Với tâm trạng nửa lo lắng nửa mong chờ, chúng tôi bật bản demo lên, và khi nó kết thúc.

"......"

"......"

"......"

Không một ai có thể dễ dàng mở lời.

Tất cả đều bị choáng ngợp bởi một bài hát dài 3 phút 30 giây. Nó tuyệt hơn quá nhiều so với mong đợi dù Đạo diễn Shin đã ra rả rằng “Jojo của tôi là thiên tài”.

Chúng tôi xác định rằng:

Cách để không bị bài hát nuốt chửng.

Là phải nuốt chửng lại bài hát!

Để nhai, xé, nếm và tận hưởng nó, chỉ có con đường duy nhất là luyện tập không ngừng.

Các thành viên có vẻ cũng cùng suy nghĩ, họ tập trung hơn gấp nhiều lần so với những buổi tập bình thường.

Mười ngày sau.

Tôi và các thành viên đã hoàn thành xuất sắc buổi thu âm dưới sự cổ vũ nồng nhiệt của đạo diễn Jo.

Việc còn lại chỉ là chờ đợi.

Vài ngày sau, teaser được công bố cùng ngày, cùng giờ với Trophy Boyz và OtoZ.

[EcL:pse - The 1st Mini Album "New World" Voice Teaser #1]

[ Coming Soon……]

– Teaser concept của Đột Kích Match Up ra lò rồi!

– Tôi vừa xem cái gì thế này? ㅇㅋㄹㅅ (EcL:pse) rời công ty rách rồi à? Đây không phải chất lượng của một công ty vô danh đâu?

└ Sao thế ạ, có chuyện gì thế, em đang ở công ty nên không xem được, có biến gì đang xảy ra vậy ạ

└ Bạn ơi chỉ có thể nói là điên đảo thôi, cái này phải tự xem mới được

└ ㅠㅠㅠGiết chết cái công ty chết tiệt này đi ㅜㅜㅜ

– "Muốn xem teaser quá đi mất!" - Dòng tweet của một người bạn dân văn phòng để lại... đau lòng và đáng thương quá nên tôi đã suy nghĩ rất lâu... Mình đúng là một kẻ hạnh phúc...! Dù là một kẻ thất nghiệp không tiền, nhưng vì có thể xem teaser ngay khi nó được đăng lên, nên hãy cố lên nhé!

└ Làm ơn ngừng gáy đi ạ ㅠㅠㅠ

└ Bạn ơi đừng khóc nữa, xem tạm mấy ảnh cap màn hình này đi, thử đi thử đi, Michelin cũng phải gọi bằng cụ đấy ạ

– Teaser được tung ra theo từng phiên bản…? Lẽ nào tôi đang theo đuổi một idol [hạng S] sao?

Ngay lúc teaser được công bố.

EcL:pse đang nằm sưởi lưng trong phòng xông hơi của một nhà tắm công cộng ở Seoul.

__________________

Cái thời điểm này chắc chắn là cố ý rồi.

"Em nghĩ em không ra khỏi đây được mất."

"Oaaa, đã quá. Mọi mệt mỏi tan biến hết."

"Anh Sang-sik làm gì thế. Có phải ông chú đâu."

"Mấy đứa ơi, chúng ta ở lại thêm chút nữa rồi dậy nhé. Giờ phải ra ngoài thật rồi."

Anh Seon-woo nói vậy nhưng chính anh ấy cũng đang thả lỏng một cách khoan khoái.

Đến mức tôi còn lo không biết cái lưng dán chặt xuống sàn của anh ấy có bị cháy khét không nữa.

"Anh Eun-tae lâu rồi mới đến chắc cũng thích nhỉ? Trước đây anh thích đi nhà tắm hơi lắm mà." (Song Yi-seon hỏi)

"Ờ, thì..."

Thích thì có thích.

Còn Kwon Eun-tae có thích không thì tôi không biết.

Dù đầu óc tôi biết tỏng đây là trò của đội ngũ sản xuất để chúng tôi không xem được teaser.

"Mấy đứa, dậy thôi."

"...Muốn ở lại nữa."

"Em cũng thế ạ."

Cơ thể không tài nào nhúc nhích nổi.

Không chỉ mình tôi.

Không một thành viên nào có ý định rời khỏi phòng xông hơi nóng hổi này.

Tôi thì đã đành.

Mấy đứa trẻ trai tráng mà đã sớm mê mệt xông hơi rồi.

Không hiểu sao gu của đứa nào đứa nấy đều như ông cụ non.

Tại sao tự dưng lại đến nhà tắm hơi ư.


Chúng tôi đang quay một chuyên mục nhỏ trong chương trình.

Đây là một sự kiện nhỏ mà đội ngũ sản xuất đã chuẩn bị để tránh lặp lại những hình ảnh chuẩn bị album nhàm chán.

Dù gì cũng là một chương trình thực tế, ngoài việc sản xuất album thì cũng phải cho thấy nhiều khía cạnh khác nữa.

Nghe nói Trophy Boyz đã đến đảo Jeju để quay phim, nhân tiện cũng đi du lịch một chuyến ra trò.

OtoZ cũng tranh thủ lịch trình bận rộn để đi cắm trại 2 ngày 1 đêm.

Núi, biển, đủ loại sơn hào hải vị và cả tiệc nướng BBQ.

Những cảnh đẹp và món ngon đã bị các đội khác chiếm hết rồi.

Vậy thì EcL:pse phải làm gì?

Bình Luận (0)
Comment