Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 101 - Chương 101 - Người Tầm Bảo 1

Chương 101 - Người Tầm Bảo 1
Chương 101 - Người Tầm Bảo 1

Editor: Hà

Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Giá của mỗi giống cây hoa cỏ cũng không quá cao, chỉ khoảng từ một ngàn cho đến năm ngàn. Nhưng mà số lượng có hạn, mỗi lần vừa mới lên kệ thì đã bị mọi người tranh nhau mua hết. Thậm chí, nhóm fans còn chưa xem xong giới thiệu của Băng Hoa Trản cũng đã mua hết ba mươi cây con. Cả nhóm mua xong mới nhìn lại, lúc này mới phát hiện còn có mấy cái ghi chú bổ sung phía sau.

Băng Hoa Trản có thể duy trì nhiệt độ trong phòng từ hai mươi ba cho tới hai mươi sáu độ, hai đóa hoa băng và lửa sẽ điều tiết lẫn nhau. Nếu phát sốt thì có thể hái một cánh hoa băng đặt lên trán, nó có tác dụng hạ nhiệt độ. Còn nếu cả người rét run thì có thể hái một cánh hoa lửa dán trên da để giữ ấm.

An Nhàn xử lý xong việc của Hoa Hoa Thế Giới thì lập tức tắt máy, đi chăm sóc các loại dược thảo của mình. Nhưng mà cô không biết rằng, bài tuyên bố của cô về Băng Hoa Trản đã khiến cho Viện nghiên cứu thực vật Thương Viêm chú ý. Hiệu quả điều tiết nhiệt độ của Băng Hoa Trản vừa vặn chính là hạng mục nghiên cứu mà bọn họ vẫn luôn nghiên cứu, chỉ có điều là bọn họ không có giỏi về phương diện gieo trồng và chăm sóc cây con. Mà bài tuyên bố của An Nhàn về Băng Hoa Trản, từ hình dáng của hoa cho đến mặt hiệu quả đều vượt xa thành quả nghiên cứu của bọn họ, hoàn toàn đạt tới hiệu quả tốt nhất mà bọn họ mong muốn.

Không thể nghi ngờ, sự thật này khiến cho nhóm nghiên cứu viên cảm thấy khiếp sợ. Cộng thêm các bài tuyên bố về các loại hoa cỏ khác của An Nhàn, thì bọn họ tin chắc rằng vị Minh chủ này đang nắm giữ một loại kỹ thuật gây trồng mới. Vì thế, một vị giáo sư phụ trách nghiên cứu Băng Hoa Trản đã bảo cấp dưới nghĩ cách giao tiếp với người này, xem xem có thể mua lại loại kỹ thuật gây trồng này hay không, hoặc là có thể hợp tác cũng được.

Trên thực tế, phương hướng nghiên cứu của nhóm nghiên cứu không sai, thậm chí còn phát triển ra rất nhiều chủng loại mới. Chỉ tiếc một điều, linh khí ở thời đại này đã khô kiệt cho nên thực vật đều thoái hóa. Nếu muốn cho chúng nó khôi phục như xưa thì chỉ có thể trở về thời điểm khi mà linh khí còn dồi dào một lần nữa.

"Hạ gia, bên kia đã thúc giục vài lần, chúng ta có nên trở về nhìn xem không?" Phi Thác do dự một hồi, cuối cùng vẫn mở miệng nhắc nhở.

Hạ Lẫm đứng trước cửa sổ sát đất nhìn An Nhàn đang đứng ở trong sân phơi thảo dược, hắn trầm mặc một hồi lâu sau đó mới trả lời: "Tôi biết rồi, ngày mai lên đường."

Nói xong, hắn xoay người ra khỏi sân.

"Anh phải về à?" An Nhàn một bên bận việc, một bên hỏi: "Anh đi mấy ngày?"

"Ít nhất là ba ngày, nhiều nhất là bảy ngày." Hạ Lẫm thuận thế ngồi xuống bên cạnh An Nhàn, cùng sắp xếp thảo dược chung với cô.

"Ừ." An Nhàn cũng không có biểu cảm gì nhiều, cô chỉ dặn dò vài câu:

"Anh có thể tiếp tục luyện khí nhưng không cần nóng vội, mỗi ngày đả tọa hai ba tiếng đồng hồ là được rồi."

"Ừ."

"Tinh thần lực của anh đang khôi phục rất tốt, nếu không có biến cố bất ngờ gì xảy ra thì theo dự đoán của tôi, chừng nửa năm nữa là anh sẽ khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn có khả năng sẽ tăng lên."

"Ừ." Hạ Lẫm lẳng lặng nghe An Nhàn nói, hắn nghiêm túc cảm nhận sự an bình và ấm áp trong giờ phút này, thứ mà làm hắn rất quyến luyến.

"Đúng rồi, tôi nên nhắc nhở anh một câu, trước khi thương thế của anh khôi phục hoàn toàn thì đừng động tới tinh thần lực."

"Được, tất cả đều nghe cô." Hạ Lẫm nghiêng đầu, chăm chú nhìn người bên cạnh, ánh mắt anh sâu thẳm, mang theo một sự dịu dàng không nói nên lời. Chắc hẳn người này không biết là anh muốn ôm cô ấy vào lòng đến mức

Nào, sau đó đóng gói cô ấy mang theo bên mình.

"Cậu giới thiệu mấy loại thảo dược này cho tôi nghe đi?" Hiện giờ thì hắn chỉ muốn nghe thấy giọng nói của cô thôi.

"Đây là cỏ rễ cầu.."

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, hoa và cây đung đưa trong gió, ánh nắng vàng chiếu vào hai người tựa như một bức tranh sơn dầu đầy màu sắc.

Phi Thác nhìn cảnh tượng này, thầm than trong lòng, như thế này hẳn là cuộc sống mà Hạ gia hướng tới, bình thường mà yên tĩnh. Nhưng mà thân phận và gánh nặng của anh ta lại chú định anh ta không thể nào sống vì bản thân mình được.

Hôm sau, Hạ Lẫm đã rời đi từ lúc sáng sớm, khi bước ra khỏi núi Tư Du, hắn lại trở thành một Hạ Lẫm lạnh lùng, thanh cao, ngạo mạn, võ trang đầy đủ.

An Nhàn cũng không bận tâm đến việc Hạ Lẫm rời đi, dù sao thì hôm qua hai người đã tạm biệt rồi. Quân tử chi giao đạm như nước (*), quay lại chỉ là tùy tâm, không cần thiết xấu hổ làm ra vẻ ta đây.

(*) Quân tử chi giao đạm như nước (君子之交淡如水) : Ý nói sự kết giao

Của quân tử là một loại tình cảm cao quý, nó như một dòng nước thanh triệt, bình đạm, dài lâu, không chứa bất kỳ tính toán nào.

Hôm nay An Nhàn cũng có nhiệm vụ, đó chính là gặp mặt chủ nhân của bình Cảnh Thủy - "Vạn Thọ Vô Cương".

Trước mắt thì An Nhàn chỉ biết tên thật của Vạn Thọ Vô Cương là "Cơ Tinh Hải", ở tại Hương Mộc, thành phố Thiên Hồi. Còn về những tin tức khác thì cô không rõ cho lắm.

Dựa theo địa chỉ mà Cơ Tinh Hải cung cấp, An Nhàn đến nơi lúc ba giờ chiều, đó là một căn biệt thự theo phong cách nông thôn.

An Nhàn nhìn thoáng qua thì lập tức nhìn thấy Cơ Tinh Hải đang đứng ở trước cửa. Cô có chút ngạc nhiên, bởi vì người nọ nhìn thế nào thì cũng chỉ là một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy tuổi. Người này có một khuôn mặt tuấn tú, tràn đầy thanh xuân và sức sống. Khi thấy An Nhàn xuống xe, cậu ta lập tức tung tăng mà tiến tới chào đón.

"Minh chủ!" Cơ Tinh Hải bắt lấy tay của An Nhàn, kích động nói, "Em chính là Vạn Thọ Vô Cương nha, anh gọi em là 'Tiểu Thọ Thọ' hoặc là 'Tiểu Cương Cương' đều được."

An Nhàn: ".. Tôi thấy Tinh Hải nghe rất tốt."

"Nhưng mà gọi Tinh Hải nghe quá khách sáo rồi!" Cơ Tinh Hải cố gắng yêu cầu: "Xin anh hãy gọi biệt danh của em một cách dịu dàng đi, như vậy thì sẽ làm cuộc đời của em càng thêm viên mãn."

"Được rồi, Cương Cương.."

"Còn có 'tiểu' nữa!" Cơ Tinh Hải sửa đúng.

An Nhàn bắt đầu có chút hối hận khi tới đây rồi..

Dưới sự năn nỉ ỉ ôi của Cơ Tinh Hải, rốt cuộc thì An Nhàn cũng gọi một tiếng "Tiểu Cương Cương", lúc này thì Cơ Tinh Hải mới cảm thấy mỹ mãn mời An Nhàn vào trong nhà.

An Nhàn không hề khách sáo, hỏi thẳng về bình Cảnh Thủy.

"Em đã chuẩn bị xong từ lâu rồi." Cơ Tinh Hải cười ha ha dẫn An Nhàn lên thư phòng ở lầu hai. "

Khi cửa phòng vừa được mở ra, An Nhàn lập tức cảm thấy ngực mình nóng lên, thanh kiếm nhỏ màu vàng kim treo ở trên cổ phát ra một âm thanh nho nhỏ.

An Nhàn xem phản ứng của thanh kiếm nhỏ, đã đoán được bình Cảnh Thủy hết tám, chín phần là thứ mà cô phỏng đoán. Thanh kiếm nhỏ màu vàng kim xuất thân từ danh môn chính phái, ẩn chứa chính khí, mà bình Cảnh Thủy

Kia thì hoàn toàn ngược lại, nó được tôi luyện từ ma khí.

Khi An Nhàn đi vào thư phòng, ánh mắt cô lập tức dừng ở chiếc hộp có khắc hoa văn đặt trên bàn trà.

" Minh chủ, anh nhìn xem, cái này có phải thứ anh muốn không?"Cơ Tinh Hải mở chiếc hộp kia ra, thứ được đặt trong hộp là một cái bình nguyên vẹn màu trắng tinh.

Bình Luận (0)
Comment